Đô Thị Tàng Kiều

Diệp Lăng Phi đánh giá Johann Vương một lần, hắn vốn cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều với người đàn ông này, nhưng thật không ngờ mình và Bạch Tình Đình chỉ muốn đến quán cà phê ngồi một chút, cũng có thể gặp được Johann Vương và Trác Văn Quân, Diệp Lăng Phi bắt đầu hoài nghi, có phải là Johann Vương cố ý theo dõi mình hay không. Nhưng Trác Văn Quân là bạn học thời đại học của Bạch Tình Đình, hơn nữa từ biểu lộ của Trác Văn Quân không thể nhìn ra Trác Văn Quân có điểm gì bất an, dường như tất cả chỉ là trùng hợp mà thôi. Vừa rồi lúc ở hồ Nhật Nguyệt, Diệp Lăng Phi không nói quá nhiều với Johann Vương, giờ phút này, Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình ngồi trong quán cà phê, Trác Văn Quân và Johann Vương ngồi đối diện với Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, Trác Văn Quân cầm ly cà phê, nói chuyện với Bạch Tình Đình.

- Tình Đình, bây giờ cậu càng ngày càng đẹp ra, trước kia cậu đâu có đẹp như bây giờ! Mình còn nhớ rõ lúc ấy cậu là người nổi bật nhất trong ban chúng ta, có rất nhiều người muốn hẹn hò với cậu, mình nhớ cái tay hội trưởng hội học sinh tên là gì ấy nhỉ, chẳng phải anh ta từng hẹn hò với cậu...!

Trác Văn Quân vừa nói ra những lời này, chỉ thấy Bạch Tình Đình có chút bất an liếc nhìn sang Diệp Lăng Phi, sau đó quay sang phía Trác Văn Quân, nói:

- Tớ không hề hẹn hò gì với cái tay hội trưởng hội học sinh đó cả, mình nghĩ là cậu nhớ lầm rồi!

Trác Văn Quân cười nói:

- Có lẽ là mình nhớ lầm thật, tóm lại, mình chỉ nhớ là cậu rát được chào đón, à, đúng rồi, bây giờ cậu và ông xã đã có con chưa?

- Còn chưa có!

Bạch Tình Đình rất không muốn có người nhắc tới chuyện con cái ở trước mặt cô, đó là tâm bệnh của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình không muốn người khác đề cập tới. Tuy là bây giờ Bạch Tình Đình rất tự tin mình có thể có con với Diệp Lăng Phi, nhưng dù sao hiện giờ cô còn chưa có, ai đề cập tới chuyện con cái, đúng là đang xát muối vào nỗi đau của Bạch Tình Đình, loại chuyện này Bạch Tình Đình còn chưa thể khẳng định được. Tuy trong lòng Bạch Tình Đình cảm thấy không vui với việc Trác Văn Quân hỏi cô về chuyện đứa bé, nhưng ngoài mặt lại không có biểu hiện gì, điều này cũng không thể trách Trác Văn Quân được, người ta không biết nên mới hỏi mình có con không, có lẽ đó cũng chỉ là do vô tâm mà thôi, Bạch Tình Đình cũng không thể trách người ta được. Diệp Lăng Phi nhìn thẳng vào mắt Johann Vương, nhưng không lên tiếng, trái lại Johann Vương đã nói trước:

- Diệp tiên sinh, thật không ngờ chúng ta lại có duyên như vậy, ở đây cũng gặp được anh, có lẽ, đây chính là ý trới, muốn để chúng ta hiểu rõ về nhau thêm một chút!

Diệp Lăng Phi cầm cái thìa nhỏ quấy quấy ly cà phê, cười cười, nói:

- Chuyện đó thì không cần, không biết anh có biết không chứ tính tôi không thích kết bạn với người khác, cho nên anh không cần phải kết bạn với tôi!

Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô khẽ nhíu mày, Bạch Tình Đình thật sự không ngờ Diệp Lăng Phi lại nói chuyện một cách thẳng thừng như vậy, tuy Bạch Tình Đình cũng hiểu rõ phong cách xử sự từ trước đến giờ của Diệp Lăng Phi, nhưng khi nhìn thấy Diệp Lăng Phi như vậy, trong lòng Bạch Tình Đình vẫn mơ hồ có cảm giác không ổn. Nhưng nằm ngoài dự liệu của Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi, Johann Vương nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì chỉ mỉm cười, đáp:

- Diệp tiên sinh, không ngờ anh lại thẳng thừng như vậy, chỉ là nghĩ lại cũng đúng, với tư cách một người đàn ông có quá khứ không tầm thường, anh không thích có người tiếp cận anh, căn cứ theo ta những gì tôi được biết, có rất nhiều lính đánh thuê, tổ chức buôn bán vũ khí, sát thủ, đặc công… vân vân đang hoạt động ở Anh quốc, còn rất nhiều người không rõ thân phận cũng sinh hoạt ở đó. Mấy năm trước tôi từng đến Abg, lúc đó tôi đến một thành phố của anh, phát hiện tình hình trị an ở bên đó không được tốt lắm! Diệp tiên sinh, anh xem tôi kìa, đang nói chuyện nọ lại xọ chuyện kia, tôi chỉ muốn nói chuyện phiếm với anh thôi, thật sự rất thú vị!

Diệp Lăng Phi lại cau mày, hắn rất không thích các nói chuyện của người đàn ông đối diện với mình, trước đây, Diệp Lăng Phi cảm thấy người này không tệ, cho nên cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng sau khi chính thức trò chuyện với người đàn ông này, Diệp Lăng Phi mới phát hiện những gì mà anh ta biết hoàn toàn nằm ngoài sự tưởng tượng của Diệp Lăng Phi. Người đàn ông này so với Diệp Lăng Phi thì còn trẻ tuổi hơn, nhưng Diệp Lăng Phi lại có cảm giác, ở trước mặt người đàn ông tên là Vương Tiếu này, hắn có cảm giác bất lực, nói trắng ra là dường như tất cả mọi chuyện về hắn người đàn ông này đều nắm rõ.

- Rốt cuộc thì anh là ai?

Diệp Lăng Phi truy vấn.

- Tôi đã nói rồi, tôi là một nhà đầu tư, tôi tên là Vương Tiếu, là một nhà đầu tư tự do, hiện giờ tôi đến Trung Quốc, tôi định sẽ đầu tư ở thành phố Vọng Hải!

Khi nghe Johann Vương nhắc đến thành phố Vọng Hải, Diệp Lăng Phi lại nhíu mày lần nữa, hắn nhìn Johann Vương, chậm rãi hỏi:

- Nếu anh đã muốn đầu tư tại thành phố Vọng Hải, vậy thì tại sao lại đến tỉnh thành, lại đi dạo ở tỉnh thành một cách nhàn nhã như vậy?

- Chuyện đó thì phải hỏi bạn của tôi rồi!

Johann Vương quay mặt sang phía Trác Văn Quân, nhẹ nhàng nói:

- Là cô ấy dẫn tôi đến tỉnh thành này, rốt cuộc cô ấy chuẩn bị dẫn tôi đi đâu, muốn ở lại tỉnh thành bao lâu, đều là do cô ấy quyết định, tôi rất tín nhiệm cô ấy, tôi tin tưởng cô ấy là người bạn chân thành nhất của tôi!

Diệp Lăng Phi hướng ánh mắt về phía Trác Văn Quân, chỉ thấy Trác Văn Quân nở nụ cười, nói:

- Chuyện này thì phải hỏi tôi, tôi muốn bạn tôi ở lại tỉnh thành thêm mấy hôm, hôm nay gặp đượ Tình Đình cũng chỉ là ngẫu nhiên thôi, trước đó tôi thật sự không ngờ lại gặp được Tình Đình ở chỗ này, càng không ngờ còn có thể gặp được hai vợ chồng, hôm nay thật sự là một ngày rất bất ngờ!

Bạch Tình Đình nghe Trác Văn Quân nói như vậy, liền giải thích với Diệp Lăng Phi:

- Ông xã, chuyện quả thực đúng như thế, là em chủ động liên hệ bạn học của mình, em nghĩ đây chỉ là chuyện trùng hợp thôi!

Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình đã nói như vậy rồi, trong lòng hắn cũng không thể tiếp tục hoài nghi được, chỉ có thể nói chuyện này thật quá trùng hợp, đi đến đâu cũng đụng gã tên là Johann Vương này. Có một số việc chính là trùng hợp như vậy, anh không muốn tin tưởng không còn cách nào, đó là sự thật, Diệp Lăng Phi không ngờ mình cũng gặp phải chuyện quá dị như vậy, nếu như trước đây Diệp Lăng Phi cho rằng cái gã tên là Johann Vương này đã tìm hiểu rất kỹ về mình, nếu không thì làm sao hắn ta có thể nói chuẩn như vậy chứ, nhưng tình hình bây giờ lại khiến Diệp Lăng Phi không thể nghĩ như vậy.

Diệp Lăng Phi nắm chặt lấy tay Bạch Tình Đình, tỏ vẻ thật thân mật, nếu đổi lại là trước đây Diệp Lăng Phi làm như vậy hoàn toàn là để thị uy đối phương, nói cho đối phương biết đừng nên có ý đồ với bà xã của mình, nhưng giờ phút này, Diệp Lăng Phi nắm chặt tay Bạch Tình Đình lại không phải vì lý do đó, giờ phút này trong lòng Diệp Lăng Phi muốn tìm một nơi để gửi gắm nương tựa, trước giờ Diệp Lăng Phi chưa từng có cảm giác như vậy, nhưng hiện giờ hắn đã có cảm giác này, hắn giống như là bị người tên Johann Vương này xem thấu, Diệp Lăng Phi căn bản không biết phải gì cho phải, dường như mọi cử động của hắn đều bị người đàn ông này nhìn thấu. Nếu Johann Vương là một nhà đầu từ thì chắc chắn hắn là một nhà đầu tư cực kỳ lợi hại. Diệp Lăng Phi không hề ý thức được rằng mình đang liếm liếm môi, hành động này trước kia chưa bao giờ xảy ra cả, từ trước tời giờ Diệp Lăng Phi chưa lần nào làm như vậy, nhưng lúc này, Diệp Lăng Phi lại không hề ý thức được hắn đã làm như vậy rồi.

- Vương tiên sinh, anh nói anh muốn tới thành phố Vọng Hải để đầu tư, vậy anh chuẩn bị đầu tư cái gì?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Chuyện đó thì tôi vẫn còn chưa rõ, bởi vì có một số việc tôi còn phải tìm hiểu cho kỹ, tôi vừa mới tới Trung Quốc không lâu, chuyện này tôi không thể nóng vội được! Diệp tiên sinh, nếu anh có hạng mục gì tốt thì nói với tôi một tiếng, tôi sẽ đầu tư vào đó, nếu tôi có thể kiếm được chút lời thì sẽ chia cho Diệp tiên sinh một phần. Năm ngoái tôi làm một vụ đầu tư nhỏ bên Pháp, cũng kiếm được một chút tiền, ước chừng khoảng một trăm nghìn đô la, tôi đã chia cho đối tác địa phương hai mươi nghìn đô la, đầu tư của tôi đều là những vụ nhỏ thôi!

Diệp Lăng Phi nghe Johann Vương nói như vậy xong, hắn liền nhìn Johann Vương, hỏi:

- Chẳng lẽ anh không cảm thấy số tiền đầu tư của anh quá ít sao, anh như vậy thì có thể kiếm được bao nhiêu chứ?

- Không còn cách nào cả, tôi chỉ làm ăn nhỏ thôi, tôi không có khả năng đầu tư vào dự án lớn, như vậy tôi không đủ tiền mất! Diệp tiên sinh, không biết anh có hạng mục nào phù hợp không, tôi có thể đầu tư đấy!

Bộ dạng của Johann Vương lúc nói chuyện không hề giống như nói chơi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui