Đô Thị Tàng Kiều

Ba người lên xe tắc xi, Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra vốn định gọi cho Dã Thú nhưng khi hắn lấy điện thoại ra mới phát hiện trong điện thoại có năm sáu cuộc gọi nhỡ. Ban nãy ở cục cảnh sát điện thoại bị tịch thu, có lẽ trong lúc đó có người gọi điện cho Diệp Lăng Phi.

Diệp Lăng Phi nhìn số điện thoại rồi gọi, kết quả từ trong điện thoại vọng ra tiếng của Trần Bưu nói:

- Diệp tiên sinh, ban nãy tôi vừa gọi năm sáu cuộc điện thoại cho anh, anh đều không nghe, tôi nghĩ ban nãy nhất định xảy ra chuyện nên mới gọi điện cho anh.

- Ban nãy có chút rắc rối nhưng bây giờ đã giải quyết xong rồi, không có chuyện gì cả Sao vậy, lẽ nào có chuyện gì liên quan đến tôi sao?

- Là ông chủ của tôi muốn gặp anh, ông chủ của tôi nhận thấy anh là một người đáng để kết giao, do vậy, muốn hẹn anh tối nay gặp mặt, không biết Diệp tiên sinh có thời gian hay không?

Trần Bưu nói vậy xong, Diệp Lăng Phi mừng thầm trong bụng, đây đúng là kết quả mà hắn hi vọng. Hắn muốn gặp mặt ông chủ của Trần Bưu. Theo cục diện trước mắt, sự việc sẽ không dừng lại ở đây. Hắn cần có người giúp đỡ. Diệp Lăng Phi đồng ý nói:

- Được rồi, tối nay tôi có thời gian, ở đây là địa bàn của anh, do anh quyết định thời gian và địa điểm, đến lúc đó thông báo cho tôi một tiếng là được rồi.

Trần Bưu lập tức đồng ý nói:

- Được, được rồi. Bây giờ tôi sẽ bàn bạc với ông chủ, đợi sau khi quyết định thời gian và địa điểm, tôi sẽ gọi điện lại cho anh.

Diệp Lăng Phi đặt điện thoại xuống, Bành Hiểu Lộ ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, ban nãy những lời của Diệp Lăng Phi, Bành Hiểu Lộ đã nghe được hơn nửa, trong lòng cô ta hiểu được ít nhiều. Lúc này, Bành Hiểu Lộ thấy Diệp Lăng Phi không muốn nói ra, cô ta bèn hỏi:

- Diệp Lăng Phi, lẽ nào anh không có chuyện gì muốn nói với em sao, tình hình trước mắt ở đây khiến em không hiểu gì cả, em không biết anh bảo em đến Hong Kong rút cuộc là để làm gì?

- Đợi sau khi quay về khách sạn, anh tự nhiên sẽ nói với em.

Diệp Lăng Phi nhìn Lương An An ngồi ở ghế lái phụ nói:

- An An, tình hình chị em thế nào?

Lương An An nói:

- Không tồi, chỉ là chị em rất lo lắng cho anh rể em. Sau khi chị em quay về, luôn nói sự việc lần này không đơn giản.

Lương An An vừa nói đến đây thì bị Diệp Lăng Phi cắt ngang nói:

- Được rồi, được rồi, anh biết rồi, đợi anh gặp Lương Ngọc sẽ nói sau, sự việc ở đây rất phức tạp.

Diệp Lăng Phi không nói tiếp, phòng của Bành Hiểu Lộ ở bên cạnh phòng của Diệp Lăng Phi, Bành Hiểu Lộ cố tình đặt phòng đó để thuận tiện cho việc gặp gỡ Diệp Lăng Phi. Lương Ngọc ngồi ở trong phòng, cô ta vừa mời tắm xong, tóc còn chưa khô hẳn. Khuôn mắt Lương Ngọc có phần tiều tụy, những ngày này cô ta luôn lo lắng cho Dã Lang. Sau khi ra ngoài, Lương Ngọc vẫn không thể găp Dã Lang, trong lòng có ta vẫn không thể yên tâm.

- Diệp đại ca!

Khi Lương Ngọc nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi vào, cô ta vội vàng đứng lên chào Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ngầm bảo Lương Ngọc ngồi xuống trước sau đó nói:

- Lương Ngọc, em kể lại mọi chuyện một lượt, anh cần suy nghĩ xem rút cuộc nên làm như thế nào, tình hình ở Hong Kong dường như tệ hơn anh tưởng tượng, xem ra bên trong có vấn đề rất lớn, phải nói là ở Hong Kong đã sắp đặt sẵn một cái bẫy cho anh, có kẻ muốn anh chết ở Hong Kong.

Diệp Lăng Phi nói xong, mọi người trong phòng vô cùng kinh ngạc, nhất là Bành Hiểu Lộ, nghe thấy Diệp Lăng Phi nói có kẻ muốn hắn chết ở Hong Kong, trong lòng cô ta vô cùng hoảng loạn, cô ta lo lắng Diệp Lăng Phi sẽ xảy ra chuyện, nếu không làm sao có thể vừa nghe Diệp Lăng Phi nói bảo cô ta đến thì lập tức không chút do dự đến Hong Kong.

Bành Hiểu Lộ không nhịn được, bèn hỏi:

- Diệp Lăng Phi, anh nói có người muốn anh chết, rút cuộc là ai?

Nhưng câu nói của Bành Hiểu Lộ đã hỏi rồi, cô ta bắt đầu hối hận, Bành Hiểu Lộ cho rằng bản thân cô ta không nên tỏ ra quan tâm Diệp Lăng Phi như vậy trước mặt chi em Lương Ngọc, nhưng nếu đã hỏi rồi dù có hối hận thì cũng không có cách nào khác, đơn giản vẫn là không quan tâm thì tốt hơn.

Diệp Lăng Phi thản nhiên nói:

- Là Đới Vinh Cẩm, một kẻ luốn muốn anh chết, vốn dĩ anh còn không hiểu rút cuộc là chuyện gì nhưng bây giờ anh hiểu rồi, thì ra tất cả mọi chuyện đều do Đới Vinh Cẩm đứng đằng sau giở trò, gã muốn anh từ mình đâm đầu vào bẫy.

- Em không hiểu!

Lương Ngọc lắc đầu, không hiểu tại sao Diệp Lăng Phi lại nói như vậy.

- Tất cả những chuyện này là một âm mưu đã được sắp đặt trước, anh có thể bảo đảm, chỉ cần anh không xuất hiện thì Dã Lang vẫn an toàn, không bị đưa khỏi Hong Kong, mục đích của tất cả chuyện này chính là nhằm tóm được anh, anh cho rằng cảnh sát Hong Kong đã từng phối hợp với hình cảnh quốc tế, do cảnh sát Hong Kong phối hợp bắt anh...

Bành Hiểu Lộ nói:

- Rút cuộc anh đang nói gì vậy? Em không biết anh đang nói gì, Diệp Lăng Phi, anh không thể nói đơn giản một chút sao, sao cứ làm mọi chuyện phức tạp lên vậy, có phải muốn làm người ta không hiểu gì hay sao?

- Không phải, không phải vậy, Hiểu Lộ, em nghe anh nói, anh cho rằng tất cả mọi chuyện này là một âm mưu, Larmason nhất định đang ở Hong Kong đợi anh rơi vào lưới.

Diệp Lăng Phi nói đến đây đột nhiên gào lên một câu: Không hay rồi, anh đã trở thành mục tiêu của bọn họ.

Diệp Lăng Phi nói đến đây, không suy nghĩ nhiều, quay người lập tức ra khỏi phòng, đúng lúc đó nghe thấy bên ngoài cửa phòng có tiếng gõ cửa, ngay sau đó nghe thấy bên ngoài có tiếng nói vọng vào:

- Chúng tôi là hình cảnh quốc tế, mời mở cửa.

Vừa nghe thấy tiếng hình cảnh quốc tế, lông mày Diệp Lăng Phi bèn nhíu lại, ban nãy hắn vừa nghĩ ra toàn bộ sự việc đều là một âm mưu nhằm vào hắn, do vậy Diệp Lăng Phi nghĩ tạm thời nên tránh đi, như thế ít nhất có thể khiến đối phương không biết hắn đang ở đâu, và âm mưu nhằm vào hắn sẽ không thể tiếp tục.

Giả dụ kẻ đứng đằng sau toàn bộ sự việc thật sự là Đới Vinh Cẩm, thì sau khi Diệp Lăng Phi vào Hong Kong sẽ có bản ghi chép, mà cái tên Diệp Lăng Phi, Đới Vinh Cẩm hiểu rất rõ. Do vậy Diệp Lăng Phi mới cho rằng hắn đã quá sơ xuất, khi vào Hong Kong sớm phải đổi tên.

Diệp Lăng Phi nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài vọng vào, hắn thấy những nhân viên hình cảnh quốc tế nhất định là đến tìm hắn. Lông mày của hắn nhíu lại, hắn bị đối phương dụ đến Hong Kong, chính là vì Hong Kong không phải là phạm vi thế lực của hắn, hình cảnh quốc tế chỉ cần có sự đồng ý của chính phủ Hong Kong là có thể dẫn Diệp Lăng Phi về tổng bộ hình cảnh quốc tế.

Tình hình rắc rối là điều duy nhất mà lúc này Diệp Lăng Phi nghĩ được, nhưng cho dù muốn trốn cũng không trốn được, đúng lúc Diệp Lăng Phi định mở cửa thì Bành Hiểu Lộ đã nhanh hơn đi đến trước cửa phòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui