Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi


Sau khi Thương Hàn rời khỏi, Mộ Thiên Dao lại ngồi xuống trong chốc lát, nội lực trong cơ thể ẩn ẩn khôi phục được mấy thành, thế này mới vuốt phẳng vạt áo, mở cửa phòng ra, chuẩn bị đi xem đám ranh con kia có thật sự nghe lời nàng đi chạy vòng hay không ——
“Ngươi…” Vừa bước chân ra cửa, liền gặp ngay một thân đỏ rực miễn cưỡng dựa vào cạnh cửa ——
Thương Hồ tựa tiếu phi tiếu nhìn Mộ Thiên Dao, một tay đặt trước ngực không ngừng vuốt sợi tóc lòa xòa, một bên vô tình cố ý Mộ Thiên Dao nhìn từ trên xuống dưới, ở chỗ sâu trong đáy mắt tựa hồ thổi quét một tầng gió lốc, làm cho Mộ Thiên Dao nhíu nhíu mày, tiểu tử này, chẳng lẽ rút gân ? ?
“Sư phụ tốt lên thật sự nhanh chóng a…” Thương Hồ hơi hơi rũ mắt xuống, tay phải nhẹ nhàng ở trên vạt áo vỗ vỗ, ngữ khí thản nhiên nói.
Mộ Thiên Dao ánh mắt trầm xuống, hắn có ý tứ gì?”Nga? Vậy thật ra để cho ngươi thất vọng rồi, như thế nào, nghĩ rằng sau lần này ắt hẳn có việc? ?” Mộ Thiên Dao bắt đầu hoài nghi, chẳng lẽ, cái người phía sau màn độc thủ là này Thương Hồ? Không có khả năng này a…
Tay khựng lại một chút, Thương Hồ trào phúng cong khóe môi lên: “Hy vọng ngươi có việc sao? Ha ha…” Nhẹ nhàng cười cười, không biết vì sao, Mộ Thiên Dao lại cảm thấy này kiểu tươi cười này hết sức lạnh, làm cho nàng nhịn không được cả người run run lên.
Đột nhiên, Thương Hồ bước mạnh lên một bước, tay phải rất nhanh tập kích trên vòng eo Mộ Thiên Dao, chặt chẽ đem vây nàng ở trong lòng: “Ở trong ấn tượng của ngươi, ai cũng đều là người xấu sao?” Hơi hơi cúi đầu, ái muội ở nàng bên tai nói nhỏ
Hai mắt Mộ Thiên Dao trầm xuống, nâng chưởng đặt trên ngực Thương Hồ chuẩn bị xuống tay, lại bị Thương Hồ rất nhanh nắm chặt lấy, thoải mái dỡ bỏ nội lực của nàng: “Sư phụ, chẳng lẽ người không biết làm như vậy, dễ đoạt mạng của đồ nhi sao?”
“Buông ra! !” Trong mắt gió lốc bắt đầu tụ tập, thanh âm Mộ Thiên Dao lạnh thấu xương.
Thương Hồ ngẩn ra, sau đó châm chọc cười: “Như thế nào, ta mới chỉ ôm một chút như vậy ngươi liền không chịu nổi ? Thương Hàn tiểu tử ôm ngươi thì ngươi có thể chịu được sao?”Băng nhiên cười: “Ta thật muốn nhìn xem, Thương Hàn hắn có thể làm được , ta đây cũng làm được ——”cúi mạnh đầu, hung hăng tập kích trên đôi môi của Mộ Thiên Dao.
Tấn mãnh mà dữ dằn, mặc kệ Mộ Thiên Dao chịu được hay không,hắn vừa hôn vừa cắn ——
“Ngô…” Mộ Thiên Dao ăn đau, mày vừa nhíu, sau đó co rụt đầu lại.
Thương Hồ tay trái rất nhanh nâng cái ót của nàng, gắt gao đè lại.
Lúc này trong lòng Mộ Thiên Dao cực kỳ tức giận, hai mắt suýt chút nữa toát ra hỏa diễm hừng hực, nhưng không biết tại sao, lúc này nội lực của nàng về điểm này căn bản đánh không đến Thương Hồ, đồng thời, trong lòng lại suy tư, chẳng lẽ đúng là do ở trong cốc nghẹn lâu, làm cho tính tình từ trước đến nay trở nên vặn vẹo? ?
Ngửa mặt lên trời đảo cặp mắt trắng dã, lập tức, vừa ngoan vừa hung ác nhíu nhíu mày, tiểu tử này rốt cuộc có biết hôn môi hay không a? Chỉ biết hung hăng cắn xé như vậy a, thiên a, miệng mình tuyệt đối sẽ thũng tựa lạp xườn .
Cảm nhận được Mộ Thiên Dao dần dần bình tĩnh trở lại, trong mắt Thương Hồ xẹt qua một tia vui mừng, sau đó đôi tay cũng không tự giác mà nhẹ nhàng ôm nàng, động tác trên môi cũng dần dần trở nên ôn nhu , chậm rãi cũng tìm được kỹ xảo, đầu lưỡi tham nhập vào trong miệng Mộ Thiên Dao, đánh thẳng về phía trước, Mộ Thiên Dao ở một bên trợn mắt há hốc mồm, Thương Hồ cũng bày ra một bộ dạng hưởng thụ đến đỉnh điểm.
“Phanh ——” thừa dịp Thương Hồ buông lỏng trong nháy mắt, Mộ Thiên Dao rất nhanh vận khởi nội lực tránh thoát, sau đó không chút do dự vung một quyền hung hăng đánh qua ——
“Hừ…” Một tiếng kêu đau đớn vang lên, Thương Hồ nhanh chóng biến thành một bộ dạng gấu trúc. Chớp chớp đôi mắt, đầu Thương Hồ trong một khoảng thời gian có chút mờ mịt, hắn còn chưa rõ ràng, vừa mới còn trầm mê tại kia võ mồm tương giao, thân mật tiếp xúc tốt đẹp vô cùng, như thế nào sau giây lát, đã bị đánh rồi ? ?
Nhẹ nhàng xoa xoa khóe miệng bị tổn hại “Tê…” Thật đau! Mộ Thiên Dao gắt gao cau mày, đồng thời hung tợn trừng mắt Thương Hồ đang mở lớn hai mắt, vô tội nhìn mình.
Thương Hồ nhìn Mộ Thiên Dao trước mặt có bộ dáng khôi hài, còn có đôi môi thũng xuống, nháy mắt, hờn dỗi do bị đánh cũng tiêu tán , tâm tình cực tốt vỗ vỗ nói toạc ra là quần áo hồng sắc, sau đó lộ ý cười xinh đẹp,nói với qua: “Sư phụ, lần đầu tiên luôn có chút đau …”
Sắc mặt Mộ Thiên Dao nháy mắt đổi thành màu tím, lời này, quá ái muội rồi ——
“Bất quá sư phụ, chờ chúng ta luyện tập nhiều thêm vài lần là tốt rồi…” Thương Hồ mặt mày hớn hở nói, sư phụ lúc này… Thật đúng là… dụ người a …
“Rầm…” Nuốt nuốt nước miếng, Thương Hồ trong óc bắt đầu tính toán, làm thế nào có thể cùng sư phụ tiến thêm một bước? ?
“Lăn ——” Mộ Thiên Dao hung hang đá một cước đem Thương Hồ đánh văng ra, sau đó nhanh chóng đi vào phòng “Phanh ——” hung hăng mở cửa phòng, bước nhanh đi đến trước gương, nhìn đi nhìn lại đôi môi bị thũng của nàng, xem ra, mấy ngày này đều không thể ra khỏi cửa a…
Sauk hi Mộ Thiên Dao vào phòng, ý cười trên gương mặt xinh đẹp của Thương Hồ tức khắc tiêu tán, thủ nhi đại chi* là một tia âm hung ác ý cười, còn có một tia mừng thầm khi thực hiện được âm mưu…
*: người hoặc sự vật nào đó thay thế người hoặc sự vật khác
Chỉ là, cũng không có ai chú ý tới, ở chỗ ngã rẽ, một thân ảnh không biết đã ẩn tàng trong bóng râm bao lâu rồi ——


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui