Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi


Vẻ mặt Mộ Thiên Dao tối tăm nhìn đoàn người Mã thái thú đã bao vây quanh bọn họ: “Có chuyện gì mà phải làm phiền thái thú đại nhân rảnh đến thăm một tiểu dân chúng như ta vậy? ?” Châm chọc mở miệng, trong lòng cũng đã trấn định lại, trước đừng nói còn có Cổ Phong Nhu ở trong này, dù thế nào thái thú này cũng không thể đối phó công chúa người ta đi? ?
“Mộ công tử, thật có lỗi, ta nghĩ, ngươi phải theo chúng ta đi một chuyến …” Mã thái thú mặt không chút thay đổi vung tay ra lệnh cho ban nha dịch phía sau: “Mang đi!”
Chọn nhíu mày, nàng đang chuẩn bị nói, đột nhiên —— “Thái thú đại nhân, bằng hữu này của ta phạm vào chuyện gì a, cần thái thú đại nhân tự mình tiến đến bắt người vậy?”
Cổ Phong Nhu nhẹ nhàng tiến lên. Nàng là một người thông minh, cho dù không thể lôi kéo Mộ Thiên Dao nhưng tốt nhất vẫn không nên đối địch, nói cách khác, nếu cứ bức bách hắn, vạn nhất bức hắn đến bên Tứ hoàng tử, vậy mất nhiều hơn được … Nháy mắt, lại có loại quang mang xinh đẹp bắn ra tứ phía, Cổ Phong Nhu một thân hoa lệ quý tộc, tóc sơ thành một cái búi tóc rườm rà trên đầu nhưng thật ra không mang quá nhiều trâm cài, nhưng cả người làm cho người ta nhận một loại cảm giác trang trọng, quý khí, hào phóng… Là một quan viên triều đình, Mã Thủ Nghĩa tự nhiên biết Đại công chúa Cổ Phong Nhu. Cổ Phong Nhu ở Cổ Phong quốc bị đánh giá khen chê không đồng nhất, nhưng nàng này cũng thật bưu hãn, đã hơn hai mươi tuổi lại vẫn là khuê nữ, đồng thời lại nắm giữ quyền to trước triều chính, tương xứng với nam nhi—— “Vi thần gặp qua Đại công chúa…” Mã Thủ Nghĩa hơi kinh hãi, sau đó vội vàng quỳ xuống hành lễ, đồng thời trong lòng nhịn không được bồn chồn. Ban nha dịch phía sau cũng vội vàng quỳ xuống theo. Công chúa a, bọn họ chỉ là nha dịch biên thành, rất ít khi gặp qua người tôn quý như vậy.
Vì sao Đại công chúa ở trong này mà hắn lại không biết được tin tức, hơn nữa, bắt Mộ Thiên Dao là do Tiêu Dao trang bày mưu đặt kế, mà lúc này, Mộ công tử rõ ràng có quan hệ cùng Đại công chúa. Trời ạ, lúc này hắn đại khái cũng có chút rõ ràng , thượng tầng đấu tranh, làm khó bọn người tầng dưới chót như hắn a , ngay cả việc tìm kiếm kẽ hở sinh tồn cũng khó khăn… Mã Thủ Nghĩa thầm nghĩ trong lòng —— “Mã thái thú không cần đa lễ, bản cung cải trang đi tuần, Mã thái thú tùy ý là được…” Nói xong, khẽ nâng tay, ý bảo Mã Thủ Nghĩa đứng dậy.
“Lão thần tạ qua công chúa…” Mã Thủ Nghĩa một bên đứng dậy, một bên có chút kinh hoảng xoa xoa mồ hôi trên trán, lưng run lên một mảnh, cả người nơm nớp lo sợ : “Không biết lần này công chúa xuất cung là…” Thật cẩn thận nhìn sắc mặt Cổ Phong Nhu, cũng thật cẩn thận hỏi.
“Bản cung đi ra gặp bằng hữu, thế nào, việc này ta cũng phải báo cáo trước với thái thú đại nhân sao?” Sắc mặt Cổ Phong Nhu lăng lệ, giọng lạnh buốt hỏi.
“Không không không…” Mã Thủ Nghĩa bị Cổ Phong Nhu chất vấn , nhất thời rùng mình một cái. Lập tức bùm quỳ xuống: “Công chúa thứ tội, đại công chúa thứ tội, lão thần… Lão thần…” Cả người Mã Thủ Nghĩa run run không thể khống chế, tuy rằng tốt xấu gì hắn cũng coi như là một quan tốt, nhưng hắn lại biết quan trường hắc ám, cái gọi là hoàng thân quốc thích, cho tới bây giờ cũng không đem mạng người đặt vào trong mắt, gặp phải kiếp nạn , chỉ có tự nhận không hay ho.
Đột nhiên, Mã Thủ Nghĩa nghĩ ra cái gì, vội run rẩy giơ tay lên: “Đại công chúa… Lão thần có chuyện muốn nói…”
“Nga, ta cũng rất muốn nghe lí do thoái thác của ngươi, bằng hữu bản cung, cũng không phải người ngươi có thể tùy tiện động vào ! !”
Cổ Phong Nhu nói xong còn thản nhiên cười cười với Mộ Thiên Dao, tươi cười trong lúc hỗn loạn lại mang theo chân thành, đương nhiên, phương diện này ý tứ mượn sức vẫn phải có, bất quá, nữ nhân này quá mức thông minh, không có bại lộ ra —— “Là… Là Tứ hoàng tử…” Khẽ cắn môi, Mã Thủ Nghĩa đã muốn quyết định lập trường, bên thái tử, là danh chính ngôn thuận, hơn nữa thế lực của thái tử còn mạnh hơn Tứ hoàng tử , ít nhất mặt ngoài là như thế. Cho nên, Mã Thủ Nghĩa vừa nói ra, trên mặt Cổ Phong Nhu lập tức biến sắc, sau đó quát ban nha dịch phía sau: “Đều lui ra cho ta!” Nói xong, xoay người, vẻ mặt ôn hoà nhìn Mã Thủ Nghĩa: “Mã đại nhân xin đứng lên, tốt lắm, có chuyện gì chúng ta ngồi xuống chậm rãi nói đi! !” Nói xong nhìn về phía Mộ Thiên Dao.
Mộ Thiên Dao gật gật đầu, sau đó nói với Mạch Thượng Trần: “Tiểu Thất, đi ra ngoài canh giữ…”
Nhìn mọi chuyện từ đầu đến cuối, cứ việc vẻ mặt không tình nguyện, nhưng Mạch Thượng Trần vẫn nghẹn miệng rồi đi ra, tự động giữ cửa.Nhìn xem một màn này Cổ Phong Nhu suýt chút nữa rơi luôn đôi mắt châu ngọc, đồng thời, địa vị Mộ Thiên Dao trong lòng nàng càng cao , trong lòng quyết tâm càng sâu…
Bên Cổ Phong này nhân họa, bên Ngân Nguyệt kia cũng là thiên tai —— Vẻ mặt Ngân Nguyệt Hồ giận dữ, trời mưa liên tục, hồng tai xuất hiện khắp nơi, bất quá cây nông nghiệp mùa thu may mắn đã thu hoạch xong, quốc khố tràn đầy, việc chẩn tai sau này cũng không khó, nhưng là…”Phách…” Hung hăng đập bàn, Ngân Nguyệt Hồ phẫn nộ mắng: ” Cổ Phong Nhiên chết tiệt, tranh vị không phải mới là chuyện hắn nên làm sao? Thế nào còn có tinh lực đến quản chuyện của ta a!”
“Hoàng Thượng, Cổ Phong quốc tuy rằng nội đấu lợi hại, nhưng cứ nghe Cổ Phong còn có một thế lực trong tối cường đại, phỏng chừng bọn hắn dựa vào cả phía này…” Sắc mặt Hộ bộ thị lang Diêu Hoa cũng không phải tốt xem, vốn việc chẩn tai, còn có việc trị hồng thủy đều tiến hành đâu vào đấy, không ngờ rằng hỗn đản chết tiệt Cổ Phong Nhiên này cư nhiên đam một đao sau lưng…“Chết tiệt, đại nội thị vệ chúng ta mang đến chẳng lẽ để bài trí sao? Tốt lắm Diêu Hoa, sự tình nơi này hết thảy đều giao cho ngươi, trẫm muốn đi Mộ Ai thành!” Ngân Nguyệt Hồ âm thầm cười lạnh. Hừ, không phải là muốn cầm chân hắn tại đây sao, Cổ Phong Nhiên a Cổ Phong Nhiên, ngươi thủy chung vẫn kém một chiêu —— Diêu Hoa vô lực rên rỉ, hắn là bằng hữu kiêm người quản lý của hoàng đế, đương nhiên cũng biết chuyện ở Mộ Ai thành người kia nhất định phải làm.Chuyện hắn duy nhất có thể làm chính là vắt hết óc, hảo hảo xử lý tốt lũ lụt đi.
“Dạ, lương thảo chẩn tai đã đang ở trên đường , hiện tại chỉ lo lắng ôn dịch sau lũ lụt…”
“Chuyện này ngươi không cần lo lắng, thời điểm đó trẫm đã trở lại rồi. Hắc hắc, hoàng hậu còn là cao thủ mấy chuyện này nha…” Vô sỉ tà cười, sờ sờ vuốt cằm, cười đến vẻ mặt dâm đãng, Diêu Hoa phỏng chừng, người này nhất định đang nghĩ đến những hình ảnh không hay ho gì —— “Vậy vi thần trụ tại đây chờ Đế hậu trở về ! !”
“Đi đi, tiểu tử ngươi…” Yêu yêu nhiêu nhiêu cười, ánh mắt Ngân Nguyệt Hồ đong đầy ôn nhu, nhưng trong đó ẩn ẩn một tia hỗn loạn không xác định.
Đồng thời lúc này, Mộ Ai thành cách Đồ Nguyệt thành không xa đương nhiên cũng chịu một chút hệ lụy. Bất quá, lão thiên có vẻ chiếu cố Cổ Phong, lũ lụt lan đến nơi này không nhiều, tổn thất rất ít, chỉ là mực nước quái sông ngoài thành tăng thật cao, đồng thời, trên mặt đất cũng rất lầy lội, người đi đường không quá thuận tiện.
Trời mưa tích tí tách không ngừng, Cổ Phong Nhu được Mã Thủ Nghĩa an bài vào ở phủ Thái Thú, đương nhiên, Mộ Thiên Dao cũng không có chuyện gì, nhưng là… Lúc này, nàng đã nhận được một tin tức: hoàng thất tranh đấu chia làm hai phái, Tiêu Dao trang duy trì phía Trân Phi, cũng chính là bên Tứ hoàng tử, mà thái tử Cổ Phong Nhiên, nghe nói có một thế lực thần bí duy trì.Theo Mộ Thiên Dao đánh giá, đại khái chính là nam nhân mang đàn cổ ngày đó nhìn thấy đi, cũng đúng, có thể đối kháng với Tiêu Dao trang,sẽ không thể là hạng người hời hợt.
Nhưng nếu nam nhân ngày đó của thái tử đảng, như vậy, Liên Nhã công chúa được ai cứu đây?
Chẳng lẽ thật sự là nàng mạng lớn? Không có khả năng. Còn có, người Tiêu Dao trang làm thế nào nhanh như vậy đã tìm đến mình rồi?
Ngay từ đầu nàng cho rằng là do nam nhân kia báo cho, bất quá, nếu hắn là người thái tử đảng thì sẽ không có khả năng này.
Đột nhiên một đạo hắc tuyến chợt lóe, sau đó, trong phòng lập tức có thêm một người.
Một cái mặt nạ khoa trương, vóc dáng cao cao lại có chút đơn bạc, hai mắt cũng nặng nề như nước.
Mộ Thiên Dao không nhanh không chậm xoay người, tựa tiếu phi tiếu nhìn nam nhân mang mặt nạ trước mặt. Trên bàn một ấm trà màu tím nhạt, một cái hỏa lò tinh xảo bập bùng ngọn lửa nhỏ, bên ngoài ấm trà nhiễm chút bạch khí,trời, hơi lạnh .
“Ngươi đã đến rồi…” Mộ Thiên Dao bĩu môi, không có chút nào ngoài ý muốn.
“Ngươi biết ta sẽ đến?” Ánh mắt lóe ra một chút, có chút mất tự nhiên, ngữ khí cũng có chút kỳ quái.
“Ha ha…” Mộ Thiên Dao đột nhiên tiến sát vào, đôi tay sờ lên mặt nạ: “Haiz, mặt nạ này của ngươi thực sự cá tính, không bằng cho ta luôn?”
Nam nhân hơi hơi lui về phía sau một bước, tránh thoát Mộ Thiên Dao nhiệt tình quá đáng, khóe mắt run rẩy .
“Ngươi…” Sắc giận hiện lên, sau đó ảo não nhìn Mộ Thiên Dao.
“Tốt lắm, thật mất mặt! !” Bĩu môi, Mộ Thiên Dao nhàn nhã ngồi xuống: “Được rồi, bỏ mặt nạ xuống đi!” Phản diện có đeo mặt nạ cũng không che được cái gì.
Chậm rãi đến gần, ngồi đối diện Mộ Thiên Dao: “Sư phụ…”
Trên trán Mộ Thiên Dao hạ mấy cái hắc tuyến, không nói gì nhìn hắn.
“Sư phụ…” Có chút ngượng ngùng bỏ mặt nạ, dung nhan tuyệt thế nhất thời làm cho gương mặt Mộ Thiên Dao sáng ngời.
Gương mặt tuổi 17non nớt, có vẻ trắng nõn, mà trong ánh mắt đã rút đi mấy phần ngây ngô, trở nên thành thục, trang trọng, nhưng ẩn ẩn , vẫn có thể cảm nhận được một cỗ âm lãnh tàn bạo cùng sát khí.
Nhưng cứ nghĩ đến Ma Sát cung cùng Huyễn Thần tộc mang thù hận không giải được, nhất thời, Mộ Thiên Dao cũng có chút đau đầu. Đám đồ nhi của nàng, tất cả cơ hồ đều đứng ở mặt đối lập với nàng. Lúc này, nàng nhịn không được muốn ai thán, vì sao địch nhân của Huyễn Thần tộc lại nhiều như thế? ?
Hẳn cũng biết được ân oán của Huyễn Thần tộc cùng sáu thế lực lớn, ánh mắt Ma Uyên Sắc buồn bã, sau đó môi nhu ngập ngừng một chút, đột nhiên đứng lên: “Sư phụ, người muốn làm cái gì, ta giúp người! !”
Tuy rằng thời gian ở chung cùng sư phụ không nhiều lắm, nhưng một kẻ từ nhỏ đã là cô nhi như hắn, từ nhỏ đều chịu huấn luyện quá sức mình. Sau đó hắn đi đến Ác Ma cốc, có thêm vài sư huynh đệ, hơn nữa còn có sư phụ. Mặc kệ ân ân oán oán cũng tốt, đánh đánh náo náo cũng thế, hoặc là làm chút tiểu cạm bẫy hãm hại sư phụ, hoặc là thời điểm luyện võ làm sư phụ khó xử, hoặc là… Tóm lại, sư phụ này ở trong mắt hắn, như sư như cha, từ nội tâm hắn thật sự rất thích sư phụ này. Nay, hắn đã cầm quyền ở Ma Sát cung, tự nhiên, có thể điều động sử dụng đại bộ phận thế lực—— “Giúp ta?” Hơi hơi sửng sốt, trong lòng nàng cảm giác siêu cấp hảo, không ngờ rằng a, chính nàng thay đổi giữa chừng thu lấy đồ đệ, cư nhiên đối đãi với nàng tốt biết bao, cảm động...”Khụ khụ, ngươi cũng biết, hiện tại ta chỉ muốn giúp Tiểu Thất đoạt quyền Tiêu Dao trang.Nay ngươi đồng ý hỗ trợ, tuyệt đối dễ dàng hơn rồi!”
“Hảo,đồ nhi sẽ giúp Thất sư huynh . Thế lực Ma Sát cung ở Mộ Ai thành không quá lớn, bất quá, đồ nhi có an bài thám tử ở Tiêu Dao trang, đến lúc đó hành sự không quá khó khăn—— “
“Ân, đúng rồi, dạo này hành động bên Phong Nguyệt thành kia có vẻ thường xuyên, ta nghĩ, đại khái ta bị người có tâm theo dõi!” Nói tới đây, ánh mắt Mộ Thiên Dao có chút lãnh mạc.Cổ Phong Nhu đã đến, còn có tranh đoạt của Tứ hoàng tử cùng thái tử đảng, mấy chuyện này hoàn toàn không quan hệ với nàng. Nhưng có vẻ đối phương đã theo dõi nàng, cũng may, một bên có ý mượn sức, một bên còn lại muốn dồn nàng vào chỗ chết. Mặc kệ thế nào, nàng cũng không nghĩ tham gia vào chuyện tranh đấu hoàng quyền.
“Điểm ấy sư phụ không cần lo lắng!” Ma Uyên sắc cười, chân tướng hắn tự nhiên biết, Cổ Phong thái tử định sẽ không thương tổn sư phụ , bất quá…“Còn có, thù hận của Ma Sát cung cùng Huyễn Thần tộc…” Nói xong có chút suy nghĩ nhìn nhìn Ma Uyên Sắc, tâm tình Mộ Thiên Dao bình thản lại. Kỳ thật, cẩn thận nghĩ đến, mấy thứ này căn bản không quan hệ gì đến nàng, đại khái là nguyên nhân huyết mạch, cho nên bọn họ mới có thể là kẻ thù của Huyễn Thần tộc, nàng đều không tự giác bài xích, tựa như Mạch Thượng Trần, nàng có tâm tính lợi dụng mà giúp hắn .“Sư phụ, Ma Sát cung cùng Huyễn Thần tộc có thù hận là chuyện của ngàn năm trước, cung chủ Ma Sát cung đều do người mang võ công cao đảm nhiệm.Kỳ thật mà nói, Ma Sát cung hiện tại đã sớm không phải Ma Sát cung ngàn năm trước rồi .” Trong lòng Ma Uyên Sắc nổi lên đau đớn, nói ra, đôi khi hắn cũng chán ghét Ma Sát cung , nhưng hắn không hy vọng sư phụ sống ở trong cừu hận. Hắn rất thích sư phụ vô tâm vô phế trước kia, luôn thích tra tấn bọn hắn, thời điểm đó, sư phụ còn vui vẻ nhiều hơn so với hiện tại —— Nếu như Mộ Thiên Dao biết suy nghĩ trong lòng hắn, khẳng định sẽ bực mình dùng sức gõ đầu hắn: sư phụ ta mà vô tâm vô phế sao? Sư phụ ta thích tra tấn các ngươi sao? Đàn ranh con này, cũng không biết ai tra tấn ai —— “Tốt lắm, để ta gọi Tiểu Thất lại đây, các ngươi thương lượng trước. Về phần ta, mấy chuyện phải động não ta không thích, cùng lắm thì đến lúc các ngươi đánh không lạ, ta nhấc hai chân đi hỗ trợ là được—— “


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui