Đô Thị Tàng Kiều

Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi trở lại biệt thự, vú Ngô nhận được điện thoại của Diệp Lăng Phi, liền chuẩn bị nấu cơm, chờ Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình mới vừa trở lại biệt thự, vú Ngô đã chuẩn bị cơm nước xong xuôi.

Bạch Tình Đình đi tắm trước, thay đối quần áo, Diệp Lăng Phi thì ngồi ở phòng khách chờ Bạch Tình Đình. Hắn mở TV, tùy ý xem tin tức. Bây giờ là khoảng ba giờ chiều, trong TV ngoại trừ quảnh cáo vẫn là quảnh cáo, thật vất vả mới tìm một tiết mục có thể xem, nhưng mới vừa xem được mấy phút, đã bị quảng cáo giữa chương trình cắt ngang rồi.

Diệp Lăng Phi tắt TV, cởi giầy, nằm ở trên ghế sô pha trong phòng khách, nhắm mắt lại, trong lòng nghĩ Bạch Tình Đình có phải nhìn ra quan hệ giữa mình và Trương Lộ Tuyết rồi hay không.

Bất tri bất giác trong lúc đó, Diệp Lăng Phi dĩ nhiên lại ngủ mất, đến khi Bạch Tình Đình tắm rửa xong mới đánh thức được hắn. Diệp Lăng Phi xoa xoa con mắt, thấy rõ là Bạch Tình Đình đứng ở trước mặt mình, hắn vội vàng đi giầy vào, cười nói:

- Bà xã, ăn cơm đi!

Bạch Tình Đình gật đầu, cùng Diệp Lăng Phi đi vào phòng ăn. Ngay khi hai người vào phòng ăn, Bạch Tình Đình mấp máy miệng, như là có chuyện muốn nói với Diệp Lăng Phi, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

Diệp Lăng Phi nhìn trộm thấy, trong lòng thầm nghĩ nên làm thế nào để giải thích quan hệ giữa hắn và Trương Lộ Tuyết.

- Ông xã, em có chuyện tình muốn hỏi anh?

Bạch Tình Đình vừa ăn vài miếng cơm, cũng không nhịn được nữa, rốt cục há miệng nói.

- Đang ăn không nên nói!

Diệp Lăng Phi cúi đầu ăn, trong lòng hắn lại đang tính toán làm thế nào để ứng phó Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình ừ một tiếng, cúi đầu, cái miệng nhỏ bắt đầu ăn cơm.

Lúc hai người cơm nước xong, rời khỏi phòng ăn. Vú Ngô lúc này vội vàng thu dọn phòng ăn, Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình ra nhoài biệt thự, đi tới vườn hoa của biệt thự.

Bạch Tình Đình mặc trứ một chiếc váy ngủ mỏng, bên hông đeo một cái dây lưng màu trắng. Bờ vai trắng như tuyết, mềm mại lộ ra bên ngoài, da thịt mềm mại vô cùng mịn màng không gì sánh được. Chiếc váy ngủ này của Bạch Tình Đình chỉ có thể mặc trong nhà, bởi vì chất liệu voan mỏng kia căn bản không thể che kín thân thể mềm mại của Bạch Tình Đình, nhất là áo ngực màu trắng và quần lót tam giác màu trắng của Bạch Tình Đình, cho dù đã mặc chiếc váy bên ngoài, cũng vẫn bị Diệp Lăng Phi nhìn trộm một cách tỉ mỉ.

Bạch Tình Đình ôm cánh tay Diệp Lăng Phi. Cùng Diệp Lăng Phi đi trên con đường nhỏ dùng đá cuội rải thành trong vườn hoa kia, đôi giày thủy tinh của nàng dẫm lên đá cuội phát ra tiếng vang thanh thúy.

- Ông xã. Có phải trong lòng anh có nhiều áp lực hay không?

Bạch Tình Đình ôn nhu mà hỏi thăm.

Diệp Lăng Phi sửng sốt. Hắn không rõ ràng lắm vì sao Bạch Tình Đình hỏi mình như vậy. Không dám tùy tiện trả lời. Mà hỏi lại:

- Bà xã. Em có ý gì?

- Em thấy trong bệnh viện anh khẽ thở dài. Em cảm giác trong lòng anh phải chịu áp lực rất lớn.

Bạch Tình Đình ôm cánh tay Diệp Lăng Phi đi tới chòi nghỉ mát phía sau vườn hoa. Bên trong chòi nghỉ mát bày biện các vật dụng thủ công tự nhiên. Bạch Tình Đình ngồi vào chiếc ghế mây. Diệp Lăng Phi ngồi đối diện Bạch Tình Đình. Hai tay đặt ở trên bàn đá. Híp mắt, cười hỏi:

- Bà xã, có phải em thấy anh ở trong bệnh viện thở dài nên cho rằng Trương Lộ Tuyết cho anh áp lực rất lớn. Có phải như vậy hay không?

Bạch Tình Đình gật đầu, nói:

- Nói như thế nào anh và Trương Lộ Tuyết đều là đồng sự. Không thế tránh né việc phải tiếp xúc trong công tác. Nếu như không phải vì em. Em tin tưởng anh sẽ không cảm thấy có áp lục.

Bạch Tình Đình hiểu lầm Diệp Lăng Phi ở bệnh viện thở dài là bởi vì Trương Lộ Tuyết tạo thành áp lực trong cônh tác cho Diệp Lăng Phi. Trong suy nghĩ của Bạch Tình Đình. Trương Lộ Tuyết và mình là kẻ thù không đội trời chunh. Nhất định sẽ làm khó Diệp Lăng Phi trong công việc, ở bệnh viện nghe thấy Diệp Lăng Phi thở dài một tiếng. Làm cho trong lòng Bạch Tình Đình rất khó chịu.

Diệp Lăng Phi trong lòng âm thầm nở nụ cười. Thì ra Bạch Tình Đình hiểu lầm quan hệ giữa mình và Trương Lộ Tuyết. Bạch Tình Đình còn tưởng rằng mình và Trương Lộ Tuyết có áp lực là bởi vì nàng. Không biết rằng chuyện này một điểm cũng không có quan hệ với Bạch Tình Đình. Hoàn toàn đều là Diệp Lăng Phi tự tạo thành.

Nhưng Diệp Lăng Phi cũng không thể đem tình huống thực tế nói ra. Mà đâm lao phải theo lao, nói:

- Bà xã. Anh không có vấn đề. Em không cần lo lắng cho anh. Tuy nói anh và Trương Lộ Tuyết quan hệ không tốt lắm. Thế nhưng anh có thể ứnh phó. Em cứ yên tâm.

Bạch Tình Đình đưa tay cầm tay Diệp Lăng Phi, trong miệng mang theo ngữ khí áy náy nói:

- Ông xã, nếu như công tác bên kia thực sự áp lực rất lớn, không bằng đến tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế đi, em đem chức vị của em chuyển cho anh, em tin tưởng ông xã của em nhất định sẽ quản lý tốt tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế.

Bàn tay nhỏ bé của Bạch Tình Đình vô cùng mềm mại, Diệp Lăng Phi nắm bàn tay mềm mại của Bạch Tình Đình kia, miệng cười nói:

- Bà xà, anh đã nói qua, tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế không thích hợp với anh, anh vẫn thích ở tập đoàn Tân Á hơn. Em nghĩ xem, anh ở tập đoàn Tân Á không ai dám nói anh, anh mỗi ngày đều tiêu diêu tự tại, vì sao phải rời khỏi tập đoàn Tân Á?

Diệp Lăng Phi nói, nhẹ nhàna kéo bàn tay nhỏ của Bạch Tình Đình, trong miệng nói:

- Bà xã, tới đây ngồi.

Bạch Tình Đình gương mặt đỏ lên, chậm rãi đứng lên, đi tới trước người Diệp Lăng Phi, nàng kéo lại y phục một chút, kiều đồn đặt lên trên đùi Diệp Lăng Phi, cánh tay như mỹ ngọc không tỳ vết kia của Bạch Tình Đình khoát lên vai Diệp Lăng Phi, nghiêng mặt, đầy vẻ nhu tình nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, em không muốn bởi vì em mà làm anh phải chịu áp lực.

Diệp Lăng Phi tay phải nắm mắt cá chân Bạch Tình Đình, nhẹ nhàng vuốt ve bàn chân Bạch Tình Đình, miệng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Bạch Tình Đình một cái, ôn nhu nói:

- Bà xã, em yên tâm đi, anh không có việc gì đâu, anh cùng không phải trẻ con, hiểu được tự chăm sóc mình. Nhược lại là bà xã em hẳn là phải chăm sóc mình nhiều hơn, không nên làm việc quá mệt mỏi, như vậy anh sẽ đau lòng lắm.

Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói những lời này, trong lòng ngọt ngào, không khỏi ôm Diệp Lăng Phi, miệng nói:

- Ưm, em biết rồi.

Bàn tay của Diệp Lăng Phi theo chân nhỏ Bạch Tình Đình mơn man lên trên, tiến vào trong làn váy Bạch Tình Đình, đặt ở giữa hai chân Bạch Tình Đình, nhẹ nhàng vuốt ve nơi quý giá nhất của Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình liền cảm giác thể xác và tinh thần tê dại, nàng vốn định kéo tay Diệp Lăng Phi ra, nhưng vừa nghĩ lại, mình dù sao cũng là vợ Diệp Lăng Phi, dù Diệp Lăng Phi làm như thế nào đều là chuyện hợp tình hợp lý. Bạch Tình Đình nghĩ đến đây, trong lòng cũng bắt đầu thản nhiên, ngược lại hưởng thụ cái loại cảm giác tê dại không nói nên lời khi Diệp Lăng Phi vuốt ve nơi đó này.

Kiều đồn Bạch Tình Đình hơi hoạt động, khóe miệng Diệp Lăng Phi hơi lộ ra ý cười, tay trái ôm phía sau lưng Bạch Tình Đình, tay phải không an phận làm chuyện xấu ở nơi giữa hai chân Bạch Tình Đình. Hắn rất thích thấy biểu tình lúc này của Bạch Tình Đình, khuôn mặt trắng ửng hồng, trên khuôn mặt tinh xảo kia hiện lên một tia sung sướng ngày xưa rất ít thấy. Bạch Tình Đình vẫn luôn biểu hiện ra ngoài là khí chất cao quý, không thể xâm phạm, điều này làm cho rất nhiều nam nhân đều mộng tưởng có thể tiến vào hương trạch (khe suối thơm) của Bạch Tình Đình, rất nhiều nam nhân khát vọng người con gái giống hình tượng Bạch Tình Đình cao quý như vậy, nữ nhân mỹ lệ ở trên giường sẽ là bộ dáng gì đây, là dâm đãng hay là lạnh như băng.

Nhung lúc này, Bạch Tình Đình biểu hiện ra ngoài cũng giống nữ nhân trong người luôn có một tia kiều mị trời sinh, đây là Bạch Tình Đình lơ đãng toát ra, chỉ có khi nàng đối mặt với nam nhân của chính mình, trong lòng không có bất luận cái gì đề phòng, Bạch Tình Đình mới có thể lộ ra loại tình cảm, biểu hiện này.

Bạch Tình Đình và Chu Hân Minh thuộc về cùng một loại nữ nhân. Chu Hân Minh chính là biểu hiện ra cảm giác nữ nhân oai hùng hiên ngang, rất khó không chế, nhưng vừa lên trên giường, Chu Hân Minh dịu ngoan tựa như một con mèo nhỏ, thậm chí còn thường thường biểu hiện ra ngoài một mặt khác dâm đãng, làm cho Diệp Lăng Phi cảm giác Chu Hân Minh mặc quần áo và Chu Hân Minh không mặc quần áo là hai người hoàn toàn khác nhau. Bạch Tình Đình lúc này cũng lộ ra một mặt khác đó, điều này làm cho Diệp Lăng Phi nghĩ đến hình dạng Bạch Tình Đình khi ở trên giường, hắn và Bạch Tình Đình từng có tiếp xúc thân mật, lần kia, thiếu chút nữa thành công rồi. Diệp Lăng Phi nghĩ đến hình ảnh Bạch Tình Đình ** đó, hạ thân không khỏi có phản ứng, gắt gao áp vào kiều đồn Bạch Tình Đình.

Bạch Tình Đình bị làm cho khó chịu, nàng đỏ mặt, nũng nịu nói:

- Ông xã, em.... em bị anh chọc vào rất khó chịu…. em... có thể ngồi ra chỗ khác không.

Diệp Lăng Phi cố ý dùng sức miết hạ thân Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình kêu lên một tiếng, Diệp Lăng Phi cười xấu xa nói:

- Bà xã, em nói có thể hay không chứ?

Nói, môi Diệp Lăng Phi kề sát vào môi Bạch Tình Đình, bắt đầu hôn Bạch Tình Đình nồng nhiệt.

Bạch Tình Đình trong lòng đại loạn, hầu như là phản ứng theo bản năng, ôm hôn Diệp Lăng Phi nhiệt tình. Tay phải Diệp Lăng Phi cũng bắt đầu không thành thật, hắn đem ngón tay đút vào trong quần lót Bạch Tình Đình, trực tiếp đặt lên da thịt Bạch Tình Đình. Kiều đồn Bạch Tình Đình chuyển động càng thêm kịch liệt, lúc này Bạch Tình Đình không hề là cô gái lúc đầu cự tuyệt Diệp Lăng Phi âu yếm kia nữa.

Rầm!

Một tiếng vang thanh thúy cắt đứt hai người đang thân mật, dục hỏa của Bạch Tình Đình đã bị Diệp Lăng Phi khiêu khích lên cũng trong nháy mắt bị lạnh xuống. Môi nàng lập tức rời khỏi môi Diệp Lăng Phi, nhìn về phương hướng phát sinh thanh âm, chỉ nhìn thấy Chu Hân Minh đang xoay người, định rời khỏi.

Diệp Lăng Phi lúc này cũng quay đầu nhìn qua, thấy động tác có chút kinh hoảng của Chu Hân Minh, trên mặt Diệp Lăng Phi lộ ra vẻ tươi cười. Tay phải hắn vẫn đặt ở hạ thân Bạch Tình Đình. không muốn rời đi.

- Hân Minh, tới đây ngồi đi!

Diệp Lăng Phi hô.

Chu Hân Minh vừa mới trờ lại biệt thự, nàng vừa đi vào biệt thự thì thấy vú Ngô đang dùng máy hút bụi dọn dẹp phòng khách. Chu Hân Minh thuận miệng hỏi Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi đã về chưa, vú Ngô nói tiểu thư và Diệp tiên sinh vừa đi tới vườn hoa. Chu Hân Minh lúc này mới đến vườn hoa tìm Diệp Lăng Phi, muốn nói với Diệp Lăng Phi chuyện Hắc Tam. Nhưng không nghĩ tới mới vừa đi đến chòi nghỉ mát, đã nhìn thấy Diệp Lăng Phi đang cùng Bạch Tình Đình thân thiết, Chu Hân Minh định lặng lẽ rời đi, nhưng không cẩn thận đụng vào chậu hoa, phát sinh âm thanh kinh động Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi.

Chu Hân Minh nghe Diệp Lăng Phi gọi tới, nàng vội vàng nói:

- Em không tới, em có chuyện tìm anh, chờ hai người trở về thì nói cũng được!

Chu Hân Minh nói xong câu đó, chợt nghe Diệp Lăng Phi cười ha hả nói:

- Hân Minh, làm gì đi gấp như vậy chứ, nào, cùng nhau ngồi, ba người chúng ta tâm sự

Diệp Lăng Phi nói, liếc mắt nhìn Bạch Tình Đình trong lòng, liền cười xấu xa nói:

- Chúng ta tâm sự làm sao xây dựng một gia đình hòa thuận nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui