“Trương Dương!” Trong khi Trương Dương đang hết nhìn Đông lại ngó Tây, một thanh âm đột nhiên vang lên.
“A!”
Trương Dương giật mình một cái, vội vàng xoay người lại thì thấy một người thanh niên khoảng hai lăm hai sáu cầm trong tay một bộ bài tú lơ khơ đang nhìn hắn, những người bên cạnh ngồi xem một cách vui vẻ.
“Nhặt lên!”
Người trẻ tuổi vừa dứt lời, những lá bài trên tay tung bay lên không trung như là thiên nữ tán hoa.
Bỗng nhiên, Trương Dương tựa như bị điện giật, con mắt vốn bình thản ảm đạm bỗng sắc bén hẳn lên, trong nháy mắt, thời gian dường như dừng lại, trong ánh mắt Trương Duơng bắn ra một tia quang mang kì lạ, những lá bài tung bay tại không trung tựa như hiện rõ lên trong não hắn.
Tinh thần của Trương Duơng tiến vào trạng thái không minh, thế gian vạn vật dường như biến mất, trong mắt chỉ có tầng tầng lớp lớp các lá bài bay tới tấp và hình ảnh những lá bài….
“Đại ca, không cần nhặt lên, vẫn còn bốn con Ách ở trong tay ngươi!”
Chỉ là dừng lại trong vài giây, mọi người căn bản không có chú ý tới ánh mắt sắc bén của Trương Dương, Trương Dương vừa khôi phục lại bộ dáng bình thường, vẻ mặt hiện lên nụ cười có chút hèn hạ.
Trương Dương đã hiểu lầm, hắn tưởng cái người tuổi trẻ này đang khảo nghiệm trí nhớ của hắn, trên thực tế, người trẻ tuổi này căn bản là ra oai áp đảo tinh thần Trương Dương vào ngày đầu tiên đến đổ trường, để cho hắn biết điều một chút.
Người thanh niên nọ trợn mắt há hốc mồm, sờ sờ bốn lá bài còn lại trong tay, quả nhiên đều là bốn con Ách.
Người trẻ tuổi cũng không phải là tự nhiên đi gây khó khăn cho Trương Dương, bình thường những người mới vào đều phải bị làm khó dễ một chút mới có thể tiến bộ lên được.
Bởi vì, bên trong đổ trường, tâm tình mỗi một đổ khách đều cao ngạo vô cùng, vì phải đối mặt hàng ngày nên nhân viên làm việc cần phải có năng lực kiên nhẫn và chịu đựng thật phi thường.
Không riêng gì người trẻ tuổi nọ vẻ mặt đang ngây ngốc mà những người xung quanh cũng đang kinh ngạc nhìn về phía Trương Dương, vẻ mặt bất khả tư nghị, trừ đi bốn con Ách trong tay người trẻ tuổi, thiếu niên có vẻ mặt hèn hạ này cư nhiên chỉ trong nháy mắt đã có thể phân tích biết được toàn bộ năm mươi quân bài kia.
Trừ phi thiếu niên mới đến này đã nhìn thấy được bốn con Ách trong tay người thanh niên nọ.
Thấy mấy người đưa mắt nhìn về mình, người trẻ tuổi nọ lộ ra một tia cười khổ, lắc lắc đầu, hắn có thể dám chắc, Trương Dương không hề thấy được những quân bài trong tay hắn, không có khả năng biết được trong tay hắn chính là bốn con Ách, bởi vì, hắn có một cái thói quen là cho tới bây giờ không có bao giờ đem mặt quân bài hướng ra phía trước.
“Trương Dương, nhìn xem!”
Một người trẻ tuổi khác bộ dáng nhân viên có vẻ không tin được cảnh tượng vừa xảy ra, trong khi nói chuyện, đưa tay tung những lá bài lên không trung, đương nhiên trong tay hắn vẫn còn lưu lại một bộ phận.
Nhìn những lá bài dường như dừng lại trên không, ánh mắt Trương Dương lập tức trở nên sắc bén vô cùng, phảng phất như là có thể xuyên thấu không gian, mấy nhân viên ngồi ở trên ghế chứng kiến ánh mắt của Trương Dương lợi hại như vậy, cảm giác Trương Dương lúc này như đã biến thành một người hoàn toàn khác.
Thời gian có vẻ trôi qua rất lâu nhưng kỳ thật chỉ là vài giây, những lá bài trên không trung đã lả tả rơi xuống hết.
“Đại ca, còn lại trên tay ngươi có hai con Ách, một con Hai, một con J, ba con Năm, ngươi xem có đúng hay không?” Trương Dương mỉm cười lấy lòng, nói một cách cẩn thận.
Cả đổ phòng đều lâm vào tĩnh lặng trầm mặc, mỗi một người đều nhìn về phía nhân viên vừa rồi.
Thời gian phảng phất dừng lại, phảng phất ngàn năm đã trôi qua….
Nhân viên nọ chậm rãi cầm những lá bài trong tay mở ra: hai con Ách, một con Hai, một con J, ba con Năm, đúng là như thế!
Trên mặt mỗi người đều tràn ngập vẻ khiếp sợ, những cảnh này chỉ có thể thấy trên TV, trên thực tế, trong cuộc sống chính thức căn bản không có người nào có thể trong thời gian chỉ vài giây mà tính toán đuợc số lượng và những lá bài còn thiếu trong lúc xuất bài, thế mà hôm nay một nhân vật bình thường đứng ở trước mặt họ giống như là thần thoại đã chứng tỏ điều đó tới những hai lần, hơn nữa lại có vẻ vô cùng cẩn thận biết vâng lời.
Hai nhân viên tuổi còn trẻ liếc mắt nhìn nhau, cúi người xuống cầm những quân bài rơi trên mặt đất lên.
“Ta đã thông qua khảo nghiệm chưa?” Trương Dương vẫn còn ngẩn người.
Mọi người lại trợn mắt há hốc mồm, tất cả đều tưởng rằng tên này đang khoe khoang, nguyên lai hắn tưởng là khảo nghiệm, nhưng mà cho dù là khảo nghiệm, mọi người cũng có chút buồn bực, đặc biệt là người trẻ tuổi đầu tiên, hắn cũng là từ ngõ hẻm lăn lộn suốt ba năm mới có thể tiến vào đổ trường công tác, mà Trương Dương này mới hơn thời gian mười ngày rồi bước vào đổ trường đã thể hiện sự khác biệt quá lớn.
Trương Dương đâu có biết rằng cái gì là quy củ đổ trường đâu, hắn thầm nghĩ học hỏi đổ thuật nhanh lên một chút rồi sau đó rời khỏi chỗ này, vĩnh viễn cũng không gặp lại Tiêu Viễn Hành nữa.
Đối với những nhân vật như Tiêu Viễn Hành, sâu trong ý thức Trương Duơng luôn có bài xích.
Tuy nhiên, Trương Dương ngẫu nhiên bộc lộ sự lợi hại của mình cho mọi người biết đối với hắn mang đến rất nhiều điều tốt.
Mỗi một người ở nơi này đều tin tưởng Trương Dương không phải là nhân vật cá nhỏ trong ao tù.
Thời gian tiếp theo, Trương Dương bắt đầu điên cuồng học tập đổ thuật, nói là học tập đổ thuật chứ trên thực tế chính là học tập đánh bạc, ở bên trong đổ trường cũng không có cái gì gian lận, tất cả đều dựa vào vận khí cùng kinh nghiệm đánh bạc, không có chút nào quan hệ với kỹ thuật đổ bác.
Chỉ trong thời gian một ngày hắn đã tìm hiểu hết các hình thức đánh bạc trong đổ trường, kỳ thật cũng không nhiều lắm, không hề giống với đổ trường ở trên TV hay trong phim ảnh, ngoại trừ loại bài tứ sắc phổ thông được lưu hành trong nước, còn có mạt chược, bàn quay rô-lét (Roullete), máy đánh bạc điện tử tự động (Slot machine), đổ xúc sắc xí ngầu tài xỉu...!vân vân, mà được chơi nhiều nhất chính là loại bài Blackjack 21 điểm.
(Chú thích: Máy Slot gọi đúng là Máy đánh bạc điện tử, ở Việt Nam trước kia có nhập loại đơn giản về nhưng phải sử dụng "xèng" đút vào để chơi, còn ở Casino các nơi trên thế giới là trực tiếp đút đồng xu mệnh giá 5, 2, 1 $ hoặcro vào chơi.
Các máy này được đặt rất nhiều trong các quán bia, cafe, hộp đêm, động đèn đỏ....!Khi cho một số tiền nhất định vào rồi bấm play, có 3 vòng tròn quay hoặc tự động hoặc người chơi bấm dừng, sẽ hiện ra ở 3 ô cửa các số hoặc ký hiệu, nếu được 3 hoa hoặc 3 số (thường là số 7) thì trúng thưởng rất cao, trong lúc chạy phát nhạc rất vui tai.
Người chơi phải có cảm giác tay tốt, tai thính, nhanh tay nhanh mắt...!thì chơi dễ ăn lắm!)
Mà đổ trường này rất ít tham dự đánh bạc, trên cơ bản, đổ trường chủ yếu là ăn hoa hồng (thu hồ), vô luận là ai thắng ai thua, cũng đều mỗi lần hết ván rút ra từ năm đến mười phần trăm, thoạt nhìn thì số lượng không lớn nhưng sau khi tổng kết tổng số tiền lại lớn đến đáng sợ.
Ngày đầu tiên Trương Dương ở chỗ này thấy số người đến đổ trường không nhiều, cũng không đến bốn mươi người, nhìn bộ dáng đại bộ phận đều là những người có máu mặt tại địa phương, bọn họ đi tới đổ trường đầu tiên là dùng tiền mặt đổi lấy thẻ đánh bạc (phỉnh), sau đó chơi cùng với mấy con bạc quen thuộc, nếu thiếu người, đổ trường sẽ tìm cách an bài, vạn nhất không có ai, đổ trường sẽ cho người của mình vào để bổ khuyết, nói cách khác, tuyệt đối không thể để cho khách đến được nhàn rỗi, luôn làm cho khách nhân đuợc tận hứng.
Từ quan sát có thể thấy, căn bản không có thể tồn tại trò bạc bịp gian lận, thậm chí người bên trong đổ trường cũng có thua có thắng.
Danh dự của đổ trường xem ra đặc biệt tốt, đổ khách cũng không lo lắng có người gian lận, hiển nhiên đây là sự tín nhiệm sau một thời gian dài thành lập.
Đồng thời, Trương Dương còn phát hiện, đổ trường có thêm một con đường khác để kiếm tiền: cho vay nặng lãi, rất nhiều đổ khách sau khi thua hết tiền mặt sẽ tìm đến đổ trường để mượn tiền, cụ thể lãi suất là bao nhiêu thì Truơng Dương không có biết rõ nhưng mà từ tiền vốn mà thấy, hẳn là sẽ không dưới mười phần trăm tổng lợi nhuận mỗi ngày.
Chín giờ tối, Trương Dương tính toán sơ sơ một chút, khánh nhân một ngày mới chỉ chưa đến bốn mươi người, đổ trường đã ít nhất thu vào bảy mươi vạn tiền mặt, còn chưa tính năm mươi vạn nhân dân tệ lợi tức.
Khi Trương Dương lần đầu tiên thấy có người từ trong ba lô, hành lý xuất ra từng xấp từng xấp tiền giấy đổi lấy Phỉnh, trái tim hắn đập nhanh hơn vài lần, hắn từ trước tới giờ cũng chưa từng đuợc thấy nhiều tiền đến như vậy.
Nhưng mà rất nhanh chóng, thần kinh Trương Dương dần trở nên cứng cỏi hơn, bởi vì đổ khách tới nơi này xuất ra ít nhất là mười vạn, tùy tiện là có thể lấy từ trong túi ra hơn mười vạn một cách bình thường.
Nếu như trong túi không có tiền thì có lẽ mới làm cho Trương Dương cảm thấy không bình thường.
Bây giờ Trương Dương mới hiểu được vì sao những người đi vào ngõ hẽm đều có một cái ba lô hoặc là mang theo một cái vali, thì ra bên trong đều là tiền giấy.
Hôm nay sinh ý của đổ trường tựa hồ rất tốt, vào chín giờ tối vẫn còn hai bàn đang đánh bài, đều là những người quen thuộc từng chơi với nhau nhiều lần, không cần người của đổ trường tham dự.
“Học được cái gì rồi?” Người nói chuyện chính là Tiểu Cường, cũng chính là nhân viên đầu tiên ném những lá bài lúc Trương Duơng mới đến.
“A … Cường ca hảo …không có học cái gì, không có học đánh bài!” Trương Dương đang ngồi ngẩn người trên ghế, suốt cả ngày nay, hắn chỉ biết một chút về quy củ của đổ trường cũng như một số tri thức nhập môn đánh bạc, không có ai chỉ cho hắn đổ thuật, càng không ai nói cho hắn gian lận và phát hiện gian lận như thế nào.
“A a, người không có học đánh bài, vậy ngươi muốn học cái gì?” Tiểu Cường cười nói: “Chúng ta ở bên trong đổ trường này chủ yếu là để cung cấp cho khách nhân một môi trường an toàn, thu vào trong tay một phí tổn nhất định, đổ trường chúng ta bình thường đều tận lực không tham dự đánh bạc, nhưng mà một đoạn thời gian trước lại có thay đổi…..”
Nói đến đó, Tiểu Cường nhìn thoáng qua đại sảnh một cách lạnh lùng rồi thở dài nói.
“Ân?”
“Một đoạn thời gian trước có ba ngoại nhân đến, bọn họ cứ cách vài ngày lại đến nơi này đánh bạc, ban đầu còn có một số khách nhân chơi cùng bọn họ, nhưng một thời gian sau, không có một khách nhân nào nguyện ý chơi cùng bọn họ nữa, bọn họ cho tới bây giờ chưa từng thua bao giờ, sự xuất hiện của bọn họ làm cho sinh ý của đổ trường chúng ta cũng rơi rớt xuống ngàn trượng bởi vì có khách nhân hoài nghi là do đổ trường chúng ta sắp đặt cao thủ …..”
“Nga, ta biết, chẳng lẽ không thể cự tuyệt bọn người nọ tham gia đánh bạc sao?” Trương Dương có điểm không hiểu.
“Không được, đây là quy củ của đổ trường, không được cự tuyệt khách nhân, đây chính là quy củ đã được lập ra từ hai mươi năm trước, cũng bởi vì quy củ vô cùng uy tín này cho nên các đổ trường ở tại thành phố C.
này mới có thể hưng vượng phát đạt, trừ phi là phát hiện khách nhân gian lận, nhưng là cho đến bây giờ chúng ta căn bản không có phát hiện đuợc bọn hắn gian lận cho nên cũng không có biện pháp gì để đối phó!”
“Nga ….” Trương Dương có điểm không yên, hắn đối với tình hình của đổ trường không có một chút hứng thú, con mắt hắn thủy chung vẫn nhìn chằm chằm vào bàn điều khiển rô-lét (Roullete).