Đồ Thần Đường FULL


Phần 1.

Thiên tài hay kẻ điên?
Trương Dương đột nhiên tinh thần chấn động, hắn biết, sự điều tra vừa rồi nói đã chạm đến thần kinh của nữ nhân này, bây giờ nếu như biểu hiện của mình không tốt, vậy thì hy vọng cuối cùng của hắn cũng sẽ tan biến là cái chắc.
“Đường bộ của tỉnh H là một trong những con đường buôn bán lớn nhất Đông quốc,ta lúc buổi sáng thông qua tính toán lưu lượng mỗi giờ,dòng người mỗi ngày hẳn là vào khoảng ba mươi vạn đến bốn mươi vạn,dựa theo phong tục tập quán Đông Quốc và một chút của ngành phân tích tiếp thị thống kê, lúc cao điểm các ngày lễ hẳn là phải tăng gấp ba lần, dòng người mỗi ngày khoảng gần một trăm hai mươi vạn người,đương nhiên, trong này nhiều người chỉ vì nhàn rỗi tiêu khiển, chân chính tiêu dùng không đến 1/5, bất quá, đây đã là một con số khổng lồ rồi, bởi vì, rất nhiều người lại mua sắm tiêu dùng nhiều lần, chẳng hạn như, mua giày còn có thể mua y phục, các loại đồ mỹ phẩm gì đó……”
“Ân, tiếp tục.” Yến di mặt không chút thay đổi.
Lúc sáng ta quan sát hơn trăm cửa hàng tương đối nổi danh, đương nhiên, chỉ là quan sát, đại khái quan sát số lượng giao dịch và lưu lượng người của bọn họ, mà thực sự đặt vào mắt ta trên thực tế chỉ có khoảng hai mươi nhà.”
“Tại sao?”
Bởi vì ta không có quá nhiều tinh lực, nhưng nguyên nhân trọng yếu là, rất nhiều nhãn hiệu quần chúng không cần điều tra nhiều cũng biết, bởi vì, bọn họ đối mặt chính là người tiêu dùng phổ thông, lưu lượng người trên đường vô cùng lớn, số lượng mua bán cũng tương đối lớn, trang thiết bị và nhân viên làm việc của cửa tiệm cũng chỉ là bình thường, nói căn bản cũng không có sách lược tiếp thị gì, bọn họ chỉ có một thủ đoạn tiêu thụ cố định để hùa người tiêu dùng quần chúng, cùng lắm sẽ là nói vài câu nịnh hót, không hề thông qua huấn luyện chuyên ngành.

Đương nhiên, bọn họ cũng không cần!”
“Ân,tiếp tục.” Yến di gật gật đầu.
“Ta quan sát gần hai mươi cửa tiệm, nhưng cuối cùng ánh mắt ta lại đập vào mặt tiền bốn cửa tiệm, trong đó có ba cửa hàng kinh doanh nhãn hiệu quốc tế, nhà khác chính là “Quý tộc thành” .”
“Ba nhà nào vậy?”
“XX phục sức, XX công tử, công ty TNHH thời trang NY, đây là ba cửa hàng nhãn hiệu quốc tế có tiếng tăm nhất định, nhưng thật đáng tiếc, trong ba tiệm có hai tiệm là giả mạo nhãn hiệu quốc tế………”
“A…….Cái này ngươi cũng biết?” Đôi mắt long lanh của cô gái đầy kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trương Dương.
“Khái khái…..Ta chỉ là từ một vài món đồ nhỏ bên trong cửa tiệm đó suy đoán ra thôi, độ chuẩn xác cũng chỉ có thể đạt đến 60%.” Trương Dương lúng túng nói.
“A a, tiếp tục, Yến Tử, đừng gián đoạn.” Yến di lại gõ đầu cô gái một cái, cô gái luôn bĩu môi rất mất hứng mỗi khi mẹ nàng gõ đầu nàng.
“Đương nhiên, nhãn hiệu của bọn họ cùng với ta không có quan hệ, đối với một người tìm công việc như ta mà nói, nhãn hiệu giả thì phần trăm khấu trừ càng cao, bởi vì, lợi nhuận của bọn họ cao, số lượng mua bán cũng không tệ lắm, đáng tiếc, bởi vì ta không có chứng minh thư và bằng tốt nghiệp, bọn họ đã cự tuyệt ta, bọn họ đã mất đi một bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới!”
“Bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới?”
Nghe được lời này, thiếu phụ đầu tiên là chìm vào kinh ngạc.

Sau đó khóe miệng lộ ra một tia khinh thường, hảo cảm hình thành lúc đầu đối với chàng trai này đột nhiên biến mất vô hình, những lời này thật quá kiêu ngạo, kiêu ngạo đến chẳng biết trời cao đất dày là gì.

Dám nói những lời này chỉ có hai loại người.

Một loại là người điên, một loại là thiên tài.


Hiển nhiên, dáng vẻ Trương Dương không thuộc loại người sau.
“Đúng, ta là bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới!”
Trương Dương cảm giác được vẻ mặt khinh thường của Yến di, nhưng vẫn vô cùng nghiêm túc như trước gật gật đầu, lúc nói đến tiếp thị, tư duy ký ức trong đầu hắn không cho phép hắn khiêm nhường chút nào, đây là một loại tự tin cường đại, sự tự tin này phát sinh từ thực lực.
Mỗi người đều có một tác nhân, mà Trương Dương hiện tại có một tác nhân, bởi vì lúc đầu những đả kích liên tục này đã chạm đến thần kinh cao ngạo trong ký ức của hắn, đúng vậy, hắn là bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới!
Đây là một điều không thể phủ nhận! Càng không phải tự hắn có thể phủ nhận!
Nếu khiến cho hắn từ bỏ danh hiệu này, hắn thà tình nguyện buông tha cho công việc và cơ hội không dễ dàng có được này, đột nhiên trong lúc đó, Trương Dương có một sự tự tin cường đại, hắn tin rằng, hắn là bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới và cho dù ở chỗ này không tìm được việc làm cũng có thể sinh sống tại tòa thành thị này, dù cho phải bán kem, hắn cũng có thể kiếm được tiền.
Bậc thầy tiếp thị chân chính, thì sẽ không có giới hạn nghề nghiệp!
Con người là động vật rất kỳ quái mà cũng rất kỳ diệu, Trương Dương có thể bị người khác khinh thường, có thể bị người vũ nhục, thậm chí có thể chẳng cần thể diện tìm người xa lạ xin tiền, nhưng hắn có nguyên tắc và tôn nghiêm hết sức kỳ quái, chẳng hạn như, không cướp bóc, không cướp xe taxi..vv.Mà hiện tại, Trương Dương có nhiều hơn một điều, không thể để cho người thiếu phụ trước mặt này coi thường mình, đây là một loại hành vi trong tiềm thức.
“Ngươi thực sự xác định ngươi là bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới?” Nhìn đứa nhỏ trước mặt, Yến di đột nhiên có một loại ảo giác, phảng phất như vừa rồi nhắc tới đến thuật ngữ bậc thầy tiếp thị, đứa nhỏ này lập tức biến hóa, lúc đầu từ non nớt trở nên tự tin, loại tự tin này thậm chí còn lây nhiễm sang cả nàng.
“Đúng vậy, ta trong thời gian ba ngày có thể chứng minh cho các ngươi xem, ta có thể khiến cho cửa hàng trầm lặng này một lần nữa rực rỡ sức sống, thậm chí, ta có thể khiến cho mức tiêu thụ tại cơ sở vốn có tăng thêm vài lần, thậm chí là thêm mười lần!” Khóe miệng Trương Dương nổi lên một nụ cười tự tin, lúc này Trương Dương đã không phải là Trương Dương, trên đỉnh đầu hắn mang theo một vầng sáng thật lớn: ‘Bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới’ !
“Ngươi biết bậc thầy là gì hả?” Yến di lạnh lùng nói.
“Có trình độ học vấn hoặc nghệ thuật rất sâu xa, trở thành người được mọi người tôn sùng.
“Ân, hiểu được là tốt, mau nói một chút tình hình của “Quý tộc thành” đi, xem xem kết quả điều tra của ngươi như thế nào.” Sắc mặt Yến di hơi hòa hoãn lại, ít nhất, đứa nhỏ liều lĩnh này còn biết cái gì gọi là bậc thầy.
“Đầu tiên, nếu như không nói nhãn hiệu, nói giá cả, vậy, ‘Quý tộc thành’ xứng đáng là cửa tiệm có hàng hóa xa xỉ chân chính trên cả con đường, đáng tiếc, chính vì là hàng xa xỉ, ngược lại có tính giới hạn nhất định, dù sao, trong quan niệm tiêu dùng ở Đông Quốc, hàng xa xỉ phần lớn đều ở trong siêu thị lớn, tương đối nổi tiếng chẳng hạn như bách hóa “Hữu Xuân Thiên”, bách hóa “Tây Vũ”, “Tân Thiên Địa” phía đông Bắc Kinh, Thượng Hải Hằng long quảng trường, bách hóa triển lãm “Trường Xuân”, những thị trường này cung cấp 90% hàng xa xỉ cho Đông Quốc đại lục, điều này cũng hình thành lên thói quen và tư tưởng tiêu dùng hàng xa xỉ………”
“Ân,tiếp tục!”
“Đương nhiên, cũng không thể nói trong đường bộ này không thể sinh tồn một cửa tiệm hàng xa xỉ.

Từ lưu lượng người mà phân tích, tập hợp những người tiêu dùng hàng xa xỉ đi vào mà xem, nếu như thực sự muốn dừng chân ở nơi này, xây dựng một cộng đồng khách cố định, cái đó thì phải cần một thời gian dài đằng đẵng, đương nhiên, không riêng gì thời gian, còn cần phải có nhân viên có tố chất hàng đầu, có bộ phận phục vụ bán hàng hàng đầu, có khuôn mẫu quản lý hàng đầu !
“Ta quan sát vài giờ, lưu lượng người của ‘Quý tộc thành’ rõ ràng phải ít đi nhiều lắm, hơn nữa, lượng mua bán thấp đến đáng sợ.

Suốt buổi sáng, không ngờ mới bán ra một bộ y phục, ta giả thiết sinh ý hôm nay là ngày kém nhất, cũng giả thiết bộ y phục tổng giá trị là khoảng một vạn rưỡi, dựa theo lợi nhuận cao của hàng xa xỉ mà tính, bộ y phục này có thể kiếm được khoảng một vạn hai, nhưng chi tiêu cả cửa tiệm một ngày hẳn là không dưới bốn vạn, như vậy hẳn là ‘Quý tộc thành’ thuộc tình trạng lỗ vốn nghiêm trọng rồi………”
“Oa…….Hiêu Trương ca ca thật lợi hại.

Mẹ ta nói, cửa tiệm mỗi tháng lỗ vốn khoảng trăm vạn…….” Cô gái ngạc nhiên nhìn Trương Dương, vẻ mặt không thể nổi.
“Hơn trăm vạn……..Mở được bao lâu rồi?” Trương Dương vẻ mặt ngưng trọng.
“Đã hơn một năm rồi đó.” Yến di nhàn nhạt cười nói.

“A…..khái khái…….Vậy không phải lỗ hơn ngàn vạn sao….”
“Chuẩn xác mà nói phải là lỗ vốn hai ngàn một trăm vạn nhân dân tệ.”
Trương Dương chết lặng người, Trương Dương trước sau vẫn là Trương Dương, vô luận là tư duy cường đại cỡ nào, tư duy của Trương Dương trước sau vẫn chiếm vị trí chủ đạo, trừ khi chạm đến tôn nghiêm của ký ức thì trong đầu sẽ sinh ra một loại tự tin cường đại.

Còn nếu không Trương Dương vẫn là Trương Dương.

Đối với Trương Dương mà nói, một cửa tiệm thời trang hơn một năm lỗ vốn hơn hai ngàn vạn quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
“Tốt, ngươi trước tiên đi làm đi, phần trăm khấu trừ có thể phá lệ thanh toán mỗi ngày cho ngươi.” Yến di gật gật đầu nói: “Mặt khác, ngươi ra đăng ký địa chỉ tên họ ở quầy bar đi, giấy tờ ngươi cũng phải giải quyết nhanh lên, nếu cần ,ngươi có thể mời người trở về làm giấy tờ.”
“Cảm ơn Yến di, Yến di, ta muốn hỏi người một chuyện…..”
“Ân, nói đi!”
“Ngài có phải là chủ ở đây không?” Trương Dương dè dặt hỏi.
“A a, không phải.”
“A…..” Trương Dương không khỏi ngẩn ngơ, hắn suy đoán lại hoàn toàn sai lầm, dựa theo giọng điệu nói chuyện và khí chất của Yến di, chắc hẳn là bà chủ, bằng không, nàng cũng không có khả năng quyết định tùy tiện như vậy, thậm chí còn không báo cho một người nào biết liền quyết định lưu hắn lại.
Phần 2.

Chó bắt nhím
Dịch: Sessiromaru
Biên tập: Thiên Hạ Hội
Nguồn: TTV
“Ta không phải, là nàng.” Yến di gõ gõ đầu cô gái bên người, vẻ mặt nuông chiều.
Trương Dương nhìn hai má lúm đồng tiền của cô gái, miệng há không ngậm lại được, cửa tiệm xa hoa này lại là của cô gái, hơn nữa, một năm lỗ vốn hơn ngàn vạn.
“Ta không xứng làm chủ sao?” Cô gái tựa hồ đối với biểu tình của Trương Dương rất bất mãn nói: “Nói cho ngươi biết, bắt đầu từ bây giờ, ta chính là chủ của ngươi, trước tiên nói cho ngươi ba điều luật, đến muộn trừ tiền.

Trong khi làm việc nói chuyện phiếm, trừ tiền; về sớm, trừ tiền, phong thái dáng vẻ không chỉnh tề trừ tiền, ân, ngươi bây giờ đúng là phong thái dáng vẻ không chỉnh tề, trừ tiền thưởng một trăm…..”
“Khái khái………” Trương Dương trên đầu đổ mồ hôi, mình còn chưa có đi làm, càng chưa cầm tiền lương đã bị trừ một trăm.


Đây là thói đời gì a!
“Còn nữa, nhớ kỹ, không nghe ta nói cũng phải trừ tiền, chẳng hạn như, lúc ta kêu ngươi gọi ta Yến tỷ nhất định phải kêu ,không cho phép ngươi gọi ta là Tiểu Yến Tử, ta chán ghét cái tên này, gọi cũng trừ tiền….

ân, trước tiên nói đến đây thôi, chờ khi ta nghĩ ra sẽ nói với ngươi.” Cô gái tay chống eo nói.
“Nghe nó là được, nó là chủ nơi này, ta thực không có cách nào, chính ta ở chỗ này cũng phải trưng cầu ý kiến của nó.” Yến di xoa xoa đầu cô gái, xin lỗi với Trương Dương.
“Ân ân, Yến di yên tâm, Yến tỷ muốn ta đi về hướng đông, ta tuyệt đối sẽ không đi về hướng tây, Yến tỷ bảo ta nhảy, ta tuyệt đối sẽ không bò……….”
“Hì hì…….Cũng không sai biệt lắm đâu, tốt lắm, ngươi bây giờ có thể bắt đầu công việc rồi!” Cô gái kéo tay mẹ nàng đi vào bên trong.
“Ân ân, Yến tỷ, ta muốn cầu ngươi một việc, ngươi thấy bộ dạng ta, phong thái không chỉnh tề, có thể cho ta một bộ y phục, đôi giầy ở trong cửa tiệm để ta mặc vào trước có được không? Ta sẽ giữ thật tốt, để ta kiếm được tiền ta sẽ giặt sạch sẽ lại, cam đoan giống nhau như đúc không chút hư hao!” Trương Dương vẻ mặt cười nịnh nói.
“Có thể, ngươi tự mình chọn đi.A…” Cô gái đột nhiên trừng mắt nhìn mặt Trương Dương.
“”Sao thế?” Trương Dương bị cô gái nhìn chằm chằm vào mặt, cảm giác cả người không được tự nhiên, không nhịn được sờ sờ mặt mình, có phải trên mặt mình có gì đó bẩn hay không?
“Ngươi ngươi……..Ngươi như thế nào thay đổi?” Cô gái nhìn vẻ mặt cười nịnh và hèn mọn bỉ ổi của Trương Dương, lúc đầu rõ ràng là vẻ mặt tự tin của bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới mà, tại sao lại đột nhiên trở nên túng quẫn, trở nên hèn mọn như vậy?
“Thay đổi gì?” Trương Dương không hiểu ra sao cả đành cười xòa.
“Được rồi, được rồi, ta chán ghét khi nhìn thấy bộ dạng hiện tại của ngươi.” Cô gái tức giận kéo Yến di đang cười khổ rời đi.
“Chúc mừng ngươi, ngươi đã là một thành viên của ‘Quý tộc thành’, hơn nữa, ngươi là nhân viên nam duy nhất ở nơi này, nga, ta quên tự giới thiệu, ta họ Liễu, tên Ám, gọi ta là Tiểu Liễu hoặc là Liễu tỷ đi.

Ta là người quản lý kiêm quản đốc nơi này.”
“ ‘Liễu ám hoa minh’, Liễu tỷ tên rất hay.”
Sau khi cô gái và Yến di lên lầu, cô gái lúc đầu nói chuyện với Trương Dương đã đi tới, khuôn mặt mang nụ cười ngọt ngào, Trương Dương thấy được lập tức mê mẩn,***, cô gái này tuyệt đối là hồ ly tinh đầu thai, Trương Dương nắm lấy bàn tay mềm mại của Liễu Ám, không nhịn được nhẹ nhàng niết một cái, sau khi niết xong lại lập tức hối hận.
“Bà chủ của chúng ta đáp ứng rồi.

Ngươi hãy đổi bộ quần áo này đi.” Liễu Ám không nhịn được nhíu mày một cái, lập tức rút tay trở về.
“Ân ân……..”
Da mặt dày của Trương Dương được phát huy đến cực hạn, làm bộ như không việc gì xảy ra.

Vội vàng chạy tới xung quanh chọn quần áo, sau khi đi lại ở trong chỗ này mới phát hiện, ‘Quý tộc thành’ phải lớn xa hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng, cửa hàng kinh doanh bình thường phần lớn đều là hơn 100m2, cái này đã coi như lớn lắm rồi.

Mà quang cảnh dưới lầu của “Quý tộc thành” có không gian hơn 300m2.

Cơ hồ cùng một siêu thị cỡ nhỏ cũng không sai biệt lắm.
Với tiêu chuẩn thẩm mỹ của dân mỹ thuật như Trương Dương mà nhìn, thì một số thiết bị của “Quý tộc thành” gần như tới mức hoàn mỹ.


Mỗi chi tiết, mỗi sự trang trí, thậm chí một cái công tắc phích cắm cũng vô cùng sang trọng, ngọn đèn được thiết kế càng cực kỳ hoa lệ, đi dạo hơn một ngày trên đường phố Trương Dương có thể khẳng định, ‘Quý tộc thành’ là cửa hàng thời trang có trang thiết bị đẳng cấp nhất trong cả tỉnh thành, thậm chí, còn phải vượt qua nhà khách 5 sao, ít nhất, chính là rất nhiều vật liệu đáng giá cả nhà khách 5 sao cũng sẽ không dám dùng tới.
Bên cạnh tủ trưng bày giầy, có một đôi giày thủy tinh, còn có một cái hộp thủy tinh, từ trên công nghệ chế tạo mà nhìn, người biết được giá trị cũng không ít, nếu dựa theo giá cả mà suy ra, vậy những tác phẩm nghệ thuật sơn dầu treo trên tường cho dù không phải giá trị liên thành,cũng tuyệt đối không phải rẻ tiền.
Đây là một cái cửa hàng thời trang xa hoa cực độ, Trương Dương âm thầm khiếp sợ.
Đương nhiên, làm cho Trương Dương khiếp sợ còn mới chỉ là bắt đầu, lúc đầu khi hắn tiến vào cũng chỉ là nhìn thoáng qua giá cả mặt ngoài, bây giờ khi hắn thấy giá cả một vài bộ y phục, hắn rốt cục hiểu được tại sao cửa tiệm thời trang này bán không hết, một bộ đồ Veston hơn mười vạn, một cái áo sơ mi hơn bảy ngàn, một đôi giày da hơn một vạn, một cái cà-vạt hai vạn, rẻ nhất là đôi tất cũng mấy trăm một đôi, một cái thắt lưng hơn một vạn…….
Đây đều là vài nhãn hiệu quốc tế đứng đầu, Trương Dương có thể khẳng định, ở Đông Quốc, đại bộ phận dân chúng căn bản không biết những nhãn hiệu này, thậm chí chính Trương Dương đại bộ phận cũng biết không rõ ràng lắm, bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới cũng không có nghĩa vụ phải nhớ kỹ tất cả nhãn hiệu nổi tiếng của thế giới.
Nhìn giá cả khiến cho người ta mới nhìn đã thấy phát hoảng, Trương Dương có chút chẳng biết làm sao cả, để hắn ở bên trong chọn lựa một bộ quần áo với giá cả thế này cư nhiên có cảm giác như chó bắt nhím, không cách nào xuống tay.
Cho dù là khi Trương Dương nằm mơ cũng không nghĩ được cho tới lúc này lại có thể mặc được quần áo xa xỉ như thế.
Cứ kệ nó đi thì hơn!
Nhìn bộ y phục bủn xỉn trên người, tinh thần AQ của Trương Dương bộc phát, dù sao không phải quần áo của mình, mặc thì mặc, không lẽ lại chết người, không kiếm được nhiều tiền thì cởi xuống thôi mà.
Một mặt quyết định, Trương Dương lập tức ôm một bộ y phục Veston màu vàng nhạt cùng áo sơ mi và giày da chạy tới phòng tắm, chỗ này được hắn xem xét kỹ lắm rồi.
“Trương Dương, ngươi làm gì đấy?” Liễu Ám thấy Trương Dương ôm quần áo không chạy tới phòng thay đồ, mà là phòng tắm, không nhịn được tò mò liền hỏi.
“Tắm rửa….”
Liễu Ám không khỏi trợn mắt há mồm.
Trương Dương cũng không có cách nào khác, một bộ trang phục hơn mười lăm vạn, nếu không tắm rửa thì thật có lỗi với bộ y phục này, hơn nữa, hắn đích xác cần phải tắm rửa rồi, nếu không, cổ chiếc áo sơ mi trắng tinh của hắn sẽ bị lưu lại một vệt đen như bôi than, đến lúc giặt nếu như giặt không sạch vậy phải phiền toái rồi, nghĩ đến mái tóc đầy màu sắc kia, Trương Dương không khỏi rùng mình một cái, thật là một cô gái tốt, lại bị đầu tóc làm hư hỏng mất, ai……..
Ân, vẫn còn Liễu Ám xinh đẹp, nụ cười ngọt ngào, đôi tay mềm mại thật ấm áp a.
Rất nhanh, sau một hồi dâm ý của Trương Dương, trên người Trương Dương đã kỳ cọ xuống ít nhất nửa cân ghét, mùi khó ngửi kia cũng biến mất, thay thế chính là một mùi thơm nhàn nhạt.
Đây là cái tên Trương Dương vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi, một thân dơ dáy bẩn thỉu đến tìm việc đây sao?
Liễu Ám không khỏi ngời sáng con mắt.
Tóc Trương Dương còn chút ướt át, bộ Veston màu vàng nhạt mặc trên người Trương Dương dường như là đặc biệt vì hắn mà may, làm bật lên vóc người của Trương Dương, chiếc áo sơ mi trắng tinh làm lộ ra vẻ mặt hồng hào, mà chiếc cà-vạt óng ánh lại có tác dụng vẽ rồng điểm mắt (làm nổi bật nét chính), đôi giày da thì khỏi phải nói, dù sao cũng là giày mới, bóng lộn đến mức có thể soi gương……..
“Phật yếu kim trang, nhân yếu y trang” ! Những lời này vĩnh viễn không sai, tinh thần khí chất một người rất nhiều khi cần phải thông qua quần áo mới biểu đạt được.
“Liễu Ám tỷ, ta có thể làm việc chưa?”
Trương Dương mỉm cười, đi tới bên cạnh Liễu Ám, động tác tràn ngập thần bí và tao nhã, lờ mờ trong đó có một loại ung dung không gượng ép, phảng phất như quý tộc chân chính, đây là do Trương Dương học được từ Lý Bá, đã mặc bộ quần áo này, thì phải xứng đáng với nó, nhân sinh, không phải chính là vở kịch sao? Nơi này là ‘Quý tộc thành’, nếu đã là quý tộc thành, thì phải có quý tộc, vậy để ta làm quý tộc duy nhất đi, hắc hắc, nhiều mỹ nữ như vậy, phải có một quý tộc nam chứ!
Nghĩ đến Lý bá, Trương Dương không nhịn được đắc ý cười, Lý bá, ta phải vượt phải ngươi, đáng tiếc, nụ cuời đắc ý này, lập tức bán đứng linh hồn hắn.
“Hừ, có mặc long bào vào cũng không giống Thái tử.” Liễu Ám thấy nụ cười bỉ ổi của Trương Dương, không nhịn được che miệng cười trộm, mà mấy cô gái ở xa xa trông ngóng lúc đầu cũng là vẻ mặt ngạc nhiên thú vị trước biến hóa của Trương Dương, lúc thấy nụ cười bỉ ổi của Trương Dương cũng nhịn không được nở nụ cười.
“Khái khái….” Trương Dương nhất thời xấu hổ gãi gãi đầu, cái khí chất quý tộc gì đó lập tức quẳng sạch.
“Ân, rất thơm a, ngươi dùng cái gì tắm rửa vậy? Rõ ràng trong nhà tắm không có thứ gì……..” Cái mũi thẳng xinh xắn của Liễu Ám ngửi ngửi nói.
“Không phải xà bông rửa tay….”
Bắt đầu làm việc, Trương Dương chắp hai tay sau lưng đứng ở cửa, khiến cho Liễu Ám và vài nhân viên kỳ quái chính là, Trương Dương trước sau không cử động, chỉ có đôi mắt quan sát dòng người ra ra vào vào, phảng phất như hắn căn bản không nghĩ đến ngay lập tức cầm phần trăm khấu trừ.
Kỳ thật, hiện tại đại bộ phận nhân viên trong ‘Quý tộc thành’ đều chờ mong biểu hiện của Trương Dương, bởi vì, lúc đầu Trương Dương thật sự là quá ngạo mạn, sự ngạo mạn của Trương Dương cũng chẳng khác nào hạ thấp năng lực của các nàng.
Suốt hơn một giờ, người ra vào có mấy trăm, Trương Dương trước sau vẫn không có động tĩnh, vẫn đứng ở cửa quan sát kỹ lưỡng như trước, hắn đang tìm kiếm con mồi, hắn đang chờ đợi con mồi đầu tiên của hắn, hắn cần phải hình thành lên lòng tin của chính mình, cũng muốn dựng lên hình tượng của mình bên trong cửa hàng, mà sự thành công với khách hàng đầu tiên sẽ dẫn theo ảnh hưởng danh tiếng bậc thầy tiếp thị của hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận