Đô Thị Tàng Kiều

Diệp Lăng Phi cùng với Dã Lang, Dã Thú ba người từ trong khu tắm rửa đi ra, sau đó bọn họ thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi tiến tới lầu hai nghỉ ngơi.

Ba người này gọi một cô gái phục vụ, kêu cô gái đưa một nhân viên mát xa tốt nhất lên phục vụ bọn họ.

- Lão đại, em không cần nhân viên mát xa.

Dã Thú cất tiếng nói:

- Em cần là cần một tiểu thư xinh đẹp giúp giảm nhiệt.

Diệp Lăng Phi trừng mắt nhìn Dã Thú nói:

- Tao đã sớm biết tên tiểu tử mày không thay đổi được tật xấu mà, được rồi, mày tự nguyện đó.

Dã Thú không hề nhúc nhích mà tiến tới trước mặt Diệp Lăng Phi lầm bầm nói:

- Lão đại vừa rồi tại sao anh lại buông tha cho ba tên khốn kiếp kia, chúng ta đáng lẽ ra nên phế bọn nọ tại đó.

Diệp Lăng Phi nhấc tay đánh vào đầu Dã Thú một cái ròi nói:

- Dã Thú, tên tiểu mày có phải là bịnước vào đầu hay không? Hôm nay chúng ta đi ra ngoài nghỉ ngơi, Dã Lang nó vừa mới thành phố Vọng Hải này,chuyện gì cũng phải nhẹ nhàng một chút, mày nếu như đánh nhau ở đó, khuya hôm nay chúng ta còn có thể được yên tĩnh không?

Dã Thú giờ mới hiểu ra mọi chuyện, hắn giơ ngón tay cái lên nói:

- Đúng là lão đại lo lắng chu đáo, chuyện này em không nghĩ tới.

Nói xong, Dã Thú liền vỗ mạnh lên bả vai Dã Lang ở bên cạnh.

- Có nghe thấy không, hôm nay vì mày mà đại ca và tao phải kìm nén sự tức giận ở trong lòng đó.

Dã Lang không hề có phản ứng trước cử chỉ này của Dã Thú, hắn chỉ lo hút thuốc.

Dã Thú giẫm mạnh chân lên mặt đất, gọi thêm một tiếng nữa tìm tiểu thư.

Diệp Lăng Phi lắc đầu bất đắc dĩ, trong lòng thầm nghĩ:

- Người này cứ như vậy thì sẽ phải chết sớm trong tay nữ nhân.

Hắn chuyển đầu về hướng Dã Lang nói:

- Dã Lang, mày muốn thư giãn xương cốt hay là muốn mát xa?

- Như thế nào cũng được.

Dã Lang trả lời.

Trong lòng Diệp Lăng Phi cũng đã có chủ ý, sau khi bốn năm nhân viên xoa bóp đến xong, Diệp Lăng Phi cùng với Diệp Lăng Phi mỗi người chọn một nhân viên, chỉ làm mát xa bình thường mà thôi.

Diệp Lăng Phi và Dã Lang đứng lên, vừa định chọn hai người thì bỗng nhiên ba tên lúc nãy ở trong bồn tắm liền đi ra ngoài địa sảnh. Ba tên này đi xuống chỗ cuối cùng của đại sản, ở đó có rất nhiều cô gái mặc quần áo gợi cảm, những cô gái này trên danh nghĩa là nhân viên phục vụ mát xa, nhưng thực tế phục vụ xoa bóp không phải là việc chính.

- Satan, chuyện này để em tới xử lý.

Dã Lang nói bên tai Diệp Lăng Phi:

- Ba tên này sớm muộn gì cũng gây phiền toái cho chúng ta, không bằng chúng ta sớm xử lý sạch bọn họ, đỡ phải gây phiền toái sau này.

Dã Lang và Dã Thú quả là có phong cách làm việc bất đồng. Dã Lang thì không thích nói chuyện, hơn nữa trên khuôn mặt hắn luôn có một vẻ lạnh lùng không biểu lộ ra. Tuy nhiên, Dã Lang lại vố cùng tỉnh táo, hắn cân nhắc sự lợi hại, nếu như nhận thấy người nào đó tương lai có khả năng uy hiếp mình, hắn không chút do dự mà diệt trừ, không lưu lại đối thủ.

Diệp Lăng Phi nghe thấy Dã Lang muốn xử lý ba tên lưu manh này thì hơi lắc đầu cười nói:

- Không cần phải vì những tên này mà quấy rầy hứng thú của chúng ta, chúng ta đi mát xa thôi.

Nói xong, hắn vỗ vai Dã Lang, cùng Dã Lang đi mát xa.

Hai người đi đến bên cạnh ba người Trương Đông thì thấy Trương Đông lúc này ngồi cùng với một cô gái trẻ, cũng không để ý đến đám người Diệp Lăng Phi. Bỗng nhiên Diệp Lăng Phi bước vài bước thì nghe thấy thanh âm quen thuộc.

- Làm gì đó, tôi tới đây chơi, không phải là tiểu thư.

- Không phải tiểu thư, nhìn em như vậy mà bảo không phải là tiểu thư. Nói cho em biết, đại ca của anh vừa ý em là phúc khí của em đó.

Diệp Lăng Phi nghe thấy thanh âm quen thuộc này thì không tự chủ được mà phải quay đầu lại, vừa nhìn lại thì đã thấy nụ cười dâm đãng của Trương Đông đang cố gắng kéo áo tắm của cô gái này ra. Trên khuôn mặt của cô gái này hiện lên một vẻ không kiên nhẫn, lại không làm gì được, nàng không ngừng giãy ra khỏi tay Trương Đông, mà hai tên thủ hạ của Trương Đông cũng đứng ở bên cạnh cô gái, hù dọa cô gái kia.

- Kỷ Tuyết!

Diệp Lăng Phi nhìn thấy khuôn mặt của cô gái thì ngẩn cả người, hắn không hiểu tiểu nha đầu này đến đây làm gì.

- Satan, chuyện gì xảy ra vậy?

Diệp Lăng Phi thấy Diệp Lăng Phi dừng lại thì nhỏ giọng hỏi.

- Cô gái kia là bằng hữu của ta.

Diệp Lăng Phi không nói nhiều, hướng về phía Kỷ Tuyết đi tới.

Trương Đông lúc này đang nắm lấy cánh tay Kỷ Tuyết, hắn không ngờ hom nay lại có thể gặp được một cô gái khêu gợi như vậy. Tuy nói rằng Kỷ Tuyết không phải là tiểu thư, nhưng Trương Đông làm sao có thể buông tha cho nàng được, hắn hận không thể nhìn thấy xuân quang của nàng, thư sướng thân thể một phen.

- Buông ra.

Trương Đông đột nhiên nghe thấy một tiếng quát, tuy thanh âm này không lớn nhưng vang bên tai hắn lại giống như tiếng sấm nổ vang vậy.

Trương Đông quay đầu nhìn lại thì thấy đó chính là nam nhân lúc trước đụng phải ở nhà tắm. Lúc này chỉ thấy nam nhân này nhìn chằm chằm vào cô gái mà mình đang kéo.

- Anh muốn làm gì?

Trương Đông không cam lòng buông Kỷ Tuyết ra, loại cực phẩm nữ nhân này chỉ có thể ngẫu nhiên mà gặp được chứ không thể cầu mà có. Trương Đông trừng mắt đe dọa nói:

- Tên tiểu tử mày có phải muốn tìm cái chết hay không? Dám xen vào chuyện của tao.

Lúc này Trương Đông biết Diệp Lăng Phi không phải là người trong giới xã hội đen cho nên thái độ cũng trở nên kiêu ngạo.

- Dừng tay!

Một người đàn ông mặc áo sơ mi màu trắng mang theo bốn năm người thanh niên đi lên trên lầu, người đàn ông này đi đến trước mặt Trương Đông nói:

- Đông ca, nơi này chính là nơi mọi người vui đùa, không nên gây ra chuyện cho tôi xem như nề mặt huynh đệ mà cho ta một chút mặt mũi. Chuyện này hôm nay cứ như vậy đi, nếu các anh muốn đánh nhau thì đi ra ngoài cửa đã.

Cái tên đại ngu Nhạc Hưu này cũng có hậu trường, mà hậu trường của các trung tâm giải trí thì thường là giới hắc đạo. Người phụ trách việc bảo kê ở đây cũng có chút danh tiếng, cùng với Tiễn Thông có quen biết.

Người này vừa ra mắt, khuôn mặt Trương Đông liền thu lại vẻ kiêu ngạo nói:

- Đã là Trần ca đứng ra nói chuyện thì ta dĩ nhiên là nghe, được rồi, hôm nay ta nể mặt Trần ca.

Nói xong, hắn hướng về phía Diệp Lăng Phi nói:

- Tiểu tử, xem như vận khí của màyhôm nay tốt, nhưng mày đừng để cho lão tử lần sau trông thấy bằng không thì mày sẽ phải chết rất thê thảm.

Trương Đông lại nhìn Kỷ Tuyết ở phía sau lưng mình cười lạnh nói:

- Cô bé, để anh xem em có thoát khỏi bàn tay của anh hay không.

Kỷ Tuyết tuy là một tiểu thái muội ở trong trường học nhưng dù sao cũng chỉ là một cô gái, bị Trương Đông hù dọa, nàng cũng cảm thấy sợ hãi.

Người đàn ông kia thấy Trương Đông hòa hoãn thì vỗ vai hắn nói:

- Ừ, cảm ơn Đông ca đã nể mặt của ta, ta tìm cho Đông ca một tiểu thư giảm nhiệt, khiến cho Đông ca được thỏa mãn.

Nói xong hắn mời đến một tiểu thư dáng người không tệ, ý bảo nàng đi cùng với Trương Đông, sau đó hắn hướng về các vị khách đang xem náo nhiệt kia nói:

- Cá vị, không có chuyện gì các vị tiếp tục chơi đùa đi.

Sau khi mọi chuyện dã xong xuôi, Kỷ Tuyết mới từ từ sau lưng Diệp Lăng Phi quay lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lúc này đã bị dọa cho trắng bệch, nàng nắm lấy tay Diệp Lăng Phi không buông nói:

- Diệp đại thúc, cũng may là có đại thúc ở đây.

- Cô bé này, sang năm mới không ở nhà mà đến đây làm gì?

Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:

- Mau về nhà đi.

- Diệp đại ca, em.

Kỷ Tuyết giương bờ môi anh đào nhỏ nhắn lên, định giải thích thì Diệp Lăng Phi lại nói:

- Chỗ này có bạn bè của ta, không rảnh nói chuyện cùng với cô, cô mau trở về nhà đi.

Hắn vỗ vỗ vai Kỷ Tuyết ý bảo nàng hãy về nhà sau đó hướng về phía Dã Lang nói:

- Đi, chúng ta đi mát xa.

Dã Lang khẽ gật đầu, mọi người nhìn thấy ánh mắt của Dã Thú thì sợ hãi tản ra, không nói thêm gì nữa, tất cả đều xoay người đi vào phòng xoa bóp của mình.

Diệp Lăng Phi cũng muốn tìm một cô gái mát xa cho mình, nhưng Kỷ Tuyết nắm chặt tay hắn không chịu buông khiến cho hắn không làm gì được. Nàng đưa cặp mắt xinh đẹp nhìn về phía người đầu trọc trong đại sảnh, hơi sợ hãi nói:

- Diệp đại ca, em muốn đi một chỗ với anh.

- Định đi mát xa cùng một chỗ với tôi ư?

Đầu tiên Diệp Lăng Phi sững sờ sau đó cười nói:

- Cô bé, này còn biết sợ hãi rồi sao? Sớm biết sợ như vậy thì đừng tới chốn này, được rồi, tôi tìm nhân viên xoa bóp cho cô, hôm nay tôi mời cô.

Diệp Lăng Phi vừa định tìm một nhân viên xoa bóp cho nàng thì đã nghe thấy Kỷ Tuyết kêu một cô gái thoạt chừng hai mươi tuổi, quần áo lộ ra. Cô gái trẻ tuổi này chính là tiểu thư, tuy không phải là nhân viên xoa bóp nhưng Diệp Lăng Phi cũng không hỏi Kỷ Tuyết tìm nàng ta làm gì, chỉ gật gật đầu đáp ứng.

Ở trung tâm nghỉ ngơi này, phòng khách chia làm mấy gian, trong đó đều có nhân viên phục vụ chuyên môn, ở đây cũng có phòng mát xa chính quy nữa. Diệp Lăng Phi vốn định tìm một gian phòng để mát xa qua mốt lúc, nhưng Kỷ Tuyết lại đề nghị tìm một căn phòng lớn, nàng không muốn tách khỏi Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi cũng hiểu tâm tình của nàng cho nên cũng đáp ứng.

Bốn người đi vào trong một cái phòng lớn, Kỷ Tuyết đột nhiên bảo nhân viên xoa bóp kia rời khỏi, chuyện này khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy vô cùng khó hiểu, hắn kỳ quái hỏi nàng:

- Làm gì vậy?

- Diệp đại ca, anh đừng hỏi nữa, để em xoa bóp cho anh.

Kỷ Tuyết nói..

Diệp Lăng Phi không nhịn được cười, cô bé này xem ra rất có ý tứ, không biết nàng muốn làm gì đây nữa. Diệp Lăng Phi hướng về phía nhân viên xoa bóp khoát tay rồi nói:

- Được rồi, cô ra ngoài đi, tôi sẽ trả tiền bình thường cho cô.

Lúc cô gái xoa bóp kia vừa rời khỏi phòng, Kỷ Tuyết lập tức đem cửa phòng đóng lại, nàng đặt mông ở bên cạnh Diệp Lăng Phi chưa mát xa mà tức giận với nhân viên mát xa bên cạnh

- Minh tỷ, không phải lúc bình thường cô nói là cô sẽ bảo vệ tôi sao, tại sao vừa rồi ngay cả rắm mà cũng không dám phóng. Nói thực đi, cô có phải muốn bán đứng bà nội của cô không? Hừ, hôm nay tôi nói rõ cho cô biết, cô cứ cẩn thận đó, rồi tôi sẽ tìm người xử lý cô.

Lời nói này phát ra từ miệng của một cô gái mới mười bảy tuổi khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy vô cùng buồn cười. Xem ra cô bé Kỷ Tuyết này vẫn chưa thay đổi được tính tình của một tiểu htais muội.

Cô gái kia bị Kỷ Tuyết nói như vậy thì vội vàng giải thích:

- Tôi thật không ngờ Đông ca sẽ đến, hắn là người vô cùng hào sắc, chúng chị em ở đây đều đã bị qua tay hắn một lượt. Tôi tưởng rằng Đông ca hôm nay không tới đây chơi nên mới mang cô đến đây, đâu ngờ mọi chuyện lại không như vậy.

- Hừ, cô tưởng tôi là con nít ba tuổi à?

Diệp Lăng Phi chu miệng, ỷ ôi bên tai Diệp Lăng Phi hướng về phía Diệp Lăng Phi tố cáo nói:

- Diệp đại thúc, cháu bị xú nữ nhân này lừa gạt cho nên mới tới đây. Cháu cùng với nàng ta quen biết không lâu, nàng ta nói rằng ở đây có trò chơi rất vui, muốn dẫn cháu tới đây để mở rộng tầm mắt,s nàng còn nói là nàng ta sẽ bảo vệ cháu, không ngờ nàng ta lại là một thối nha đầu, vừa rồi suýt nữa biết cháu thành tiểu thư. Xem ra nàng ta dụng tâm bất lương, muốn bán cháu đi.

- Kỷ muội muội, ta thật sự không có ý này.

Tiểu thư kia nghe thấy Kỷ Tuyết nói như vậy thì vội vàng giải thích:

- Đúng là chị có hơi nói dối em nhưng không hề có ý lừa gạt em. Em không phải nói là chưa tưng tới nơi này sao, chị chỉ muốn mang em tới đây một chút thăm thú, không ngờ Đông ca lại tới đây, bọn chị đều rất sợ Đông ca, không ai dám chống lại hắn.

Trong lòng Diệp Lăng Phi đã hiểu rõ mọi chuyện, thì ra Kỷ Tuyết cô bé này quen biết một vị tiểu thư. Kỷ Tuyết là một cô bé, tuy nói rằng ngày nào cũng bắt nạt học sinh trong trường học nhưng với chỗ này thì rất hiếu kỳ nên muốn tới thăm thú một phen, như vậy sau này có thể ở trước mặt thủ hạ của mình nói mình lợi hại như thế nào.

Tâm tình này Diệp Lăng Phi có thể hiểu được cho nên hắn cười cười hỏi:

- Cô bé, năm mới ở nhà em không có chuyện gì sao mà lại tới đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui