Đô Thị Tàng Kiều

Trịnh Khả Nhạc đã sớm nghĩ đến chuyện nếu mình nói là có bạn trai rồi, mẹ của cô sẽ hỏi han không dứt, người già đều thế cả, Trịnh Khả Nhạc vốn không muốn nói, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể trả lời qua loa:

- Mẹ, bạn trai của con là giám đốc một công ty, tuổi trẻ tài cao đấy!

Lúc nói chuyện Trịnh Khả Nhạc còn lo lắng Diệp Lăng Phi sẽ có ý kiến gì, cô cố ý liếc nhìn Diệp Lăng Phi, thấy Diệp Lăng Phi không có gì bất mãn, Trịnh Khả Nhạc mới cảm thấy yên lòng, lúc nói chuyện cũng không kiêng nể gì cả, nói tiếp,

- Mẹ, mẹ yên tâm đi, anh ấy đối xử với con rất tốt... vâng, con sẽ không làm như vậy đâu, con không phải là một con bé ngốc, sao lại làm những chuyện điên rồ như thế chứ......!

Trịnh Khả Nhạc tâm sự với mẹ cô một lúc lâu mới dập máy, cô nũng nịu cười nói:

- Mẹ em nói với em là nhất định không thể để bị lừa, không thể đơn giản phát sinh quan hệ với anh, tránh để tương lai anh lừa em, đồ háo sắc!

Hai tay Diệp Lăng Phi đặt lên mông Trịnh Khả Nhạc, hắn cũng tươi cười, nói:

- Khả Nhạc, anh đâu có háo sắc chứ, hiện giờ là em đang ngồi trên đùi anh mà!

- Ông xã, anh thật là xấu tính!

Trịnh Khả Nhạc đổi giọng gọi Diệp Lăng Phi là ông xã, cô hờn dỗi nói:

- Ông xã, anh nói phải làm sao bây giờ, mẹ em nói muốn gặp anh, anh phải nghĩ cách đi!

- Anh thì phải nghĩ gì chứ, nếu mẹ em muốn gặp anh thì anh cứ đến gặp bà ấy là được!

Diệp Lăng Phi ôm Trịnh Khả Nhạc, nói:

- Anh cũng muốn gặp bố mẹ vợ tương lai của anh, sớm muộn gì cũng phải gặp thôi, Khả Nhạc, em thấy có đúng không?

Trịnh Khả Nhạc nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô cười duyên, nói:

- Ông xã, vậy anh cần phải suy nghĩ cho kỹ đã, cha mẹ em yêu cầu rất nghiêm khắc với em, bọn họ yêu cầu bạn trai của em đầu tiên là phải chung thủy, tuyệt đối chung thủy, không thể có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Ông xã, chuyện đó anh có làm được không?

- Việc này rất khó!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Chẳng lẽ không có cách nào khác sao?

- Không có!

Trịnh Khả Nhạc lắc đầu, nói:

- Anh vốn là một người đàn ông đã kết hôn, nếu anh đi gặp cha mẹ thì chẳng phải sẽ làm cho họ tức chết à, cứ nghĩ đến là cảm thấy đáng sợ, có lẽ là không nên đến gặp cha mẹ em thì tốt hơn. Em cảm thấy bây giờ rất tốt rồi, chờ sau khi em mang thai đứa con của anh thì sẽ nói với cha mẹ em, đến lúc đó, cho dù cha mẹ em không muốn chấp nhận anh cũng không được, ông xã, anh thấy có đúng không?

Diệp Lăng Phi nghe Trịnh Khả Nhạc nói muốn sinh con cho hắn, Diệp Lăng Phi liền vuốt khuôn mặt Trịnh Khả Nhạc, nói:

- Khả Nhạc, em phải suy nghĩ kỹ, chuyện sinh con không phải nói muốn sinh là sinh được đâu, phải có một quá trình chuẩn bị cho tốt, nếu không thì đứa con sinh ra sẽ có vấn đề. Chỉ là, nếu em thật sự sinh cho anh một đứa bé, anh sẽ mua cho em một ngôi biệt thự, đến lúc đó, em và con sẽ ở đấy!

Trịnh Khả Nhạc nghe đến đó thì chu miệng ra, nói:

- Em không cần đâu, nếu như vậy em cứ cảm thấy anh đang bao nuôi em không bằng, em không muốn như vậy. Đúng như Diệp đại ca vừa mới nói đấy, có lẽ em phải chuẩn bị sẵn sàng. không thể tùy tiện sinh con được, vừa rồi em còn muốn sinh con, nhưng mà, bây giờ em đã thay đổi chủ ý rồi, em sẽ chờ khi nào ông xã anh lấy em thì em sẽ sinh cho anh một đứa con!

Diệp Lăng Phi cười cười, nói:

- Khả Nhạc, em ấy à, cứ suy nghĩ cho kỹ đi rồi hẵng nói, anh còn chưa đồng ý lấy em đâu đấy!

- Chuyện này tất nhiên là em biết, nhưng em tin rằng sớm muộn gì anh cũng sẽ phá lệ thôi, tổng giám đốc Trương chính là một ví dụ, chẳng lẽ hiện giờ chẳng phải ông xã anh h đang suy nghĩ xem làm thế nào để lấy tổng giám đốc Trương sao? Giấy chứng nhận đối với bọn em mà nói chỉ là một tờ giấy mà thôi, chính thức phải là chung sống hạnh phúc bên nhau, chỉ có điều, thói quen sinh sống và tính cách của người bây giờ đã quyết định con gái bọn em không thể nào chia xẻ phụ nữ với một người đàn ông khác. Làm người tình thì phù hợp hơn, bởi vì người tình không cần phải lo lắng quá nhiều trách nhiệm, nhưng em không ngại chia xẻ anh với những người phụ nữ khác, cho nên, em nguyện ý gả cho ông xã anh!

Diệp Lăng Phi bị Trịnh Khả Nhạc nói như vậy thì có chút dở khóc dở cười, Diệp Lăng Phi ôm Trịnh Khả Nhạc, nói:

- Khả Nhạc, chúng ta tạm thời không nói về vấn đề này nữa, không phải là em không biết tình cảnh trước mắt của anh, nếu để Tình Đình biết được chuyện này, chắc anh thê thảm mất. Bây giờ anh đang tìm cơ hội để với thẳng thắn Tình Đình, khụ, tất cả chờ sau khi anh thẳng thắn với Tình Đình rồi nói sau!

Trịnh Khả Nhạc khẽ gật đầu, đáp:

- Em cũng không nói muốn anh lấy em ngay bây giờ, em cũng hiểu sự khó xử của anh, cho nên, em sẽ nghe lời anh...!

Diệp Lăng Phi và Trịnh Khả Nhạc quay trở lại gian phòng tại khách sạn, Trịnh Khả Nhạc giống như là một con rắn quấn lấy Diệp Lăng Phi ngủ cả đêm, ngày hôm sau, Diệp Lăng Phi lái xe đưa Trịnh Khả Nhạc về cô chỗ ở, Từ Oánh vừa mới dậy, thấy Diệp Lăng Phi đưa Trịnh Khả Nhạc về nhà, cô không cần hỏi nhiều cũng biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì. Diệp Lăng Phi không giải thích với Từ Oánh, hắn lại lái xe về nhà. Lúc hắn về đến biệt thự, Chu Hân Mính vẫn chưa dậy, Diệp Lăng Phi đi thăm con gái của hắn trước, sau đó trở lại phòng ngủ, trèo lên giường làm loạn với Chu Hân Mính một hồi, sau đó mới đi tìm Suzu Yamakawa. Diệp Lăng Phi cần Suzu Yamakawa và Minako quyết định sớm xem lúc nào thì quay về Nhật Bản, quyết định càng sớm, xác xuất quay về thành công càng cao, mắt Suzu Yamakawa hơi sưng lên, dường như tối hôm qua cô ngủ không ngon giấc. Khi Suzu Yamakawa nghe Diệp Lăng Phi hỏi cô bao giờ thì sẽ về Nhật Bản, cô liếm liếm môi, nói:

- Tôi và chị Minako định sáng sớm mai sẽ lên đường quay trở về Nhật Bản, hôm nay chị Minako còn phải đi giải quyết chuyện gì đó, ngày mai chúng tôi có thể lên máy bay về Nhật Bản rồi!

Đây cũng là kết quả mà Diệp Lăng Phi hi vọng nhất, hắn mong muốn Suzu Yamakawa và Minako có thể quay trở lại Nhật Bản sớm một chút, nếu như vậy thì sẽ dẹp loạn gia tộc Yamakawa sớm hơn, từ nay về sau Diệp Lăng Phi về không cần phải lo lắng quá mức về chuyện gia tộc Yamakawa nữa. Diệp Lăng Phi muốn lợi dụng Suzu Yamakawa để khiến gia tộc Yamakawa biết điều thêm một chút, đó là ý định của Diệp Lăng Phi. Nghe Suzu Yamakawa nói ngày mai cô sẽ quay về Nhật Bản, Diệp Lăng Phi liền bảo:

- Vậy được rồi, bây giờ tôi sẽ đi đặt vé máy bay cho hai người, nếu hai cô còn cần những thứ khác thì cứ nói, tôi sẽ cố hết sức đáp ứng yêu cầu của hai người!

Suzu Yamakawa thật sự không biết mình nên chuẩn bị những thứ gì để quay về, lúc trước cô hi vọng Diệp Lăng Phi có thể đến Nhật Bản cùng với cô, nhưng thái độ của Diệp Lăng Phi lại khiến cho Suzu Yamakawa ý thức được cô không thể trông cậy vào Diệp Lăng Phi. Cũng may là có Minako ở bên cạnh, Suzu Yamakawa cũng không lo lắng, cô nghe Diệp Lăng Phi hỏi cô muốn chuẩn bị cái gì, Suzu Yamakawa mở miệng, nhưng mà không nói nên lời, cuối cùng cô đành nói:

- Chuyện này tôi phải bàn bạc với chị Minako một chút, Diệp tiên sinh, tôi thật sự không biết mình nên chuẩn bị cái gì!

Lúc Suzu Yamakawa nói ra câu này, vừa hay Minako từ trên gác đi xuống, Suzu Yamakawa thấy Minako đã xuống đây, cô lập tức nói với Minako:

- Chị Minako, Diệp tiên sinh hỏi chúng ta phải chuẩn bị cái gì?

Minako hơi sửng sốt, cô nhìn Suzu Yamakawa, rồi lại nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:,

- Chuẩn bị cái gì?

- Chính là chuyện các cô về Nhật Bản ấy, hai người có định mang theo gì về không, có gì tôi sẽ giúp đỡ!

Diệp Lăng Phi giải thích.

Minako lắc đầu, nói:

- Diệp tiên sinh, chúng tôi không cần anh giúp đỡ gì cả, lần này chúng tôi trở về không phải để dốc sức liều mạng với bọn họ, tôi tin rằng những trưởng lão của gia tộc Yamakawa sẽ nể mặt tiểu thư Yamakawa, bất kể thế nào, hiện giờ tiểu thư Yamakawa là người thừa kế chính thức của gia tộc Yamakawa!

- Còn tiền thì sao, chẳng lẽ các cô quay về mà không cần tiền sao?

Diệp Lăng Phi hỏi. Minako lắc đầu, nói:

- Chuyện này không cần Diệp tiên sinh phải hao tâm tổn trí, sau khi tiểu thư Yamakawa trở lại Osaka, tất cả chi phí đều do gia tộc Yamakawa phụ trách, trước khi tiểu thư Yamakawa về nước tôi sẽ thông báo cho các phương tiện thông tin đại chúng ở Nhật Bản, tôi tin rằng cho dù có người bất mãn với tiểu thư Yamakawa cũng sẽ không có hành động gì ở trước mắt các phương tiện truyền thông đâu, cho nên, tất cả đều an toàn, ít ra là sẽ an toàn trong ngày quay về. Còn sau đó, tôi cũng không dám đảm bảo sẽ xảy ra chuyện gì, tôi chỉ có thể nói tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ tiểu thư Yamakawa!

- Như vậy là đủ rồi!

Diệp Lăng Phi nói,

- Minako, tôi tin tưởng năng lực của cô, nếu cô trợ giúp Suzu Yamakawa thì nhất định không có vấn đề gì cả, bất kỳ lúc nào cô cũng có thể liên hệ với tôi, nếu có chuyện gì cần tôi giúp thì cứ nói!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui