Đô Thị Tàng Kiều


Phi Hổ lắc đầu, nói:
- Satan, chuyện lần này không phải do bọn em làm đâu, phải nói là bọn em căn bản không có cơ hội, tất cả chuyện này đều là người khác làm thôi!
Phi Hổ nói đến đây, dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Chuyện lần này rất khó giải quyết, ngay cả những người bình thường có giao tình với chúng ta ngày thường trong tình huống này cũng lựa chọn lảng tránh, cái chết của Gordon không đơn giản có thể thu dọn được đâu!
Phi Hổ vừa nói xong, trong lòng Diệp Lăng Phi cũng đã hiểu ra được toàn bộ quá trình, Diệp Lăng Phi khẽ thở dài, nói:
- Cứ về trước rồi hãy nói, anh muốn tắm rửa, sau đó nằm nghỉ một lát!
Diệp Lăng Phi tỏ vẻ mỏi mệt, là ai ở trong tù lâu như vậy cũng cảm thấy mệt mỏi, Diệp Lăng Phi cũng là người, hắn cũng biết mệt mỏi, lúc trước, ở trong tử tù, Diệp Lăng Phi không thể tỏ ra quá mệt mỏi, nếu không thì hắn sẽ càng thêm yếu ớt, chỉ có điều, đương nhiên Diệp Lăng Phi sẽ không dễ dàng kết thúc chuyện này như vậy, Diệp Lăng Phi tại đã đến khách sạn về sau, hắn nói với Phi Hổ:
- Phi Hổ, tìm Brown, giết chết hắn!
Diệp Lăng Phi nói rất hời hợt, nhìn thì như không để tâm, nhưng thực tế, Diệp Lăng Phi lại rất để ý, những gì Brown nói và lắm với hắn lúc trước, Diệp Lăng Phi đều ghi tạc trong lòng, chỉ là không phát tiết ra mà thôi, bây giờ cuối cùng đã tới Diệp Lăng Phi thực hiện điều này.

Phi Hổ khẽ gật đầu, đáp:
- Chuyện này cứ để em thu xếp, em sẽ sắp xếp ổn thỏa cả!
Diệp Lăng Phi và Angel ngủ đến ngày hôm sau mới dậy, hắn vén chăn lên, đứng ở trước cửa sổ, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào trong cửa sổ, chiếu lên người Diệp Lăng Phi.

Diệp Lăng Phi lấy điện thoại, bấm số máy của Bạch Tình Đình, đầu dây bên kia không có người nghe máy, Diệp Lăng Phi lại gọi lại mấy lần, cũng vẫn như thế, hắn c gọi điện thoại ho Chu Hân Mính, khi đầu dây bên kia nhấc máy, chợt nghe thấy giọng nói vui sướng của Chu Hân Mính vang lên trong điện thoại.

- Ông xã, anh không sao chứ?
- Ừ!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh đã ra ngoài rồi, ngày mai anh sẽ lên đường quay trở lại Trung Quốc.

Hân Mính, tình hình ở thành phố Vọng Hải thế nào rồi?
- Mọi chuyện đều ổn!
Chu Hân Mính nói đến đây, cô dừng lại một chút, dường như có chuyện gì đó muốn nói, nhưng cô lại không nói gì, Diệp Lăng Phi nghe Chu Hân Mính nói như vậy, hắn nhẹ nhàng hỏi:
- Có phải là về Tình Đình không?
- Vâng!
Chu Hân Mính nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến Bạch Tình Đình, cô cũng không thể giấu diếm nữa, nói:
- Tình Đình ra nước ngoài rồi, nói là muốn ra nước ngoài chơi, cậu ấy không nói bao giờ sẽ trở về!
- Cô ấy có gọi điện thoại về không?
Diệp Lăng Phi hỏi.

- Vẫn chưa có!
Chu Hân Mính nói đến đây, cô dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Cậu ấy cùng cả nhà đi ra nước ngoài chơi, Tình Đình chỉ nói là muốn yên tĩnh một chút, cậu ấy nói không muốn gặp người đàn ông toàn có phụ nữ bên cạnh, muốn yên tĩnh một lát, cũng hi vọng anh không nên đi tìm cô ấy, cô ấy sẽ tự biết suy tính, hi vọng anh sẽ cho cậu ấy thời gian để cân nhắc!
Diệp Lăng Phi trầm mặc không nói gì, hắn tay cầm điện thoại, dừng lại hồi lâu, hắn mới lên tiếng:
- Anh hiểu rồi, ngày mai anh sẽ trở lại thành phố Vọng Hải, đến lúc đó chúng ta nói sau, Hân Mính, em phải tự biết chăm sóc cho bản thân mình, ngàn vạn đừng để mình mệt!
Câu nói cuối cùng của Diệp Lăng Phi hoàn toàn là giọng điệu của một người chồng thường dặn dò người vợ yêu cảu mình, Diệp Lăng Phi cũng không có ý thức được hắn càng ngày càng có hương vị của một người đàn ông của gia đình, giống như là một người chồng chăm sóc cho gia đình vậy, Diệp Lăng Phi không biết mình đã thay đổi từ lúc này.

Kỳ thật, trong lòng hắn sớm đã có dự cảm về chuyện này, luôn cảm giác có một ngày Bạch Tình Đình sẽ rời xa mình, lúc trước khi ở cùng với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi luôn cố gắng tránh không nghĩ đến những chuyện này, nhưng mà dự cảm đó vẫn luôn hiển hiện trong lòng, thế cho nên Diệp Lăng Phi đã suy nghĩ muốn nắm giữ Bạch Tình Đình trong tay, không muốn để Bạch Tình Đình rời đi, nhưng bây giờ xem ra, chuyện này là chuyện không thể nào, Bạch Tình Đình có cá tính của mình, không phải Diệp Lăng Phi có thể ngăn cản được.

Không biết từ lúc nào, Angel đã đứng ở sau lưng Diệp Lăng Phi, Angel vươn hai tay từ phía sau lưng Diệp Lăng Phi, ôm eo Diệp Lăng Phi, cô áp mặt vào lưng Diệp Lăng Phi, nói:
- Em phải quay trở lại nước Mỹ rồi, Satan, anh có dự định gì không?
- Tìm kiếm Johann Vương, anh muốn cho hắn biết hành vi của hắn sẽ phải trả một cái giá thật đắt!
Diệp Lăng Phi không quay người lại, hung hăng nói:
- Chuyện lần này anh sẽ không bỏ qua như vậy đâu, anh mặc kệ rốt cuộc Johann Vương có địa vị gì, cũng không quan tâm hắn có bản lãnh gì, anh nhất định phải tìm hắn ra, anh muốn cho hắn biết đắc tội anh phải trả giá như thế nào!
- Anh cho rằng như vậy có thích hợp không?
Angel hỏi.

- Em có ý gì?
Diệp Lăng Phi hỏi ngược lại.

- Không có gì, em chỉ nhắc nhở anh mà thôi!
Angel nói,
- Johann Vương là một nhân vật rất khó đối phó, chúng ta căn bản là không điều tra được hành tung của Johann Vương, anh định đi đâu tìm Johann Vương đây?
- Tất nhiên là anh có thể tìm được hắn!
Diệp Lăng Phi hừ lạnh nói,
- Anh cũng đã nghĩ cách ở trong tử tù, ít nhất là trong mắt anh, Johann Vương sẽ liên hệ với anh sau khi anh đi ra ngoài, lần đánh cuộc này bọn anh còn chưa phân thắng bại, Johann Vương nhất định sẽ muốn khoe khoang ở trước mặt anh, đến lúc đó, anh sẽ cho hắn biết, anh vẫn chưa thua đâu!
Angel không nói gì nữa, cô vòng tay ôm Diệp Lăng Phi thật chặt.

Đúng như Diệp Lăng Phi dự đoán, Johann Vương thực sự gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, trong điện thoại, Johann Vương nói với Diệp Lăng Phi là hắn ta thắng, Johann Vương cho rằng mình chính là kẻ thắng.

Diệp Lăng Phi không nói gì, chờ cho Johann Vương nói xong, Diệp Lăng Phi mới chậm rãi nói:
- Johann Vương, ngươi thật sự cho rằng ngươi đã thắng sao?
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Johann Vương cười nói,
- Bạch Tình Đình đã rời bỏ ngươi, ta đã thắng, Diệp Lăng Phi, ngươi vẫn còn muốn nói với ta cái gì sao, chẳng lẽ ngươi không chịu thừa nhận mình đã thua?
- Không phải, chuyện này với ta mà nói đã không còn quá nhiều ý nghĩa, Johann Vương, chi bằng chúng ta đánh cuộc một lần nữa, thế nào?
Diệp Lăng Phi hỏi.

- Ngươi vẫn còn muốn chơi với ta? Thật sự rất thú vị, Diệp Lăng Phi, ta cảm thấy ngươi càng ngày càng thú vị đó!
Johann Vương cười nói,
- Bây giờ cuối cùng ta cũng tìm được niềm vui thú rồi, từ trước tới giờ, ta cứ cảm thấy không có niềm vui, cuộc sống của tôi vốn luôn buồn tẻ vô vị, ta rất chán cuộc sống hiện giờ, ta muốn có một cuộc sống thật kích thích! Diệp Lăng Phi, ta tin rằng ngươi sẽ không để ta phải thất vọng đâu, ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi muốn đánh cuộc với ta kiểu gì đây?
- Đánh bạc tính mạng của chúng ta!
Diệp Lăng Phi lạnh nhạt nói,
- Ta sẽ tìm được ngươi trong vòng nửa năm, ta sẽ cho ngươi biết lúc trước ngươi đã phạm sai lầm ngu ngốc như thế nào!
- Tiền đặt cược có vẻ rất thú vị, Diệp Lăng Phi, ta thích cách nói chuyện đó của ngươi, nhưng mà ta có một vấn đề, ngươi lấy cái gì để cược với ta?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Johann Vương, chẳng lẽ ngươi sợ sao? Sao ngươi lại hỏi ta lấy gì để đánh cược với ngươi, không phải ta đã nói rồi sao, ta sẽ dùng nửa năm để tìm ra ngươi!
- Nếu ngươi không tìm thấy ta thì sao?
Johann Vương hỏi.

- Như vậy thì ta vĩnh viễn sẽ không sẽ tìm ngươi nữa, chuyện này cũng cứ như vậy mà chấm dứt, còn ta sẽ nguyện ý nhận mệnh, ta thừa nhận ta không bằng ngươi!
Diệp Lăng Phi nói đến đây, dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Nhưng nếu ta tìm được ngươi, Johann Vương, vậy thì ta sẽ khiến ngươi phải trả giá thật đấy, lần đánh cược này nhất định ngươi phải chấp nhận, cho dù ngươi không chấp nhận, ta cũng sẽ làm như vậy, ta nhất định sẽ tìm ngươi!
- Thú vị, rất thú vị!
Johann Vương nghe Diệp Lăng Phi đưa ra lời đề nghị đánh cược như vậy, hắn cười nói:
- Ta cũng thích chơi trò chơi này với ngươi, trò chơi này khiến ta cảm thấy rất thú vị, được, ta cảm thấy trò chơi này rất đáng để ta thử xem! Diệp Lăng Phi, chúng ta cứ quyết định như vậy đi, thậm chí ta còn có thể chuẩn bị cho ngươi nghi thức dành cho người chiến thắng, ta rất chờ mong có thể chúc mừng ngươi!
Diệp Lăng Phi cười lạnh, nói:
- Ta đề nghị ngươi không cần chờ mong thì tốt hơn, ta nhất định sẽ dốc toàn lực để tìm ngươi! Johann Vương, ta biết lai lịch của ngươi, với tư cách thành viên tổ chức Lam Quang, ngươi có quá nhiều bí mật, cũng chỉ có ngươi có thể đưa ta ra khỏi tử tù, chỉ là ta tin rằng ta sẽ không cho ngươi cơ hội thứ hai đâu!
- Thế cũng được, đến lúc đó chúng ta sẽ gặp nhau!
Johann Vương cười nói.

Johann Vương dập máy, Diệp Lăng Phi quay người lại, nói:
- Angel, tin tưởng thực lực của anh, anh nhất định sẽ tìm được hắn!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui