Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam

Cửa vào nhà trọ, một giờ rưỡi sáng.

Một thân ảnh lén lén lút lút xuất hiện tại hành lang cửa ra vào, hắn cẩn thận nhìn xung quanh, xác nhận trong hành lang không có người.

Đột nhiên phóng một bước! Trực tiếp xuyên qua dãy hành lang chật hẹp, chỉ thấy một đạo thân ảnh mạnh mẽ, động tác cấp tốc, hướng đi sắc bén, xuyên qua vách nhà bác gái đặt xe điện, tránh qua hai vại lớn ướp dưa chua, sau đó nhảy qua hàng rào trăm mét, sau cùng vượt qua chồng sách cũ!

Thành công đạt tới!

...

Cửa vào phòng trọ

Giờ phút này Phương Nhiên nhìn xem cửa nhà mình (mặc dù là mướn), kìm lòng không được, lã chã rơi lệ!

Mẹ của ta ơi a, rốt cục đến nhà.

Người cũng không biết dọc đường này ta có bao nhiêu thê thảm, giống trộm cướp một dạng, vì tránh né ánh mắt của người khác đơn giản so với tội phạm truy nã đang lẩn trốn còn thảm hơn.

Ta con mẹ nó lượn trọn vẹn quanh năm con phố a!!!

Tại tình huống không có mặc quần, ước chừng lượn quanh năm con phố a!!!

Phương Nhiên miệng đầy đắng chát, chỉ muốn tranh thủ thời gian vào nhà uống một chút nước sôi để nguội, sau đó theo thói quen sờ vào túi.

Mò tới đùi của mình.

Không có quần, tự nhiên không có túi, cũng sẽ không có chìa khoá.

" Móa! Suýt nữa quên mất, lão tử hôm nay không mang chìa khoá." Phương Nhiên vô lực thở dài, cũng đúng, nếu có chìa khoá, chính mình cũng không cần cùng đường mạt lộ dùng thắt lưng làm ma trượng.

Phương Nhiên nhìn một chút tại bên hông mình đã mềm oặt thắt lưng, đột nhiên ngửa đầu phiền muộn.


Ngươi vĩnh viễn không biết, không mặc quần, chỉ mặc đồ lót, bít tất, giày thể thao đeo thắt lưng là cỡ nào biến thái a.

Bất luận giờ phút này tình trạng như thế nào, Phương Nhiên vẫn cảm giác như trút được gánh nặng, mặc dù còn không hết khiếp sợ, nhưng tốt xấu vẫn trầm tĩnh lại, hắn đưa tay lên sờ lấy khung cửa, từ trong đống tro bụi tìm được một vật bằng kim loại.

"May mắn, biện pháp khẩn cấp vẫn còn, móa... Lại nói, biện pháp khẩn cấp thật đúng là dùng tới."

Phương Nhiên mỏi mệt cà khịa chính mình một câu cuối cùng, sau đó đem chìa khóa cắm vào cửa, ngay tại khi hắn chuẩn bị mở, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh! Nhà bác gái hai bên đồng thời sáng đèn lên!

"Ai!! Trộm đồ!!!??"

Dọa đến Phương Nhiên nhanh tè ra quần, tranh thủ thời gian lăn vào phòng của mình, nhanh chóng đóng cửa lại!

Nhà của Phương Nhiên không lớn, nằm trên tầng hai của khu tập thể cũ, phòng tuy nhỏ nhưng đầy đủ, phòng ngủ, phòng khách, phòng bếp, nhà vệ sinh đều có, cách trường học cũng gần, khuyết điểm duy nhất ngoại trừ trên tầng hai bị hai nhà bác gái kẹp lấy, cũng không có gì không tốt.

Mà trong phòng cũng rất đơn giản, ngoại trừ Phương Nhiên sinh hoạt nhu yếu phẩm cũng chỉ có một chiếc TV cũ dựa vào tín hiệu ăngten.

Mở đèn lên, Phương Nhiên nằm nhoài ra trên sàn nhà, cảm thụ nhiệt độ ấm áp, cảm giác mệt mỏi đánh tới, cũng không tiếp tục nghĩ.

Từ khi bắt đầu tiến vào nhà ga, mình rốt cuộc trải qua cái gì? Cái kia hết thảy đều là thật??

Nhà ga nói sập thì sập, cao ốc nói sập thì sập, tường nói sập thì sập.

...

Móa! Vì sao luôn nghĩ tới đều là sập à!?

"Ta nghĩ cần thư giãn một tí." Phương Nhiên một mặt nghiêm túc nói, sau đó mở ra thiết bị điện tử giải trí duy nhất ở nhà mình —— TV cổ!

Nhìn xem tiết mục tivi bình thường không đổi, hoàn toàn như trước đây nhàm chán và buồn tẻ, Phương Nhiên chậm rãi bình tĩnh lại.

“Bác sĩ Lưu, như vậy ngài cho rằng... Hả? Chờ chút!! Xin lỗi quý vị khán giả, chúng tôi bây giờ nhận được một tin khẩn cấp”. Phương Nhiên đang xem tiết mục, điểm hấp dẫn duy nhất là nữ MC xin đẹp đột nhiên kinh kinh hoảng một cái, sau đó áy náy mở miệng nói, ngay sau đó, một đoạn tin tức xuất hiện.


Phương Nhiên ngáp một tiếng, hoàn toàn không muốn xem, tiện tay đổi kênh, phát hiện vậy mà một kênh khác cũng đang phát sóng.

Đổi lại, vẫn là!

Phương Nhiên kinh ngạc, móa, tình huống như thế nào, chuyện gì xảy ra, vậy mà nửa đêm tất cả đài truyền hình trung ương đều phát sóng tin tức?

“Móa, tin nóng à, ta phảng phất đã thấy chủ đề nóng nhất ngày mai”

Phương Nhiên một bộ “ta liền biết” gật đầu tự nói, lập tức tập trung chú ý, chỉ thấy trên TV, hai MC trứ danh ngày thường dẫn những chương trình quan trọng giờ phút này cũng một mặt nghiêm túc khẩn trương giải thích.

“Kính chào quý khán giả, ngay tại buổi tối hôm nay, vừa phát sinh một sự kiện vô cùng nghiêm trọng.”

“Theo nguồn tin từ cảnh sát, một phần tử tội phạm đột nhiên xuất hiện, quấy nhiễu cảnh sát hành động, cướp đi mục tiêu của cảnh sát”. Nữ MC ngay sau đó mở miệng

“Theo đại diện của cơ quan điều tra, vật mà tên trộm kia cướp đi có thể là bảo vật quốc gia”. Nam MC nghiêm túc tiếp lời.

“Các ban ngành điều tra đã triển khai hành động, mặc dù trước mắt thân phận của kẻ trộm không rõ, nhưng dự tính không lâu sau đó, liền có thể đem thủ phạm tróc nã quy án”.

Trước TV, Phương Nhiên tấm tắc lấy làm kỳ lạ, một bộ dáng xem náo nhiệt.

Ta ngất, bảo vật quốc gia, thật có đứa ngu xuẩn dám xuống tay, phục! Thật sự là hảo hán! Lợi hại! Tiểu đệ bội phục!

“Bảo vật quốc gia? Tên ngu xuẩn kia chẳng lẽ không nghĩ tới dù cho vật này tới tay, ngươi cũng không cách nào bán được không, quốc gia dòm ngó vật này, người nào con em nó dám mua? Sau cùng ngươi không phải vài phút bại lộ là ợ cái rắm a”. Phương Nhiên lắc đầu tiếc rèn sắt không thành thép, sau một mặt kinh ngạc nói:

“Bất quá đây chính là tin lớn a, tin tức đều khẩn cấp phát sóng nửa đêm, đoán chừng gần nhất tội phạm giết người đang lẩn trốn cũng không sánh bằng.”

Chắc chắn sẽ là chủ đề hot nhất ngày mai!

Phương Nhiên cảm giác mình đã thấy được kết cục.


Coi như Phương Nhiên đứng dậy dự định đi ngủ, dù sao hành trình hắn trở về, vất vả không sai biệt lắm giống như tội phạm đang lẩn trốn, nhưng lại ngay lúc này, giao diện hệ thống màu lam nhạt mở ra trước mặt Phương Nhiên.

"Đinh! Tiếp nhận ban thưởng, có tiếp nhận hay không?"

"Có / không "

“Ặc..." Giống như đang từ trong mơ bị đánh thức, Phương Nhiên cứng ngắc quay đầu nhìn nó.

Quả nhiên, không phải giả a.

Nhìn lại thắt lưng còn tại bên hông mình, Phương Nhiên đột nhiên vô lực rủ xuống bả vai, bất lực nói ra:

“Có”

"Đinh! Phần thưởng được gửi tới."

Xì xì, điện quang chớp động, một hố sâu đen nhánh phảng phất không đáy mở ra, từ đó rơi xuống một vật, một khối kim loại to bằng đầu người, khóe miệng Phương Nhiên run rẩy, hắn nhìn kỹ lại, hả? Tựa như là tượng điêu khắc động vật?

Đó là cái.... Emmmm.....

Rắn??

Phương Nhiên nghi hoặc không hiểu, cái thứ đồ chơi gì? Phần thưởng? Không phải đâu? Cái quỷ gì Dạ Chiến ban thưởng đồ chơi này!?

Phương Nhiên một mặt mộng bức, mình điên cuồng bị đuổi theo mười con phố, đổi lấy chính là cái đồ chơi này!? Móa! Cảm giác bệnh thiếu máu, mà lại ta xxx em gái ngươi, bình thường sáo lộ không phải là thưởng đồ vật lập tức có thể thay đổi vận mệnh nhân vật chính a!!

Thuốc biến đổi gen, cường hóa thân thể hoặc là điểm số ban thưởng, tệ lắm ngươi thưởng ít tiền cũng được a!!

Lão tử bất ngờ bị cuốn đi vào, liều mạng nửa ngày, ngoại trừ năng lực ma pháp thiếu nữ, mặt khác cái gì đều không có!

Phương Nhiên ôm tượng đồng bất lực quỳ rạp xuống đất, móa, nếu như có thể, năng lực ma pháp thiếu nữ ta cũng không muốn..

Lại nói đây rốt cuộc là cái đồ chơi gì a?

Phương Nhiên lần nữa xem kỹ tượng đồng trong tay mình, sau đó đột nhiên khóe mắt liếc về một nơi, tựa hồ là giải thích từ hệ thống, hắn ôm thử thái độ ấn xuống một cái, quả nhiên tin tức chú giải xuất hiện!


【 Mười hai đầu tượng hồng thủy pháp —— Tị Xà.

Các bức tượng đại diện cho 12 con giáp đã bị cướp và lưu lạc khi liên minh Anh Pháp đánh thẳng vào Viên Minh Viên năm 1860.

Mang đậm dấu ấn lịch sử, là chứng nhân lịch sử, bảo vật quốc gia】

Phương Nhiên: "..."

Phương Nhiên: "..."

Phương Nhiên: "..."

Phương Nhiên che mặt: "..."

Phương Nhiên lần nữa quỳ xuống: "..."

Hồng thủy pháp, Tị Xà, bảo vật quốc gia, tội phạm truy nã đang lẩn trốn, Phương Nhiên lập tức hiểu được thứ gì.

Trong lòng hắn to lớn chấn kinh, đột nhiên nổi lên một ý niệm trong đầu,

Nguyên lại tên ngu xuẩn cướp bảo vật quốc gia chính là ta nha.

Phốc!

Phương Nhiên cảm giác lồng ngực của mình bị đâm một đao, một ngụm lão huyết phun ra ngoài!

Phương Nhiên, hai mươi tuổi, không tiền án....

...

Ai!

Phương Nhiên, hai mươi tuổi, tội phạm truy nã đang lẩn trốn, không hút thuốc lá, không uống rượu, không chơi gay, xử nam, thời gian FA tương đương tuổi tác, anh văn cấp bốn thi ba lần vẫn chưa qua, hôm trước bị bạn nam biểu đạt tình cảm, hơn nửa năm mất tiền ba lần, ngồi lố trạm sáu lần.

Giờ phút này đoán chừng ngày mai liền muốn lên báo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận