Đô Thị Tàng Kiều

Diệp Lăng Phi lái xe ra khỏi nội thành, thoáng cái đã gia tốc xe lên. Vu Tiếu Tiếu mở cửa sổ xe đằng sau, gió thôi bay mái tóc của nàng. Vu Tiếu Tiếu vươn tay phải, vén lọn tóc che ở trước mắt mình, nghiêng mặt, cười nói:

- Sư phụ, anh nói chuyện với em một chút đi, em cảm giác hôm nay tâm trạng anh không tốt.

Diệp Lăng Phi cười cười, nói:

- Anh đã nói rồi, anh không có việc gì, chỉ là một ít chuyện nhỏ thôi.

- Thật sao?

Vu Tiếu Tiếu cười nói:

- Sư phụ, chuyện của anh với Tuyết Hàn thế nào?

- Chuyện gì?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Sư phụ, anh cũng đừng giả bộ hồ đồ với em chứ, chính là quan hệ giữa Tuyết Hàn và anh đã tiến triển như thế nào.

Vu Tiếu Tiếu hơi ngẩng lên khuôn mặt tinh tế kia, khóe miệng có ý cười, nói:

- Em hiểu rất rõ Tuyết Hàn, cô ấy chưa bao giờ thích một người nam nhân, hiện tại Tuyết Hàn thích anh, làm người bạn tốt nhất của Tuyết Hàn, em đương nhiên phải quan tâm quan hệ giữa hai người.

Nghe Vu Tiếu Tiếu nhắc tới Trương Tuyết Hàn, Diệp Lăng Phi nở nụ cười. Tiếng cười này làm cho Vu Tiếu Tiếu bắt đầu khó hiểu, nàng nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:

- Sư phụ, anh cười cái gì?

- Em nói anh có thể cười cái gì, anh là một người đàn ông đã thành gia thất, sao có thể có quan hệ gì với Trương Tuyết Hàn chứ?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Chuyện này thì có gì.

Vu Tiếu Tiếu bĩu môi, nói:

- Ai nói nam nhân kết hôn không thể hẹn hò.

Diệp Lăng Phi hơi hơi lắc đầu, nói:

- Anh và cô ấy làm bạn bè thì có thể, nhưng chỉ giới hạn trong đó.

Vu Tiếu Tiếu cười nói:

- Sư phụ, thẳng thắn mà nói, trong lòng anh có thích Tuyết Hàn không?

- Có một chút, anh nói chính là anh cho rằng cô gái này đáng giá trở thành bạn tốt.

- Đó, thoạt nhìn sư phụ cũng là thích Tuyết Hàn.

Vu Tiếu Tiếu lúc này mới nói.

- Kì thật, sư phụ, em có một chuyện chưa nói cho anh.

- Nói đi!

Diệp Lăng Phi nói.

- Tuyết Hàn không thể kết hôn. Bệnh của cô ấy căn bản không cho phép cô ấy kết hôn. Thậm chí còn không thể có động tác thân mật với nam nhân.

Khi Vu Tiếu Tiếu nói những lời này, nhìn vẻ mặt Diệp Lăng Phi. Nàng nhìn thấy trên mặt Diệp Lăng Phi không có bất cứ biểu tình kinh ngạc gì. Điều này làm cho Vu Tiếu Tiếu hơi thất vọng. Nàng còn tưởng rằng Diệp Lăng Phi nghe thế, sẽ tiếc hận cho Trương Tuyết Hàn.

Đen khi Vu Tiếu Tiếu nói xong, chỉ nghe thấy Diệp Lăng Phi nói:

- Chuyện này anh biết rồi!

- Anh làm sao biết?

Vu Tiếu Tiếu sửng sốt. Lập tức, nàng ý thức được phản ứng của mình có chút quá mức. Vội vã nói:

- Em nói là chuyện này sao sư phụ lại biết. Tuyết Hàn nói với anh sao?

Diệp Lăng Phi cười gật đầu, nói:

- Là cô ấy nói với anh.

Vu Tiếu Tiếu cười nói:

- Nha đầu này cái gì cũng nói nha. Sư phụ, bây giờ anh đã biết rõ tại sao em yên tâm để cho Tuyết Hàn gặp gỡ anh chứ, bởi vì giữa hai người căn bản là sẽ không phát sinh quan hệ.

Diệp Lăng Phi không nói gì, hắn đột nhiên đem xe dừng ở ven đường. Vu Tiếu Tiếu sửng sốt, không rõ Diệp Lăng Phi muốn làm gì. Diệp Lăng Phi quay mặt nói với Tiếu Tiếu:

- Em ở trong xe chờ anh một chút, anh có chút chuyện.

Nói xong, hắn đẩy cửa xe ra, xuống xe.

Vu Tiếu Tiếu còn tưởng rằng Diệp Lăng Phi muốn đi wc, cố ý quay mặt sang một bên.

Diệp Lăng Phi cũng không đi wc. Hắn xuống xe, đi về phía trước trước vài bước, lấy ra điện thoại di động, gọi điện thoại cho Tiêu Triều Dương.

- Long đầu, ta có chuyện muốn nhờ ông.

Diệp Lăng Phi nói.

Thanh âm già nua, trầm hậu của Tiêu Triều Dương từ trong điện thoại truyền tới, nói:

- Diệp tiên sinh, cậu có chuyện ai cứ việc nói, nếu ta có thê giúp cậu, nhất định sè giúp.

- Long đầu, không có đại sự gì, chính là người của Phủ Đầu bang (bang Búa Rìu) có tên gọi là Hắc Tam. Một người bạn cảnh sát của ta muốn gặp hắn. Hắn hình như là kẻ tình nghi của vụ án nào đó, ông xem có thể thông cảm một chút hay không, cho kẻ gọi là Hắc Tam này tới cục cảnh sát một chuyến?

- Diệp tiên sinh, đây là chuyện nhỏ, người của ta xúc phạm pháp luật, ta tự nhiên không dám bao che. Được rồi, ta sẽ bảo người đi xem người này ở đâu. Nếu như còn ở thành phố Vọng Hải. Ta nhất định bảo hắn tới cục cảnh sát.

- Long đầu, như vậy phiền toái ông rồi.

Diệp Lăng Phi vừa nói xong liền cúp điện thoại. Hắn cất bước đi về trong xe. Vu Tiếu Tiếu vừa rồi nhìn thấy Diệp Lăng Phi đứng ở bên ngoài gọi điện thoại, cười nói:

- Sư phụ. Anh vừa lại gọi điện thoại cho ai đấy, còn lén lút sau lưng em, có phải bí mật không thể cho người khác biết hay không?

Diệp Lăng Phi cười vừa định nói chuyện, điện thoại của hắn lại vang lên. Diệp Lăng Phi cúi đầu nhìn số điện thoại gọi đến, là Từ Oánh. Diệp Lăng Phi phỏng đoán nhất định là Trương Lộ Tuyết tìm mình. Hắn tiếp điện thoại, không nhanh không chậm nói:

- Từ Oánh, chuyện gì, nếu như là Trương Lộ Tuyết tìm tôi, cô nói với cô ấy, tôi đang ở bên ngoài, không tiện trở về.

Thanh âm Từ Oánh nghe có chút dồn dập, nàng vội vàng nói:

- Diệp giám đốc, không phải, là công ty có đại sự xảy ra.

- Công ty có đại sự?

Diệp Lăng Phi sửng sốt, hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

- Tổng giám đốc Trương bị tai nạn xe, giờ đang cấp cứu trong bệnh viện.

Từ Oánh vội vàng quýnh lên nói,

- Đây là tin tức vừa rồi mới biết, cao tầng công ty đều tới bệnh viện Trung Tâm, tình huống cụ thể tôi cũng không biết.

Diệp Lăng Phi ừ một tiếng, nói vói Từ Oánh:

- Được rồi, tôi biết rồi.

Nói xong, hắn cúp điện thoại, khẽ thở dài một cái. Vu Tiếu Tiếu chỉ nhìn Diệp Lăng Phi, nhưng không nói gì. Diệp Lăng Phi suy nghĩ một chút, lại lấy ra điện thoại di động, gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình.

Chờ điện thoại vừa kết nối, Diệp Lăng Phi liền nói:

- Bà xã, em ở chỗ đâu?

- Em vừa mới cùng cha đi gặp Chu bá bá, Chu bá bá cho rằng phương án của chúng ta vô cùng tốt, ông ấy khen phương án này sau có thể tiến hành mở rộng làm hình thức di dời nhà xưởng lớn.

Bạch Tình Đình tâm trạng không tệ, nói:

- Chu bá bá nói hôm nay sẽ đến ủy ban thảo luận, nếu thông qua, lập tức sẽ dựa theo phương án này tiến hành đấu thầu.

Diệp Lăng Phi nghe ra Bạch Tình Đình vẫn chưa biết Trương Khiếu Thiên bị tai nạn xe, vì vậy. Diệp Lăng Phi nói:

- Bà xà, Trương Khiếu Thiên bị tai nạn xe, anh cũng vừa mới biết tin này, em và nhạc phụ có qua nhìn một chút không, nghe nói đang cấp cứu ở bệnh viện Trung Tâm.

Bạch Tình Đình vừa nghe, ngữ khí trở nên dồn dập, nói:

- Ông xã, đây là thật sao?

- Là người trong công ty nói cho anh, anh đang muốn tới bệnh viện Trung tâm. Diệp Lăng Phi nói.

- ừm, được, em lập tức nói cho cha!

Bạch Tình Đình nói xong, liền vội vàng cúp điện thoại. Diệp Lăng Phi cùng cúp điện thoại, quay mặt nhìn Vu Tiếu Tiếu bên cạnh nói:

- Tiểu nha đầu, anh có chuyện phải về nội thành, anh thấy không thể làm gì khác hơn là đưa em về trường học, ừm, chờ anh có thời gian lại đưa em đi chơi.

- Được!

Vu Tiếu Tiếu đáp.

Diệp Lăng Phi quay đầu xe, hướng về phía nội thành. Diệp Lăng Phi đưa Vu Tiếu Tiếu về trường học trước, rồi mới lái xe về phía bệnh viện Trung tâm. Diệp Lăng Phi đối với Trương Khiếu Thiên chưa nói tới có cảm tình gì, nhiều nhất chỉ là vì thân phận tổng giám đốc tập đoàn Tân Á, Diệp Lăng Phi không thể không đến xem. Bởi vậy, Diệp Lăng Phi cũng không sốt ruột đi đến bệnh viện Trung tâm.

Bất quá, khi Diệp Lăng Phi lái xe đến bệnh viện Trung tâm, liền nhìn thấy có rất nhiều phóng viên đứng ở trong đại sảnh bệnh viện, lo lắng chờ đợi kết quả. Trương Khiếu Thiên dù sao cũng coi như là một thương nhân nổi tiếng ở thành phố Vọng Hải, nhất là thân phận tổng giám đốc tập đoàn Tân Á, nếu Trương Khiếu Thiên có chút ngoài ý muốn, tập đoàn Tân Á tất phải có sự thay đổi lớn, đây mới là tin tức mà đám phóng viên quan tâm, bọn họ muốn trực tiếp nắm bắt tin tức.

Chỉ là, đám phóng viên đó không dám tùy tiện vào trong bệnh viện, bời vì Trương Khiếu Thiên đang trong quá trình cấp cứu, từ tình huống trước mắt, Trương Khiếu Thiên đang trên đường đi gặp một người khách của tập đoàn Tân Á thì va chạm vào một cỗ xe tải đối diện đang chạy với tốc độ cao. Trong xe tải tổng cộng có bốn người, toàn bộ trọng thương. Mà tài xế của Trương Khiếu Thiên cũng tử vong đương trường, Trương Khiếu Thiên thì bị va chạm mạnh vào đầu, hiện đang cấp cứu.

Diệp Lăng Phi tách đám người ra, đi vào trong bệnh viện. Hắn mới vừa đi đến cầu thang tầng hai, liền nhìn thấy Trần Ngọc Đình đang đứng ở cửa cầu thang tầng 2. Trần Ngọc Đình là một tay Trương Khiếu Thiên đề bạt lên, nàng rất cảm kích Trương Khiếu Thiên, lúc này chỉ thấy vành mắt Trần Ngọc Đình hồng lên, cầm khăn giấy trong tay đang lau nước mắt.

- Trần phó tổng, tổng giám đốc Trương thế nào?

Diệp Lăng Phi nhìn hai bên, phát hiện tại hành lang tầng hai chật ních người của tập đoàn Tân Á, cao tầng của tập đoàn nghe tin đều chạy tới đây. Diệp Lăng Phi không muốn làm cho người của tập đoàn Tân Á cảm thấy giữa mình và Trằn Ngọc Đình có quá nhiều mập mờ, nhất là Bạch Tình Đình có thể đã ở bệnh viện, nếu để cho Bạch Tình Đình nghe mình gọi chị Ngọc Đình, nói không chừng Bạch Tình Đình lại sẽ nháo với hắn một phen. Diệp Lăng Phi không muốn tạo ra quá nhiều phiền toái, bởi vậy, đặc biệt chú ý cách xưng hô của mình.

Trần Ngọc Đình thấy Diệp Lăng Phi tới, nàng liếc mắt quét hành lang một cái, cuối cùng ánh mắt rơi vào người Diệp Lăng Phi, thanh âm trầm thấp, nói:

- Tình huống của Tổng giám đốc Trương không tốt lắm, thầy thuốc nói phải làm phẫu thuật mở hộp sọ, đem mảnh nhỏ trong đầu tổng giám đốc Trương, cho dù tổng giám đốc Trương năng hoàn toàn chữa khỏi, sau này cũng không thể lao động trí óc quá nhiều, nói chính xác là sau này tổng giám đốc Trương cũng không thể quản lý tập đoàn Tân Á.

Đây quả thật không phải một tin tức tốt, Diệp Lăng Phi nghe tin tức đó xong, đầu của hắn liền to ra. Nếu như Trương Khiếu Thiên không thể quản lý tập đoàn Tân Á, vậy hội đồng quản trị của tập đoàn Tân Á tất phải chọn ra một tổng giám đốc mới. Dựa theo tình huống trước mắt, Trương Lộ Tuyết không thể nghi ngờ là người ứng cử cho chức tổng giám đốc, nhưng Trương Lộ Tuyết khuyết thiếu kinh nghiệm quản lý tập đoàn khổng lồ, nếu như Trương Lộ Tuyết đảm nhiệm tổng giám đốc tập đoàn Tân Á, hướng đi trong tương lai của tập đoàn Tân Á sẽ là một vấn đề rất lớn. Diệp Lăng Phi không rõ ràng lắm mình có nên đứng ra vào lúc này, mạnh mẽ ép đem chức vị tổng giám đốc tập đoàn giao cho người khác, ít nhất là một người có kinh nghiệm quản lý một xí nghiệp khổng lồ.

Diệp Lăng Phi bát độna thần sắc nói:

- Phó giám đốc Trần, cô cho rằng một khi tổng giám đốc Trương không thể đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc tập đoàn Tân Á, ai là người thích hợp nhất tiếp quản chức vị này?

Trần Ngọc Đình nhìn Diệp Lăng Phi, nàng không suy nghĩ bất cứ cái gì, thốt ra:

- Trương Lộ Tuyết, Trương phó giám đốc thôi, chẳng lẽ chuyện này có nghi vấn gì sao, Trương phó giám đốc là con gái duy nhất của tổng giám đốc Trương, cô ấy chính là nhân tuyển thích hợp nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui