Đô Thị Tàng Kiều

Diệp Lăng Phi ngồi trên sô pha, tay cầm điếu thuốc, phụ nữ mà tắm thì rất chậm, Diệp Lăng Phi rất kiên nhẫn chờ Vu Tiểu Vũ. Vu Tiểu Vũ đang tắm ở bên trong, cân nhắc xem mình nên đào tẩu như thế nào, tuy người đàn ông này không tỏ ra quá nhiều địch ý với mình, nhưng Vu Tiểu Vũ vẫn không cảm thấy yên tâm, ai biết người đàn ông này có âm mưu gì chứ. Tối hôm qua cô vốn định đánh thuốc mê người đàn ông này, sau đó sẽ chạy trốn, nhưng không ngờ người đàn ông mà đến giờ cô vẫn chưa biết tên này còn tinh ranh hơn cả khỉ, căn bản không uống ly rượu đã bị bỏ thuốc, ngược lại Vu Tiểu Vũ bị thuốc mê của chính mình làm cho ngất xỉu. Trải qua chuyện đêm qua, trong lòng Vu Tiểu Vũ bắt đầu cảm thấy lo lắng, không dám chắc mình có thể trốn khỏi tay người đàn ông mà mình từng không coi vào đâu này không. Nhưng cô lại muốn trốn, không thể cứ ở lại chỗ này như vậy được. Trong lúc Vu Tiểu Vũ còn đang suy nghĩ xem làm thế nào để có thể trốn khỏi đây, cô chợt nghe thấy ngoài cửa phòng tắm có tiếng gõ cửa, sau đó nghe thấy giọng nói của Diệp Lăng Phi:

- Bao giờ thì cô mới ra vậy, nhanh lên đi, tôi đói lắm rồi!

“Tên đáng chết, toàn ép buộc mình, sớm muộn gì anh cũng rơi vào tay tôi thôi, đến lúc đó, tôi sẽ dạy dỗ anh một trận nên thân!”. Vu Tiểu Vũ nghĩ đến đây, cô ta không nhịn được cười. Tiếng cười của cô Diệp Lăng Phi cũng nghe được, Diệp Lăng Phi liền quát:

- Vu Tiểu Vũ à, cô có hiểu những gì tôi nói không vậy, rốt cuộc thì cô có đi không đây?

- Đi, sao lại không đi chứ?

Vu Tiểu Vũ nói,

- Bụng tôi cũng đói lắm rồi!

Diệp Lăng Phi nghe Vu Tiểu Vũ nói như vậy, hắn liền phàn nàn:

- Tôi chẳng thấy cô có vẻ muốn đi chút nào cả, lề mà lề mề, nếu cô còn tiếp tục như vậy, coi chừng tôi không giúp đỡ cô nữa, đến lúc đó, để cảnh sát bắt cô lại có lẽ cũng là một sự lựa chọn hợp lý!

Những lời này của Diệp Lăng Phi quả nhiên đã phát huy tác dụng, Vu Tiểu Vũ vừa nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, lập tức mở cửa phòng tắm, thò đầu ra, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Anh còn đừng đó thì làm sao tôi ra được, dù sao anh cũng là đàn ông, còn tôi là phụ nữ...!

Vu Tiểu Vũ còn chưa nói hết lời, Diệp Lăng Phi đã mới cửa phòng tắm ra, cưỡng ép bắt Vu Tiểu Vũ chỉ mặc mỗi đồ lót đi ra ngoài, hắn không kiên nhẫn, nói:

- Tôi đã nói với cô rồi, tôi không có thời gian để dây dưa với cô, lề mà lề mề, phiền chết đi được!

Vu Tiểu Vũ cứ như vậy gần như trần truồng đứng trước mặt Diệp Lăng Phi, cô hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Xem như anh lợi hại, anh nhớ kỹ cho tôi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ trả thù đó, tên đàn ông thối tha nhà anh!

Vừa nghe Vu Tiểu Vũ nói những lời này, Diệp Lăng Phi lập tức ôm lấy eo Vu Tiểu Vũ, kéo Vu Tiểu Vũ vào trong, bàn tay hắn hung hăng bóp mạnh mông của Vu Tiểu Vũ một cái, hắn nhìn Vu Tiểu Vũ, nói:

- Cô phải nhớ kỹ, bây giờ cô đang ở trong tay tôi, nếu cô không biết điều một chút, tôi không ngại đưa cô vào cục cảnh sát đâu. Nói thẳng nhé, nếu không phải có người nhờ tôi đi tìm cô, tôi thật sự chẳng muốn nói nhiều với cô như vậy làm gì, cô không phải là một người phụ nữ làm người ta cảm thấy thích thú, tuy rằng tôi phải thừa nhận là cô rất đẹp, nhưng đáng tiếc là, cô không có khí chất, càng chưa nói tới sức hấp dẫn đối với tôi. Vu Tiểu Vũ, tốt nhất là bây giờ cô nên hợp tác với tôi, như vậy đối với cả hai bên chúng ta mà nói sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái, cô đã hiểu chưa?

- Ai nhờ anh tìm tôi vậy?

Vu Tiểu Vũ rất ngạc nhiên, hỏi.

- Chuyện đó không liên quan gì tới cô, trước khi tôi làm rõ tất cả mọi chuyện, có lẽ là không nên nói cho cô biết thì tốt hơn. Vu Tiểu Vũ, cô chỉ cần nhớ kỹ một điều là tôi sẽ không hại cô đâu, như vậy đủ rồi, ở Trung Quốc, nếu có người nào có thể giúp được cô thì người đó nhất định là tôi!

Diệp Lăng Phi và Vu Tiểu Vũ đi ra khỏi gian phòng, hai người đi ra thang máy chuẩn bị xuống nhà ăn ở tầng một để ăn sáng, khi mà thang máy đi đến tầng sáu của khách sạn, chợt thấy người đàn ông đầu hói ba lăm ba sáu tuổi hôm qua đang định đi vào. Vu Tiểu Vũ nhìn thấy người đàn ông đầu hói đó, cô ta khoác tay Diệp Lăng Phi, trông bộ dạng cực kỳ thân mật, nhẹ nhàng nói:

- Anh gây phiền toái cho tôi, bây giờ đến lúc anh giải quyết rồi đấy!

Diệp Lăng Phi cười cười, thấp giọng nói:

- Thật ra thì anh ta nên cảm ơn tôi chứ, đúng không?

Vu Tiểu Vũ không nhiều lời, người đàn ông đầu hói đó đi vào trong thang máy, liếc mắt thấy Vu Tiểu Vũ đang khoác tay Diệp Lăng Phi, hắn ta lập tức trợn trừng mắt, đây đúng là chọc gậy bánh xe mà, tối hôm qua hắn ta hấp tấp đi thuê phòng, còn tưởng rằng buổi tối nhất định sẽ được âu yếm mỹ nữ trong lòng, nhưng không ngờ sau khi hắn thuê phòng xong, lúc quay trở lại quán bar thì đã không thấy người đâu nữa rồi. Tối hôm qua hắn mang một bụng tức đi ngủ, trong lòng đang định đi tìm hiểu xem có phải người đẹp đó đã bị gã đàn ông chán ghét tối qua đưa đi rồi không, thật không ngờ lại gặp được hai người này ở trong thang máy, hơn nữa từ những động tác thân mật của hai người họ, có thể khẳng định tối quan hai người này đã có quan hệ với nhau. Hắn vốn cho rằng mình đã tìm được một thiếu phụ tịch mịch cực phẩm, vốn đang vui sướng vô cùng, không ngờ cuối cùng lại bị người khác nhanh chân đoạt mất, sự tức giận trong lòng hắn bây giờ có thể tưởng tượng được. Khi hắn vừa đi vào trong thang máy, lập tức không khách khí nói với Diệp Lăng Phi:

- Tiểu tử, mày chớ đi vội, chúng ta đi ra bên ngoài nói chuyện!

- Ừm, tôi không muốn đi, chúng tôi đang chuẩn bị đi ăn điểm tâm, nếu anh còn chưa ănn sáng thì tôi không ngại mời anh ăn cùng!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Tính tôi luôn ra tay rất hào phóng, không giống như ai đó hẹp hòi keo kiệt đâu!

- Mày có ý gì, mày nói tao keo kiệt sao?

Người đàn ông đầu hói đó nghe những lời này của Diệp Lăng Phi, hừ lạnh nói:

- Mày không biết tao là người như thế nào à, làm sao tao lại keo kiệt được chứ?

- Nếu như anh không keo kiệt thì chi bằng mời chúng tôi đi ăn sáng đi!

Diệp Lăng Phi nói,

- Sau khi ăn sáng xong, tôi có thể đi với anh tới chỗ nào mà anh muốn, bất kể là solo hay đấu võ, tôi đều không ngại đâu!

- Anh... anh là người ở tỉnh thành?

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Cũng chưa tới mức ấy, tôi mới ở đây được bảy tám năm thôi. Vị tiên sinh này, tôi thấy hình như anh không phải là người ở tỉnh thành, nhưng mà thế cũng không sao cả, kết giao bạn bè không luận xuất thân, chúng ta có thể ngồi xuống chậm rãi trò chuyện. Vừa nãy tôi và Vu Tiểu Vũ trò chuyện, tôi còn chưa biết phải đưa cô ấy đến chỗ này vui một tí, nghe nói đến đấu quyền ngầm chưa, chỗ đó rất thú vị, anh bạn, hình như là anh vừa nói là anh rất có tiền, chi bằng chúng ta qua đó chơi đi, tôi cũng có không ít bạn bè ở đấy, họ rất thích những người có tiền mà lại nho nhã như anh bạn đây!

Khi cửa thang máy vừa mở ra, người đàn ông đầu hói đó không nói thêm một câu nào, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, hắn vẫn không quên liếc Diệp Lăng Phi vài lần, cảm thấy được ánh mắt đó rất không giống người thường, giọng điệu của Diệp Lăng Phi khi nói chuyện giống như là của một tên thủ lĩnh xã hội đen, hắn sao có thể đắc tội được chứ, sợ tới mức vội vội vàng vàng chạy đi mất. Vu Tiểu Vũ thấy người đàn ông đầu hói đó bỏ chạy nhanh như vậy, cô ta bĩu môi, nói:

- Cái tên này trông thế mà nhát gan thật, còn muốn đi ra ngoài chơi gái nữa, nghĩ có tiền là có thể tùy tiện động vào phụ nữ sao, đúng là buồn cười!

Diệp Lăng Phi nghe Vu Tiểu Vũ nói như vậy, hắn cười nhạt, bảo:

- Nói cũng đúng, nếu như muốn đi ra ngoài chơi gái thì nhất định phải có đầu óc, không phải tất cả những người phụ nữ đều tốt đẹp như vẻ bề ngoài đâu. Có những người phụ nữ bề ngoài thì xinh đẹp, nhưng nội tâm lại rất hiểm ác, tôi nghĩ có lẽ tên đầu hói đó nên cảm ơn tôi, nếu không nhờ có tôi thì chắc hắn cũng không biết mình bị người ta lừa thế nào đâu!

- Nhưng nếu như hắn thích bị người ta lừa thì sao!

Vu Tiểu Vũ bất chợt thốt ra câu này, cô ta khoác tay Diệp Lăng Phi, nhẹ nhàng nói:

- Cũng không phải tất cả những người đàn ông đều nghĩ được như anh đâu, có những người đàn ông biết rất rõ rằng đó là một cái bẫy, nhưng bọn họ vẫn cứ nhảy vào, cho nên, anh ngàn vạn lần đừng nên dùng suy nghĩ của mình để đánh giá những người đàn ông khác!

Diệp Lăng Phi cười cười, hắn nhìn Vu Tiểu Vũ, nói:

- Ờ nhỉ, tôi lại quên mất chuyện này, cô nói không sai, quả thực tôi không hiểu những người đàn ông khác như cô. Vu Tiểu Vũ, bây giờ tôi cảm thấy cô càng lúc càng thú vị rồi đó!

- Toi thú vị ấy hả?

Vu Tiểu Vũ nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô ta tỏ vẻ kỳ quái, hỏi:

- Tôi thú vị ở chỗ nào?

- Chuyện này đến một lúc rồi cô sẽ hiểu, bây giờ tôi không nói với cô thì tốt hơn!

Diệp Lăng Phi nói.

Vu Tiểu Vũ cũng không hỏi tiếp nữa, cô ta cùng Diệp Lăng Phi đi về phía nhà hàng của khách sạn, sau khi Vu Tiểu Vũ và Diệp Lăng Phi chọn chỗ ngồi cho mình trong nhà ăn xong, Vu Tiểu Vũ đột nhiên hỏi:

- Tôi có một yêu cầu, sau khi chúng ta ăn sáng xong, có thể cho phép tôi đi gặp chồng tôi được không, anh ấy cần người chăm sóc!

Diệp Lăng Phi nghe xong, cười nói:

- Vu Tiểu Vũ, cô đúng là một người phụ nữ thú vị, cứ thích nói giỡn với tôi!

- Những điều tôi nói là thật, tôi không nói giỡn với anh đâu, chồng của tôi đang ở chỗ này!

Bộ dạng của Vu Tiểu Vũ khi nói chuyện rất nghiêm túc, tuyệt không giống đang nói đùa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui