Đô Thị Tàng Kiều

Sau khi La Tân dập máy, Diệp Lăng Phi bĩu môi, hừ lạnh nói:

- Xem ra lại đến một nơi mà xã hội đen hoành hành ngang ngược rồi, nếu trước kia không trêu chọc đến anh thì quên đi, nhưng bây giờ anh thấy chuyện này không thể kết thúc như vậy được rồi, cho dù bọn chúng muốn giảng hòa, anh cũng sẽ không đồng ý đâu!

- Ông xã, vậy anh định làm thế nào bây giờ?

Bạch Tình Đình hỏi.

- Trước tiên là tìm được Tôn Hổ đã, xem thương thế của Tôn Hổ thế nào, đồng thời, còn phải triệu tập thêm nhân thủ từ Vọng Hải tới đây, không phải anh muốn gây sự ở chỗ này, chỉ là nếu thật sự như người kia nói, xã hội đen ở đây rất hung hăng ngang ngược, chúng ta cần phải có người bảo vệ. Về phần cảnh sát thì không cần trông cậy vào bọn họ rồi, cho dù có mấy tên cảnh sát tép riu có tinh thần trọng nghĩa, nhưng căn cứ vào những chuyện anh từng trải qua trước đây, kết cục của tên cảnh sát cũng không tốt đẹp đâu!

Lúc đối mặt với sự xuất hiện của một khối u ác tính, việc cần làm không phải là tiến hành tiểu phẫu ở chỗ đó, như vậy căn bản không thể nào trị được tận gốc khối u ác tính, biện pháp tốt nhất là triệt để phá hủy khối u ác tính đó, có hể quá trình này sẽ phải trả một cái giá thảm trọng, nhưng làm như vậy có chỗ tốt thế nào không nói cũng biết được. Diệp Lăng Phi rất có kinh nghiệm về mặt này, hắn biết rõ nếu gặp những chuyện như thế này thì nên làm thế nào. Tuy Diệp Lăng Phi có người quen ở trung ương, nhưng trung ương không có nghĩa là có thể trực tiếp quản đến địa phương, thậm chí còn xuất hiện một ít tình huống bằng mặt không bằng lòng, nhất là trước khi chưa có bằng chứng cụ thể, lại càng dễ xuất hiện những tình trạng như vậy, biện pháp tốt nhất là làm to chuyện này lên. Tất nhiên vẫn còn chưa đến mức đó, ít nhất hiện giờ mọi chuyện vẫn nằm trong phạm Diệp Lăng Phi có thể khống chế, trong lòng hắn đã có đối sách, chỉ là không nói ra ở chỗ này thôi, Diệp Lăng Phi không muốn để Bạch Tình Đình và Chu Tiểu Linh hai người lo lắng. Diệp Lăng Phi không nói quá rõ ràng, chỉ thúc giục Bạch Tình Đình và Chu Tiểu Linh ăn cơm, Chương Châu không phải là thành phố Vọng Hải, khả năng trị an ở đây vào buổi tối thế nào, Diệp Lăng Phi không rõ lắm, chỉ có điều, từ những gì mà Chu Tiểu Linh trải qua, trị an ở chỗ này chắc chắn không tốt. Diệp Lăng Phi Bạch Tình Đình và Chu Tiểu Linh ăn cơm xong, Diệp Lăng Phi nói muốn trở về phòng, hắn không muốn ở bên ngoài quá lâu, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Chu Tiểu Linh ở một mình một phòng, Diệp Lăng Phi đưa Chu Tiểu Linh về phòng của cô trước, sau đó mới quay về gian phòng của mình. Bởi vì biết tối nay Bạch Tình Đình sẽ tới đây, Diệp Lăng Phi cố ý đổi gian phòng tiểu chuẩn lúc trước sang một phòng hạng sang, như vậy thì có thể giúp Bạch Tình Đình ngủ thoải mái hơn, Bạch Tình Đình cũng đã rất vất vả rồi, vì Diệp Lăng Phi mà đi từ thành phố Vọng Hải đến tận Chương Châu này.

- Tiểu Linh thế nào rồi?

Khi Diệp Lăng Phi đi vào trong gian phòng, Bạch Tình Đình đang sắp xếp hành lý, áo ngủ của cô đều để ở trong túi du lịch, buổi tối Bạch Tình Đình muốn mặc đồ ngủ, cô định lấy áo ngủ ở trong túi ra. Diệp Lăng Phi đi đến bên giường, đặt mông ngồi xuống, nhìn về phía Bạch Tình Đình, nói:

- Tiểu Linh không sao rồi, lần này em ấy bị ảnh hưởng khổng nhỏ, anh vốn định để cô ấy quay trở lại thành phố Vọng Hải sớm một chút, nhưng bây giờ xem ra không thể làm như vậy được rồi, dường như là hệ thống cảnh sát ở chỗ này rất thối nát. Kỳ thực ngẫm lại cũng có thể hiểu được, xã hội đen ở đây có thể hung hăng ngang ngược đến trình độ như thế này thì tất nhiên là thành phố rất thối nát rồi, đó là chuyện không thể phủ nhận! Điều anh lo lắng bây giờ là thương thế của Tôn Hổ, anh đã phái người đi tìm tung tích của cậu ấy rồi!

- Anh thấy tình hình ở đây thế nào?

Bạch Tình Đình hỏi.

- Anh thấy thế nào á?

Diệp Lăng Phi tỏ vẻ sửng sốt, hắn nhìn Bạch Tình Đình, hỏi:

- Tình Đình, em nói như vậy là có ý gì?

- Chẳng lẽ anh thật sự không hiểu sao, ý em muốn nói là xã hội đen ở đây hung hăng ngang ngược như vậy, nếu chân tướng đúng như những gì anh nói, em cho rằng chúng ta nên quay trở lại thành phố Vọng Hải càng sớm càng tốt, chúng ta chưa quen thuộc với nơi này, cho dù ông xã anh lợi hại, nhưng có câu nói gọi cường long cũng khó áp được rắn rít địa phương, nếu như anh gặp chuyện gì thì em biết ăn nói với Hân Mính thế nào đây? Ông xã, anh nghe lời em đi mà, chúng ta không nên quản chuyện này nữa, bây giờ chúng ta lập tức về Vọng Hải, về phần Tiểu Linh, chúng ta có thể vụng trộm đưa em ấy về thành phố Vọng Hải, dù sao cảnh sát cũng không theo dõi chúng ta, có gì mà phải sợ chứ?

- Anh thấy chưa chắc đã như vậy!

Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói:

- Tình Đình, chẳng lẽ em không ý thức được bây giờ chúng ta không thể đi được sao, lần này Tiểu Linh được bảo lãnh ra ngoài, anh cho rằng nhất định Tiểu Linh bị người ta theo dõi rồi, cô ấy đắc tội vỡi xã hội đen ở đây, ừm, anh cho là như vậy, đối phương sẽ không buông tha Tiểu Linh một cách dễ dàng đâu. Mà chưa biết chừng tay luật sư mà anh tìm đó cũng quen biết với đám xã hội đen này, sở dĩ anh tìm hắn mục đích quan trọng nhất là muốn hắn ổn định lại đám xã hội đen đó, như vậy thì ít ra anh có thời gian để điều thêm người đến bên này, đến lúc đó, chúng ta không cần phải lo lắng gì nữa. Nhưng hiện bây giờ thì chưa thể làm như vậy được, người của chúng ta còn chưa đến, nếu chúng ta tùy tiện rời đi, sẽ chỉ làm cho đối phương biết là chúng ta đang sợ hãi, bọn chúng sẽ ra tay với chúng ta đấy!

Tay Bạch Tình Đình ngừng lại, hướng ánh mắt về phía, Diệp Lăng Phi, trước kia Bạch Tình Đình không phải là chưa từng trải qua những chuyện này, cô đã không còn là Bạch Tình Đình ngây thơ như trước kia nữa rồi.

- Ông xã, ý anh là nếu chưa nắm rõ tình hình của chúng ta thì bọn chúng sẽ chưa ra tay, ít nhất là tạm thời chúng vẫn để yên cho chúng ta, có phải vậy không?

- Đó chẳng qua chỉ là suy đoán của anh mà thôi!

Diệp Lăng Phi đứng dậy, đi đến chỗ cửa sổ, hắn lấy một điếu thuốc từ trên người ra, nói:

- Tình Đình, bởi vì anh chưa bao giờ tiếp xúc với người ở đây, không biết tình hình ở chỗ này như thế nào, cứ cẩn thận một chút thì tốt hơn, không thể để xảy ra chuyện được, em thấy có đúng không?

Bạch Tình Đình khẽ gật đầu, cô đã tìm được áo ngủ, đặt túi du lịch ở bên giường, nói:

- Tất nhiên là vậy rồi, ông xã, em biết bất kể có chuyện gì anh đều xử lý một cách ổn thỏa, em không lo lắng chút nào cả!

- Hy vọng là như vậy, anh cũng hi vọng có thể xử lý chuyện này một cách êm thấm!

Diệp Lăng Phi nói.

Trong lúc Bạch Tình Đình đang tắm rửa, người mà Diệp Lăng Phi phái đi để nghe ngóng tin tức về Tôn Hổ cũng đã báo cáo lại, hiện giờ Tôn Hổ đang được điều trị ở bệnh viện nhân dân số một của thành phố Chương Châu, Diệp Lăng Phi cho rằng nguyên nhân chủ yếu mà cảnh sát muốn Tôn Hổ còn sống là vì muốn bắt Tôn Hổ phải nhận tội, nếu không thì chuyện này liên quan đến mạng người, vụ án rất khó xử lý, phải tìm được kẻ chết thay, Tôn Hổ và Chu Tiểu Linh chính là kẻ bị đem ra làm con dê thế tội. So với Chu Tiểu Linh, tội danh của Tôn Hổ nặng hơn rất nhiều, Tôn Hổ động thủ, đó là nguyên nhân quan trọng nhất lý giải tại sao cảnh sát lại muốn Tôn Hổ còn sống, bọn họ muốn tuyên án Tôn Hổ. Từ chuyện này Diệp Lăng Phi nhìn ra được, cái tên Tiểu Bá Vương mà La Tân nhắc đến đó muốn đưa cả Chu Tiểu Linh và Tôn Hổ đưa vào trong nhà giam, nói cách khác lần này Tiểu Bá Vương đã bị thiệt hại không ít.

- Tiểu Bá Vương?

Diệp Lăng Phi lẩm nhẩm cái tên này, La Tân chỉ nói với Diệp Lăng Phi cái tước hiệu này, nhưng lại không nói kỹ càng, Tiểu Bá Vương hẳn chỉ là một cái tên hiệu thôi. Diệp Lăng Phi muốn nghe ngóng tin tức về Tiểu Bá Vương không phải là chuyện khó khăn, rất nhanh đã có tin báo lại, Tiểu Bá Vương tên thật là Chu La Quân, cha của hắn là chủ hộp đêm xa hoa nhấy Chương Châu, đồng thời còn kinh doanh bất động sản, tất cả những bất động sản có giá trên một tỷ ở Chương Châu đều là do công ty bất động sản của Chu La Quân đầu tư xây dựng, chỉ từ điểm đó thôi có thể nhìn ra được chính phủ Chương Châu có thiên ti vạn lũ quan hệ với Chu La Quân, càng như vậy thì càng khó đối phó.

- Xem ra đây cũng là một khối xương cứng a, khó đối phó, khó đối phó!

Diệp Lăng Phi thì thầm trong miệng, bỗng nhiên, điện thoại của Diệp Lăng Phi báo nhận được một tin nhắn: “Tôi có thể cứu thân nhân của anh!”. Diệp Lăng Phi cầm lấy điện thoại, nhìn thấy tin nhắn nặc danh gửi tới, hắn có vẻ đăm chiêu. Diệp Lăng Phi vừa mới đến Chương Châu hôm nay, nói cách khác rất ít người biết được hành tung của hắn, về chuyện hắn cứu Chu Tiểu Linh, những người biết được càng ít, Chu Hân Mính sẽ không nói đâu, còn mấy người Vu Tiểu Vũ thì không biết Diệp Lăng Phi đến Chương Châu là vì cứu chu Chu Tiểu Linh, nếu như là La Tân nói, chẳng lẽ La Tân không muốn kiếm tiền nữa sao? Nghĩ mãi mà không ra, Diệp Lăng Phi cảm thấy do dự, hắn đang suy nghĩ không biết có nên gọi lại cho chủ nhân của số điện thoại đã gửi tin nhắn đến không, Diệp Lăng Phi lo lắng đây là một cái bẫy được sắp đặt một cách tỉ mỉ, nếu như vậy thì hắn đã ngu ngốc mắc câu rồi. Diệp Lăng Phi cũng không muốn bị người ta coi là đồ ngốc, càng không muốn đưa thân vào nguy hiểm, hắn không để ý đến, nhưng rất nhanh, lại là hai tin nhắn có nội dung giống hệt như vậy được gửi tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui