Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống


Hạo Thiên bị mọi người thanh âm khiến cho giật mình ngẩng đầu lên.

Ánh mắt nhanh chóng đảo quanh một chút , sau đó dừng lại ở giảng đường phía trên.


Trên giảng đường lúc này đứng đấy một nữ nhân , nữ nhân này 26-27 tuổi khoảng chừng.

Khuôn mặt trái xoan , xinh đẹp đôi mắt to , đôi môi đỏ mọng , làn da trắng nõn , gương mặt rất xinh đẹp , có thể nhường vô số nam nhân nhớ thương.


Nàng cao khoảng một mét bảy , dáng người có chút mũm mĩm.

Tất nhiên không phải mũm mĩm là béo béo loại hình , mà là chỗ cần mũm thì mũm , cần mĩm thì mĩm.

Nàng trên thân mặc một bộ OL chức nghiệp trang phục , phía trên là sơ mi trắng , phía dưới váy đen bó sát dài gần tới đầu gối.


Bởi vì trang phục nguyên nhân , càng khiến cho nàng xinh đẹp dáng người hoàn toàn phác họa đi ra.


Hạo Thiên có chút kinh diễm , nhưng rất nhanh sau đó bình thường trở lại.

Hắn cũng không dám tiếp tục nhìn nàng , mà là hướng về phía khác nhìn tới.


Cái này nữ nhân hiển nhiên thuộc về loại xinh đẹp ngự tỷ hình thức.

Xinh đẹp ngự tỷ cái này loại đối với tuổi trẻ nam nhân tới nói có một loại chí mạng dụ hoặc.


Hạo Thiên không dám tiếp tục nhìn nàng đơn giản là vì hắn sợ nhịn không nổi bắt đầu tán tỉnh nàng.

Phải biết người này trăm phần trăm có thể là chủ nhiệm lớp , một khi thành công không sao , nếu như thất bại lời nói , hắn sau này có thể không dễ sống.


- Chào cả lớp.

Giới thiệu một chút ta gọi là Liễu Tình Tư , từ nay về sau là các vị bạn học chủ nhiệm lớp.


Nói xong nàng bước tới bàn giáo viên , sau đó từ trong cặp sách lấy ra một quyển sổ , nói :
- Các bạn học.

Hiện tại chúng ta trước điểm danh một chút , ta gọi đến người nào người nấy đứng dậy.


Nói xong cũng bắt đầu chậm rãi đọc tên.


- Vương Cường.


- Có mặt.


Một tên nam sinh nhanh chóng đứng dậy , hắn hô to một tiếng.

Thanh âm có chút hưng phấn.


- Triệu Đại Hải.


- Có mặt.



- Lý Tiểu Anh
- Có
- ......!
- .......!
- Hạo Thiên.


Gần năm phút đồng hồ sau , cuối cùng cũng đến Hạo Thiên.


- Có mặt.


Hạo Thiên đứng dậy , nhàn nhạt nói.

Hắn cũng không giống những nam sinh khác , gọi đến tên mình hưng phấn rống lên.


- Ân ?
Trên bục giảng Liễu Tình Tư không khỏi ngẩng đầu lên , nhìn về phía Hạo Thiên.

Có lẽ duy nhất một mình hắn bình thường thanh âm gây lên nàng chú ý.


- Rất tốt , hiện tại chúng ta chọn ra một chút lớp trưởng , lớp phó ...!
Liễu Tình Tư cũng chỉ liếc Hạo Thiên một cái , cũng không có quá nhiều chú ý.

Sau đó tiếp tục ngày đầu tiên đi học thủ tục.


Hơn nửa giờ sau tiếng chuông vang lên , một mực đang ngủ ngon lành Hạo Thiên bị Liễu Tình Tư thanh âm đánh thức.


- Hạo Thiên bạn học.

Tới phòng tôi một chút.


Liễu Tình Tư nói xong hướng cửa phòng đi ra.

Mà Hạo Thiên lúc này một mặt khó hiểu.

Bình thường trường hợp giáo viên gọi học sinh tới phòng làm việc hơn 90% là có ý kiến , phê bình này nọ.


Đây cũng là Hạo Thiên khó hiểu nguyên nhân , bản thân mình giường như cái gì cũng không làm a ? Ân , ngoại trừ ngủ gật một chút.


Mặc dù vậy nhưng hắn cũng không dám chậm chễ , nện bước đuổi theo Liễu Tình Tư.

Ngày đầu tiên đi học đã bị giáo viên chủ nhiệm gọi tới văn phòng trách phạt , Hạo Thiên không khỏi có chút buồn bực.


Đường hành lang lúc này xuất hiện một màn vừa quen thuộc lại vừa kinh điển.

Giáo viên đi trước , học sinh cúi đầu lẽo đẽo theo sau.

Hai người không nhanh không chậm hướng văn phòng đi tới.


Giáo viên chủ nhiệm bên trong văn phòng.


Liễu Tình Tư lúc này ngồi bên bàn làm việc , Hạo Thiên đứng trước mặt nàng không ngừng đảo mắt đánh giá quanh phòng.


Hắn còn là lần đầu tiên bước vào Giáo viên chủ nhiệm văn phòng đây.


- Hạo Thiên bạn học.

Ngày đầu đi học đã ngủ gật , lại còn vào tiết giáo viên chủ nhiệm giảng dạy , cảm giác thoải mái sao ?
Liễu Tình Tư nhìn nhìn Hạo Thiên một chút , sau đó chậm rãi nói.


- Hạo Thiên bạn học cảm thấy tôi giảng dạy không tốt ?
- Liễu lão sư , kỳ thật ...!
Hạo Thiên có chút lúng túng , thói quen nhẹ vuốt mũi.

Hắn nhất thời cũng không biết nói gì cho đúng.


Hắn định nói bản thân không có nghe giáo viên giảng dạy thói quen , nhưng nghĩ tới như vậy cũng không khỏi quá đánh mặt giáo viên , cho lên nhất thời không nói được gì.


- Kỳ thật thế nào ?
Liễu Tình Tư nhìn nhìn hắn soái khí khuôn mặt , lơ đãng hỏi.

Kỳ thật học sinh ngủ trong lớp loại này chuyện cũng không có gì đáng nói , cũng không đến mức phải gọi tới phòng giáo viên trách phạt.


Nàng vài năm dạy học cũng không phải không gặp qua , trước đây những học sinh khác nàng đều mặc kệ , không quan tâm gì tới.

Nhưng không hiểu sao lần này nàng thấy Hạo Thiên ngủ trong giờ , trong lòng nhất thời có chút không thoải mái , mới gọi hắn tới nhắc nhở một chút.


Liễu Tình Tư thấy hắn không nói gì , nàng tiếp tục mở miệng nói.

Giáo viên khác thế nào nàng không biết , nhưng nàng từ khi dạy học tới giờ có thói quen trước nhìn xem học sinh hồ sơ ...!
- Hạo Thiên bạn học , ta đã xem qua hồ sơ của bạn.

Cha mẹ mất sớm , hoàn cảnh gia đình chắc cũng không thể nào tốt.

Thành đô đại học thu học phí cũng không phải thấp.

Ngươi là ra ngoài làm thêm công đi.


- Lão sư ta ....!
- Làm công việc này cũng không phải việc gì sai trái , nhưng Hạo Thiên học sinh.

Làm gì cũng không cần quá sức , nếu bởi vì làm công đóng học phí khiến cho thân thể mệt mỏi , hôm sau lên lớp ngủ gật , như vậy làm công còn có ý nghĩa sao ?
Hạo Thiên biết lúc này Liễu Tình Tư giường như hiểu lầm chính bản thân ngủ trong giờ học nguyên nhân.

Hắn cũng không nói gì phản bác.

Dù sao đã tự nàng nghĩ ra giúp hắn một cái lý do , như vậy hắn cũng sẽ không ngang cổ cãi lại.


- Lão sư , ta đã biết.


- Như vậy Hạo Thiên bạn học , ngươi về lớp đi.

Sau này ra ngoài công tác chú ý một chút.

Nếu thật sự khó khăn có thể tìm lão sư , lão sư giúp ngươi giải quyết.



- Cảm ơn ...!Cảm ơn lão sư.


Hạo Thiên gật gật đầu , sau đó xoay người rời khỏi.

Đã nàng nói như vậy, hắn cũng dứt khoát thừa nhận.

Sau này nếu như ngủ cũng có nhiều hơn một lí do biện minh.


Bởi vì trường học chỉ học buổi sáng nguyên nhân , buổi chiều Hạo Thiên đã có mặt ở ký túc xá.


Thiên Đô trường đại học ký túc xá là miễn phí cung cấp cho sinh viên.

Sinh viên có thể lựa chọn ở trong trường ở lại , hoặc là tự mình ra ở bên ngoài trường.

Cái này trường học không ép buộc , nhưng sinh viên đã lựa chọn ở trong ký túc xá , như vậy phải tuân thủ quy định.

Tỷ như sau mười giờ đêm ký túc xá sẽ khoá cổng , không cho phép sinh viên ra hoặc vào .....!
Hạo Thiên từ quản lý ký túc bác gái nơi đó lấy được chìa khoá phòng cùng số phòng.

Hắn nhà mặc dù ở cách trường không xa , nhưng hắn cũng muốn nếm thử một chút , đại học ký túc xá bầu không khí.


Hạo Thiên được phân tới phòng ở nằm trên ký túc xá tầng ba , đối với bảy tầng ký túc xá không có thang máy tới nói , hắn phòng ở lầu ba cũng đã là một loại may mắn.


Vừa vào chính mình phòng không bao lâu , cửa phòng lại mở ra , ba tên nam sinh nữa đi vào bên trong.

Bởi vì ký túc xá là giường tầng , một phòng có thể cho bốn người ngủ.

Hạo Thiên ánh mắt đánh giá ba người một chút.


Đầu tiên một tên nam sinh thân hình gầy gò , cao gần mét tám , thuộc về loại da bọc xương loại hình.

Người thứ hai thì là một tên khá là mập mạp nam sinh , từ hình thể đến xem ra hắn ít nhất to lớn gấp đôi tên thứ nhất nam sinh.

Hai người một béo một gầy đứng cạnh nhau làm nhớ tới hồi nhỏ xem một bộ phim hoạt hình kinh điển , cũng có như vậy một đôi béo gầy bạn thân.


Người thứ ba hình dáng có bình thường hơn một chút , giống đại đa số nam sinh hiện tại.

Có điều làm Hạo Thiên buồn bực chính là , tên thứ ba nam sinh có một khuôn mặt khiến người đứng đối diện với hắn có một loại cảm giác muốn xông lên đánh đập hắn một trận.

Một khuôn mặt toát lên vẻ cực kỳ dâm tiện , bỉ ổi.


Ba tên nam sinh thấy Hạo Thiên trong phòng , cười nói :
- Đồng học , ngươi tốt.


Hạo Thiên cũng gật đầu một cái chào hỏi ý tứ , sau đó ba người từng người từng người lựa chọn giường ngủ.


Hạo Thiên bởi vì đến trước , cho lên hắn vị trí ở giường tầng một cũng không ai có ý kiến.


Tên thứ hai nam sinh bởi vì hình thể nguyên nhân , được hai người còn lại nhường cho tầng một giường.

Không có cách nào , bởi vì hắn cơ thể mập mạp , vì giữ an toàn cho người khác , bắt buộc phải nằm giường tầng một.


Còn lại gầy gò nam sinh lựa chọn Hạo Thiên trên tầng hai giường.

Mà cái kia bỉ ổi vô sỉ khuôn mặt nam sinh thì nằm tầng hai còn lại giường.


Đám người sắp xếp hành lý một chút , sau đó tên bỉ ổi khuôn mặt nam sinh bắt đầu nói :
- Mọi người tự giới thiệu một chút.

Ta Điền Bá Quang , Trung bộ người.


Học chuyên ngành kỹ thuật điện tử.

Mong mọi người nhiều hơn giúp đỡ.


Nói xong trên khuôn mặt cực kỳ bỉ ổi lại toát ra thêm một nụ cười càng thêm bỉ ổi.


- Ta gọi Quách Cảnh Đào , Tây Bộ người.

Học chuyên ngành tài chính.

Vài năm tới hy vọng Các anh em giúp đỡ nhiều hơn.

Đúng rồi , mọi người có thể gọi ta là Hầu tử.


Tiếp theo tự giới thiệu người là tên gầy gò nam sinh.

Nghe xong giới thiệu Hạo Thiên liếc mắt nhìn hắn một cái.

Ân , có chút giống hầu tử.


Thứ ba người giới thiệu là tên mập mạp nam sinh , chỉ thấy hắn từ trên giường đứng dậy , rung rung một thân thịt mỡ , nói :
- Ta gọi Triệu Đại Bàn , mọi người có thể gọi ta là Bàn Tử , Đông Bộ người.

Học chuyên ngành điện ảnh.


Ba người giới thiệu xong đều đưa ánh mắt nhìn về phía Hạo Thiên , chờ đợi hắn giới thiệu.


- Ta gọi Hạo Thiên , Quản trị hệ.

Người bản địa.


Hạo Thiên cũng tự mình giới thiệu một cái.


- Tốt.

Chúng ta mặc dù mỗi người một nơi , nhưng lúc này đã tụ họp về đây , từ nay về sau cũng xem như là huynh đệ.

Các huynh đệ , chuyện không vui ta nói trước.

Đã là huynh đệ thì vật gì cũng có thể mượn , nhưng riêng nữ nhân là không được.

Các vị hiểu ý ta sao ?
Điền Bá Quang bỉ ổi nam sinh mở miệng nói.

Hạo Thiên cùng hai người kia cũng gật gật đầu , dù sao huynh đệ nữ nhân cũng không thể đụng chạm.


Hạo Thiên liếc liếc một chút Điền Bá Quang bỉ ổi khuôn mặt , trong đầu toát ra một cái ý nghĩ , như vậy người cũng có người yêu ?
- Hắc , các huynh đệ.

Không bằng hiện tại chúng ta ra internet quán ngồi giao lưu một chút trò chơi ?
- Tốt a huynh đệ.


Bàn tử cùng hầu tử gật đầu đồng ý , sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía Hạo Thiên.


Hạo Thiên cũng gật đầu.

Hiện đại nam sinh viên tới nói , internet chơi game loại này quán cứ 10 người thì mười một người vào qua.

Hạo Thiên hắn cũng không ngoại lệ , nhớ lúc trước còn cực kỳ mê game đâu.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận