Đô Thị Quỷ Vương

Trong địa bàn thuộc phạm vi quản lý tự trị của khu ổ chuột. Nói là tự trị chứ thực ra nhà nước chẳng quan tâm cũng như đoái hoài đến một khu vực kém phát triển ở xung quanh khu ổ chuột này.

Quốc Phong tuy mệnh danh là thành phố nhưng thực chất vẫn chưa tới mức thành phố mà chỉ dừng lại ở cấp đô thị trực thuộc tỉnh. Tức vẫn là vùng đang phát triển.

Mà vùng đang phát triển hiển nhiên phải phát triển từ trong ra ngoài, nơi mà khu ổ chuột nằm ngoài rìa thành phố nên cũng không được chú ý cho lắm. Dù vậy xung quanh khu ổ chuột vẫn thường là nơi tiêu tiền của mấy kẻ tham ô việc nước lấy tiền đút túi.

.......

Tại đâu đó một con đường bình thường với những ánh đẹp chập chờn bất ổn định.

Cả một con đường ấy tồn tại hai loại hình kinh doanh karaoke và café. Hiển nhiên tại một con đường tồn tại cùng lúc mấy chục quán kara cho đến mấy chục quán café thì hiển nhiên lượng khách sẽ chẳng bao giờ mà đông đủ cho mỗi quán nếu chia đều trung bình quân mỗi người đến đây.

Nhưng ở con đường này những loại quán ấy không dành cho phụ nữ, mà là dành cho độc nhất đàn ông. Khỏi phải nói chắc cũng biết là gì.

Tại một quán Karaoke khá sầm uất tại con đường này. Đứng trước cửa quán có mấy thanh niên tụm ba tụm bảy lại ngồi tán dóc với nhau, nhìn mặt bọn chúng trông tên nào cũng cực kì đáng sợ chắc hẳn không phải là người tốt.


Lúc này cánh cửa thủy tinh của quán karaoke tự động mở sang hai bên, một thanh niên với vóc dáng cao to cường tráng bước ra. Thanh niên này không ai khác chính là Thu Phong.

Mấy tên tụm ba tụm bảy kia thấy Thu Phong vừa xuất hiện thì nguyên cả đám từ lúc nào đã đứng sang hai bên cúi đầu chào đồng thanh:

“ Chào anh Phong! “

Gương mặt Thu Phong thay vì thỏa mãn vì được đối xử như vậy thì ngược lại anh nhăn mặt nói:

“ Anh em với nhau cả, mọi người không cần phải lễ nghĩa như vậy đâu... “

“ Dạ như vậy không được anh à, thân bọn em là đàn em của anh tụi em phải tôn trọng anh, nếu không người ngoài nhìn vào họ bảo anh không biết dạy dỗ! “

Lúc này một tên đàn em khác đứng gần Thu Phong nhất liền mở miệng giải thích.

Cũng đã được một tuần kể từ lúc Thu Phong lên nắm các công việc ở mấy quán karaoke xung quanh này, doanh thu thì anh không quan tâm mấy vì việc đó có người khác lo, việc của anh chỉ là đảm bảo an toàn và không để thằng ngu nào làm loạn ở đây.

Những tên đang đứng trước mặt anh lúc này đây là một trong số các đàn em được giao dưới quyền cho anh.

“ Ở đây có người ngoài không? “

Thu Phong nhìn chằm chằm vào tên đàn em dưới trướng mình nói một cách rất nhẹ nhàng.

Nhưng đối với tên đó lại mang theo một áp lực khá lớn, bởi hắn cũng là một trong hai trăm người có mặt trong căn hầm hôm đó. Được chứng kiến toàn bộ thực lực của Thu Phong cũng như những lời nói nhẹ nhàng mà mang hàng tấn sát thương trong đó.


“ Dạ... dạ không... “

Bị Thu Phong hỏi khiến hắn đổ mồ hôi hột lắp bắp nói không nên lời.

Thu Phong nghe vậy liền tiến lại gần hơn vỗ vai hắn nói:

“ Được rồi! Ở đây không có người ngoài, không cần phải làm vậy, tụi bay chỉ cần hết lòng là được... còn khi nào có người ngoài làm vậy thì không sao. Anh em tất cả ai đi theo tao tao không để thằng nào bị uất ức bị mang tiếng đâu yên tâm. “

Ngừng một chút Thu Phong lại nói tiếp:

“ Tuy thằng Phong này là người mới nhưng cái gì ra cái đó, thằng này không thích làm gì không thoải mái. Nên anh em cứ thoải mái mà đối xử ngang hàng với tôi đi. Mới tới còn nhiều điều chưa biết cũng mong anh em hiểu cho mà chỉ bảo. “

Nói xong Thu Phong cúi đầu mỗi bên một cái.

Tuy về tài anh nói anh có chút vụng về nhưng ít nhất cũng biểu đạt được ý của mình, với những kẻ thô tục chỉ biết lấy nắm đấm làm lời nói như vậy thôi cũng đủ hiểu Thu Phong nói những gì. Không cần màu mè, không cầng phức tạp.

Nghe Thu Phong nói xong lúc này đám đàn em của anh ai ai cũng quay qua nhìn nhau một hồi sau đó cả đám mỗi người một lời thi nhau nói:


“ Tụi em hiểu rồi anh Phong! “

“ Từ nay tụi em không như thế nữa. “

“ Mong anh Phong cũng chỉ bảo tụi em! “

“ Có gì dạy em đánh nhau nữa nha đại ca... “

“ Mày tào lao, đánh đấm gì, anh Phong dạy mày học được không? “

.....

Hôm nay ta mệt quá nên tạm thời chương này tới đây thôi:( tăng ca làm tới gần 11h mới về mong đồng bào thông cảm:V


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận