Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn


Kinh đô, đài Thiên Nhãn.

Các lãnh đạo cấp cao trong quân đội ngồi đầy phòng họp, sắc mặt mỗi người đều không giống nhau, chỉ là bọn họ đều cùng nhau nhìn về hình ảnh trong màn hình vệ tinh, cũng theo đó mà hiện lên vẻ kinh nghi trên mặt.

- Các đồng chí, xảy ra sự kiện cướp máy bay, Vũ An Ti đang điều tra việc này, những người này dám cuồng vọng ra tay với Hạ quốc chúng ta, tất nhiên chúng ta phải giáo huấn cho bọn họ.

Một tướng quân Hạ quốc nói.

- Chỉ là, lần này triệu tập mọi người đến đây, mục đích chủ yếu là người này.

Tướng quân Hạ quốc chỉ hướng bóng người mơ hồ trong màn ảnh, tiếp tục nói:- Căn cứ theo phân tích của các nhân viên nghiên cứu khoa học, cái bóng này hoàn toàn chính xác là một con người, hơn nữa chính là người này đã đưa máy bay an toàn rơi xuống.

- Cái gì?- Điều này sao có thể?- Lý tướng quân, thế giới trên làm sao có chuyện vô lý như thế này được?Lời nói như một cục đá phá tan mặt hồ yên tĩnh, những người ngồi trong phòng họp náo động lên tiếng, hiển nhiên không thể tin được chuyện mà chính mình nghe được.


Nhìn mọi người tại đây đang kinh nghi bất định, Lý tướng quân nhướng mày, hiển nhiên cũng biết chuyện này có chút khong thể tin, nếu không phải nhân viên nghiên cứu khoa học kiểm chứng, đối phương đích xác là nhân loại, ngay cả chính mình đều không thể tin được.

- Lý tướng quân, nếu như chuyện này là thật, nói rõ người này không chỉ có thể phi hành, còn có thể đem nâng máy bay giơ mấy trăm tấn lên, nhất định có thể xưng là đầu đạn hạt nhân hình người, nếu như cậu ta muốn làm những gì, ai còn có thể cản cản?Một người đàn ông chính giới lo lắng lên tiếng.

- Không sai, mặc dù các nước trên thế giới đều có tổ chức thần bí, lực lượng của bọn họ cũng siêu việt hơn người bình thường, nhưng tuyệt đối không thể đạt được trình độ này.

Mỗi bên dồn dập bàn luận, đây là hiện tượng siêu tự nhiên, trực tiếp làm cho những lãnh đạo đang ngồi ở đây lo lắng.

- Các vị, đầu tiên mọi người phải rõ một việc, chuyện này là sự thật và nó đã xảy ra, mà đây là người có thể cứu người trên máy bay, hiển nhiên là bạn không phải địch, vô cùng có khả năng chính là người của Hạ quốc chúng ta, cũng mời mọi người không nên đặt người này trên mặt đối địch.

Lý tướng quân trầm ngưng.

- Lý tướng quân nói không sai, nếu như người này là người của chúng ta, đó chính là may mắn.

Đội trưởng Vũ An ti gật đầu phụ họa.

Trải qua hàng loạt thảo luận, cuối cùng hội nghị quyết định, phát động tất cả lực lượng có thể vận dụng đi tìm Diệp Hiên, mà sự kiện phi cơ rơi lần này trực tiếp liệt vào quân sự cơ mật cấp độ SSS, rất nhiều người của quân chính giới càng ký tên trên hiệp nghị bảo mật ở hội nghị!.

Kinh đô.

Diệp Hiên bước chậm giữa con phố đông người chật chội, nhìn nhà cao tầng khắp nơi, trong mắt lại có mấy phần phiêu hốt.

- Hơn mười năm rồi nhỉ? Không nghĩ tới lần nữa mình lại về đây!Diệp Hiên tự giễu cười nói.

Năm hắn năm tuổi, mẹ con hắn bị đuổi ra hỏi nhà họ Diệp, vội vã rời khỏi kinh đô, sau đó đến thành phố Giang Nam, thời gian thoi đưa, không nghĩ tới hơn mười năm sau, hắn lại một lần nữa đạp chân đến thành phố này.


Diệp Hiên đè nén tâm tư lo lắng xuống, bước chậm tới một nhà hàng năm sao ở phía trước.

Thiên Không Chi Thành, là tên của nơi này, cũng là một trong những nhà hàng cao cấp nhất kinh đô.

Người có thể tiêu tiền ở nơi đây, tất cả đều là hạng người giàu có, ăn một bữa cơm ở chỗ này, có thể chính là mấy năm tiền lương của một người bình thường.

Kim bích huy hoàng, cực kỳ xa hoa, khi Diệp Hiên đi vào nhà hàng này, đi thẳng tới trước sảnh một căn phòng VIP cấp tổng thống, một nữ nhân viên đón tiếp Diệp Hiên, hắn cầm thẻ phòng tìm được phòng của mình, ở lại nơi này.

Tiền là vật ngoài thân, huống chi trong tay Diệp Hiên còn có mấy trăm triệu Hạ quốc tệ, nếu đã đi tới kinh đô, đương nhiên là muốn ở chỗ tốt nhất.

Phòng tổng thống.

Diệp Hiên khoanh chân ngồi đấy, không ngừng hít thở, mặt sắc khi thì ửng hồng, khi thì lộ vẻ đau đớn, trong lúc đó miệng mũi còn có đang phun ra nuốt vào huyết khí nhàn nhạt, bên trong căn phòng lớn như thế, càng mơ hồ có âm thanh vong hồn than nhẹ đang truyền đến.

Bất Tử Tiên Kinh, sát phạt đại thuật trong truyền thuyết, muốn tu luyện võ pháp vô thượng này, cần tôi luyện qua cửu tử cửu sinh, có khả năng bước vào cánh cửa, gian khổ trong đó người ngoài không nói được.

Bất Tử Tiên Kinh không cần nhiều linh khí cung ứng, cần trong lúc sát lục hấp thu huyết hồn tinh khí, không ngừng gia tăng tu vi bản thân.


Ở trong chiến trường huyết hải, tất cả đều chính là các loại sinh linh, bốn năm chinh chiến sát phạt, Diệp Hiên đã tu luyện Bất Tử Tiên Kinh tới tiểu thành cảnh.

Chỉ là, khi Diệp Hiên trở về nhân gian, nơi này vốn là Mạt Pháp, không có chút linh khí nào, càng không các loại sinh linh để cho Diệp Hiên tàn sát, mỗi một phần tu vi của mình đều có thể nói trân quý tột cùng.

Mà lần này Diệp Hiên triển lộ thực lực, cứu cả một chiếc máy bay xuống, càng là tiêu hao lượng lớn tu vi của mình, lúc này hắn đang khoanh chân thổ nạp (*), chính là đng củng cố bản thân, hy vọng có thể khôi phục một ít nguyên khí.

(*) Thổ Nạp Công là nội công cơ bản nhất, là có ý thổ ra cái dơ bẩn, nạp vào cái trong sạch.

Thở, hít là phép căng chướng hay thả trùng vùng phổi.

Đương nhiên, Diệp Hiên cứu người trên máy bay cũng không phải sinh lòng thương hại, hắn làm việc này chỉ là muốn để cho Thanh Long thiếu mình một nhân tình, bởi vì khi hắn đến kinh đô, tất nhiên sẽ phát sinh mâu thuẫn cùng Diệp gia, nếu như hắn thật đại khai sát giới, Vũ An Ti tất nhiên sẽ phải nhúng tay vào việc này.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận