Đổ Thạch Sư



Quầy hàng ở khu Minh Tiêu nhiều hơn khu Ám Tiêu, Bạch Tử Thạch cũng không có mục đích gì cụ thể, nhìn gian hàng nào đông người liền chui qua hướng đó, thông thường thì, gian hàng có lượng người đông khác thường, một loại là gian hàng đã có danh tiếng trong nghề, một loại khác là gian hàng đã có người mua được mao liêu đổ trướng rồi đốt pháo.

Bạch Tử Thạch đi tới một gian hàng cách cậu gần nhất, vừa nãy lúc mấy á thú nhân đi ngang qua, nghe bọn họ nói có khối mao liêu đổ trướng, nghe nói là một khối Băng Chủng. Mao liêu không số hiệu ra Băng Chủng. . . Thật đúng là không đơn giản. Huống hồ, khu Minh Tiêu và khu Ám Tiêu đều chưa mở thầu, lúc chưa có phỉ thúy để mua, có một khối Băng Chủng như vậy, nếu bán đi, giá tiền không chỉ tăng một vài lần đâu. Bởi vì sau khi mở thầu đấu giá, người giải thạch sẽ đột nhiên tăng mạnh, phỉ thúy giải ra cũng nhiều, nhưng tài chính của mỗi người chỉ có một chút ít thôi, có lẽ đến lúc sau tài chính không đủ, phỉ thúy ngược lại lại bán không được giá. Giống như khối Du Thanh Chủng cậu vừa bán, giải ra xong Bạch Tử Thạch tự định giá cũng chỉ khoảng trên dưới 100 vạn, thế mà lại bán được giá cao đến 150 vạn.

Mọi người đều có một loại tâm lý, nếu chỗ nào đổ trướng một khối, vậy thì trong gian hàng có còn khối thứ hai hay không? Đổ trướng tối thiểu chứng minh mao liêu trong gian hàng đó chất lượng không tệ. Nhìn dòng người đi vào không ngừng, trên mặt chủ quầy hàng tràn đầy hồng quang, vui vẻ hớn hở nói chuyện đổ trướng lúc trước, không lưu dấu vết mà thổi phồng mao liêu của mình. Công việc tiếp đãi khách trong tiệm cũng đầy nhiệt tình, Bạch Tử Thạch vừa vào cửa đã bị lôi kéo nói bô bô cả đống —- Có chuyện gì ngài cứ gọi, tính tiền tìm ông chủ, xem mao liêu hỏi chuyện tìm ta là được, giải thạch thì đi ra đằng sau. . .

Thật vất vả mới thoát được tên nhân viên nhiệt tình, Bạch Tử Thạch tìm chỗ không có ai ngồi xuống xem mao liêu, đang xem bỗng nhiên bị vỗ nhẹ một cái.

Người tới thực làm Bạch Tử Thạch kinh ngạc: “Fasa? Sao ngươi lại rảnh rỗi đến đây?”

Fasa tràn đầy ý cười đứng sau Bạch Tử Thạch, nói: “Mặc dù ta không phải đổ thạch sư, nhưng rất hứng thú với đổ thạch, hiếm khi mới được đến đại hội đổ thạch một lần, đương nhiên muốn đi xem. Trong tiệm tạm thời giao cho Mustafa, ta cũng mua vài khối mao liêu chơi thử, biết đâu vận khí ta tốt, bên trong có phỉ thúy thì sao.”

Cách nghĩ này rất bình thường, Bạch Tử Thạch cười một tiếng: “Đúng đó, tới nơi này mà không xem thử thì thật đáng tiếc.”

“Bạch là đổ thạch sư nhỉ, đã nhìn trúng khối mao liêu nào chưa?” Fasa ngồi xuống trước mặt Bạch Tử Thạch, thò đầu nhìn nhìn mao liêu Bạch Tử Thạch đang quan sát.

“Vẫn chưa nhìn trúng cái gì.” Khối mao liêu không có số hiệu cậu đang xem tinh thể lớp vỏ thô ráp, không trứng muối, không mãng đái, không nứt, không rêu, sản phẩm bốn không, bên trong cũng rỗng tuếch. Nếu muốn từ mao liêu không có số hiệu chọn ra thứ tốt, có lẽ cũng khó khăn. Bạch Tử Thạch cười cười, đem khối mao liêu này ném qua một bên, nhớ tới mấy ngày nay Fasa và Mustafa chiếu cố mình, trong lòng khẽ động, “Một người xem mao liêu rất nhàm chán, chi bằng chúng ta cùng xem được không?”

Fasa thật cao hứng gật đầu: “Dĩ nhiên là được a.” Mặc dù không hiểu rõ đổ thạch lắm, nhưng Fasa biết lời này của Bạch có ý là nếu mình xem mao liêu nào có thể để cậu ấy xem giúp một chút, đây đúng là chuyện tốt, mặc dù chỉ mua mấy khối mao liêu chơi đùa thôi, nhưng hắn cũng muốn nếm thử cảm giác giải ra phỉ thúy từ mao liêu mình mua.

Hai người so với một người thú vị hơn nhiều, hơn nữa Bạch phát hiện Fasa mặc dù đã trung niên, nhưng tư tưởng lại rất thanh niên, đằng sau tính cách ổn trọng ngày thường cư nhiên lại có chút ngây ngô của trẻ con. Hai người vừa hàn huyên vừa xem, rất sôi nổi.

“Bạch, đến đây, ngươi xem thử xem, khối mao liêu này.” Không biết Fasa lấy từ đâu ra một khối mao liêu quay lại, kích cỡ không lớn, vỏ ngoài màu nâu vàng, “Nhìn chỗ này, chỗ này, cả chỗ này nữa, có phải là trứng muối không?” Fasa đem mao liêu đặt xuống đất, liên tục chỉ bốn năm chỗ.

Bạch Tử Thạch vừa nghe tới trứng muối, nhất thời hứng thú, thả một khối đang nghiên cứu trong tay xuống, nhận lấy mao liêu xem thử. Một khối mao liêu rất không thu hút, bề ngoài bình thường, mấy chỗ Fasa chỉ, nếu không nhìn kỹ, thì đúng là không ra được mấy điểm màu xanh lục. Những chỉ dựa vào cái này vẫn chưa thể xác định có phải trứng muối hay không, Bạch Tử Thạch lấy kính phóng đại ra, giội nước lên mao liêu, bật cường quang khí, cẩn thận quan sát. Nhìn một lúc, kinh ngạc ngẩng đầu cười với Fasa: “Ngươi nói không sai, đúng là có trứng muối. Chỗ này và chỗ này là trứng muối thật, nhưng chỗ này chỗ này và chỗ này, là trứng muối giả, là vật phong hóa lưu lại sau khi lục đi qua.” Cậu nghĩ nghĩ, đưa tay cảm ứng một phát, trong lòng nắm chắc, mới cười nói, “Khối mao liêu không số hiệu này, có thể tìm ra trứng muối đã là rất tốt rồi. Cảm nhận của cá nhân ta sao, chắc là có thể đổ.”

Fasa nghe xong rất cao hứng, vội vàng gọi chủ quầy tới, khối mao liêu này chỉ khoảng 7, 8 kg, chủ quầy ra giá 4000 điểm. Nhưng từ cái giá này Bạch Tử Thạch chợt hiểu, chủ quầy tuyệt đối không phát giác ra trên khối mao liêu này có trứng muối, nếu phát hiện ra, phỏng chừng với cái giá này hắn sẽ sống chết không chịu bán.

Nhìn thấy ánh mắt của Fasa nhìn sang, Bạch Tử Thạch nghĩ một chút, rồi cười nói với chủ quầy: “Vị a đạt này, khối mao liêu này chỉ nhỏ xíu, cũng không phải là liêu tử của mỏ nổi tiếng gì, lớp vỏ thô ráp. . .” Một hơi nói ra mất chỗ khuyết điểm của mao liêu, nói thẳng đến lúc vẻ mặt chủ quầy lúng túng, Bạch Tử Thạch mới đổi giọng, “Đương nhiên, chúng ta cũng có chút thích khối mao liêu này, nếu không đã không gọi ngài rồi. Nhưng mà giá tiền này có hơi. . . Chúng ta cũng là nhân dịp đại hội đổ thạch hiếm có này đi chơi thôi, tới đây không mua ít mao liêu tổng cảm thấy hơi đáng tiếc.”

Nói đến nước này, chủ quầy cũng không dong dài: “Vậy được, 3000 điểm lấy đi.” Fasa vừa nghe, có mấy câu nói, 4000 điểm đã trực tiếp biến thành 3000, vẻ mặt vui mừng, hắn nhìn nhìn Bạch Tử Thạch, miệng vừa mở ra đã ngậm lại, bởi vì Bạch Tử Thạch lại nói: “Vị a đạt này thật là không thật thà gì cả, 3000 điểm mua một khối mao liêu thế này sao? Giá tiền mao liêu trong đại hội đổ thạch tuy đắt một chút, nhưng không đắt đến mức này. . . 2000 điểm, nhiều nhất là 2000 điểm.”

2000 điểm vừa ra, chủ quầy cũng biết xem ra gặp phải người trong nghề rồi, mao liêu kiểu này lúc bình thường, cũng chỉ có giá hơn 1000 điểm, vị này ra 2000 điểm đã là xem mặt mũi đại hội đổ thạch rồi, nghĩ nghĩ, chủ quầy cắn răng, ra vẻ bị thua thiệt lớn: “Được, đại hội đổ thạch hiếm có, cũng không thể để các ngươi tay không mà về a. 2000 điểm thì 2000 điểm!”

Fasa ngạc nhiên nhìn Bạch Tử Thạch, cứ như vậy không tới năm phút, 4000 điểm liền biến thành 2000 điểm? Vừa lòng vừa ý cùng ông chủ đi tính tiền. Mua xong mao liêu, Fasa vội vàng đi theo ông chủ ra đằng sau giải thạch, Bạch Tử Thạch từ chối nói muốn xem mao liêu tiếp nên không đi, trong khối mao liêu kia có phỉ thúy phẩm chất gì cậu cũng đoán được đại khái, 2000 điểm mua khối Đậu Chủng bình thường, mặc dù phỉ thúy chắc là không lớn, nhưng cũng trướng không ít.

Một đống mao liêu không có số hiệu đều bị Bạch Tử Thạch xem qua, nói ra thì chất lượng mao liêu trong tiệm này đúng là không tệ, vừa rồi nghe nói có một người từ trong mao liêu không số hiệu giải ra phỉ thúy Băng Chủng, bây giờ Fasa lại tìm được một khối Đậu Chủng. Tìm tiếp, không chừng vẫn còn, Bạch Tử Thạch đem mục tiêu nhắm sang khu vực đối diện.

Ai biết cậu vừa đứng lên, đã bị một cỗ lực mạnh va vào, người đứng không vững, nhất thời lảo đảo một chút, vội vàng đưa tay vịn vào cái giá bên cạnh mới không ngã xuống, lòng tràn đầy tức giận ngẩng đầu, Bạch Tử Thạch còn chưa kịp nói gì, đối diện đã truyền đến một câu quát mắng: “Ngươi đi kiểu gì vậy?”

Lần này đúng là đem Bạch Tử Thạch chọc tức, tên ác nhân này còn cáo trạng trước chứ! Chân cậu còn chưa bước được bước nào đâu!

Khinh miệt liếc đối phương một cái, Bạch Tử Thạch trực tiếp duỗi tay phủi phủi chỗ bị đụng phải: “Mắt không tốt thì đừng đi, nếu đi va vào người khác thì phải ngoan ngoãn xin lỗi, mù còn la cái gì.” Nói xong cũng không để ý đến người kia, xoay người định đi.

Ai biết vừa mới xoay người đã bị kéo lại, á thú nhân đụng phải người kia dáng dấp cao to, tướng mạo không tính là đẹp trai lắm, được cái sạch sẽ gọn gàng, nhưng bộ dạng hung thần ác sát lúc này khiến người ta nhìn đã thấy ghét: “Ngươi nói ai đấy!”

Bạch Tử Thạch vốn không muốn dong dài với hắn, ai ngờ tên này lại không chịu buông tha: “Nói ngươi đó. Ta ở nguyên tại chỗ một bước cũng không nhúc nhích, ngươi đụng phải ta ngược lại còn hét to trước, ta nói một câu còn không được sao?”

“Không được!” Á thú nhân kia cười lạnh một tiếng, “Ta đụng ngươi thì làm sao? Đụng ngươi là vinh hạnh cho ngươi! Vậy ta còn đẩy ngươi thì sao!” Vừa dứt lời, Bạch Tử Thạch đã cảm thấy một lực mạnh lao đến, thân thể nhất thời ‘kịch kịch kịch’ lùi về sau mấy bước, ngã lên một cái giá để mao liêu, vịn vào một khối mao liêu mới ổn định được thân thể.

Một cỗ tức giận từ đáy lòng trào lên vừa mới hình thành, Bạch Tử Thạch liền bị thứ cảm ứng được dưới tay làm cho ngây người, đó là một loại cảm nhận tuyệt đối khó có thể hình dung, không giống bất kỳ một loại cảm nhận nào trước đây, lúc trước cậu có thể cảm giác được tinh thần lực của mình bị từng đoàn từng đoàn mao cầu bao quanh va chạm vào, ngay cả phỉ thúy như Tử Nhãn Tình, Huyết Phỉ cũng không ngoại lệ. Nhưng, hôm nay khối mao liêu này lại không giống, Bạch Tử Thạch cảm thấy mình như một người ngoài cuộc, cậu không cảm ứng được bất kỳ đoàn năng lượng nào, chỉ cảm thấy một mảnh hư vô nhưng tràn đầy sức mạnh, ngay ở trước mắt mình, chỉ có thể nhìn, mà không tiếp xúc được với đoàn năng lượng nào.

Đây là chuyện gì? Chưa từng có chuyện thế này! Bạch Tử Thạch ổn định thân thể của mình, căn bản là bất chấp cái tên bệnh thần kinh kia, trực tiếp quay đầu nhìn về phía vị trí tay trái mình mới chạm phải, chỗ đó chính là chỗ lúc mới ngã thì vừa vặn vịn vào một khối mao liêu rất lớn, chỗ cậu ngã chính là một mặt của cái giá, bên cạnh trừ khối mao liêu lớn kia thì chả có gì. Mà khối mao liêu này cao gần một mét dựng đứng trên mặt đất, lộ ra hình ‘núi’, chỉ ước lượng bằng mắt thôi, thì khối mao liêu này chắc cũng xấp xỉ 400, 500 kg, bề ngoài màu nâu đen, một mảng đen nhánh, nhìn khiến người ta không thích thú lắm.

Đè nén dục vọng xem kỹ, quay đầu nhìn cái tên á thú nhân đang đắc ý trợn mắt nhìn mình, Bạch Tử Thạch cười lạnh một tiếng, trước phải giải quyết chuyện này đã, cậu lấy một cái máy truyền tin ra, mở lên: “Quầy số 1780, có người gây chuyện.” Đây chính là một chức năng khác của đổ thạch sư, khi ở hội trường, có nghĩa vụ bảo vệ hội trường.

Á thú nhân kia nhìn thấy Bạch Tử Thạch lấy máy truyền tin thì còn có gì không hiểu, đây chính là máy truyền tin chuyên dụng của đổ thạch sư tại đại hội đổ thạch, sắc mặt lập tức đại biến: “Ê, ta là người của đoàn đặc sứ bộ lạc Libya!”

Bạch Tử Thạch không để ý tới hắn, mấy phút đồng hồ sau, mấy cái á thú nhân cao lớn đi đến, đây là một nét đặc sắc của Á Thành, toàn á thú nhân tập hợp thành đội thủ vệ á thú nhân, mặc dù không so được với thú nhân, nhưng tuyệt đối là loại mạnh trong á thú nhân.

“Xin hỏi, ở đây có chuyện gì xảy ra vậy?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui