Đô Thị Tàng Kiều

Tình Đình trong lòng có bóng ma, đó là do Diệp Lăng Phi lưu lại. Ở trên người còn có dấu vết lần kia Diệp Lăng Phi lưu lại, nhất là khi Diệp Lăng Phi dùng sức ấn vào hạ thân nàng, làm cho nàng luồn cảm thấy lo sợ trong lòng, khiến Bạch Tình Đình trong lòng có bóng ma đối với Diệp Lăng Phi.

Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi hỏi nàng lúc nào cùng hắn làm cái kia, nàng vội vàng giãy dụa trong lòng Diệp Lăng Phi, nói:

- Em nhớ ra rồi, em còn có một kế hoạch dự án chưa xem qua, bây giờ em phải đi đọc qua đã!

Bạch Tình Đình nói xong, vội vội vàng vàng lên lầu.

Nhìn hình dạng Bạch Tình Đình lên lầu. Chu Hân Mính thấp giọng hỏi:

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Diệp Lăng Phi đương nhiên biết Bạch Tình Đình đang tránh né cái gì, hắn hơi thở dài, nói:

- Hân Mính, đừng hỏi, nói chung đều là lỗi của anh!

- Anh tên hỗn đản này, sẽ không phải là anh mạnh mẽ với Tình Đình chứ....

Diệp Lăng Phi cắt đứt lời nói của Chu Hân Mính, nói:

- Em đừng đoán, không phải như vậy, em biết anh có bệnh không?

- Anh có bệnh?

Chu Hân Mính sửng sốt, hỏi:

- Bệnh gì?

- Di chứng từ chiến tranh!

Diệp Lăng Phi nói,

- Chính là khi anh ở một tình huống gần như mất đi lý trí sẽ làm ra một số chuyện anh không thể khống chế, ngày đó chính là như vậy, dưới tình huống mất đi lý trí, anh đã làm thương tôn Tình Đình. Hân Mính, anh sẽ giải quyết, bây giờ trước tiên phải giải quyết là ván đề trong lòng anh, em biết không, kỳ thực, bây giờ anh cũng rất sợ gặp Tình Đình, mỗi lần gặp Tình Đình, anh đều sẽ nhớ tới ngày đó anh làm thương tốn Tình Đình.

Chu Hân Mính trầm mặc, nàng không biết nên trách cứ Diệp Lăng Phi hay phải đồng tình với Diệp Lăng Phi, bây giờ việc duy nhất nàng có thể làm chỉ có trầm mặc.

Diệp Lăng Phi nhìn Chu Hân Mính trầm mặc không nói, hắn đứng dậy, đúng lúc này, hắn nghe được Chu Hân Mính nói:

- Anh đi đâu?

- Tắm!

Diệp Lăng Phi nói.

- Anh không tới phòng Tình Đình?

Chu Hân Mính hỏi.

- Để Tình Đình yên tĩnh một chút cũng tốt!

Diệp Lăng Phi nói.

Chu Hân Mính bỗng nhiên khẽ thở dài nói:

- Chuyện của anh và Tình Đình em thực sự không thể nhúng tay, em không muốn nói gì, chỉ là em muốn cho anh biết. Tình Đình là một cô gái rất dề tổn thương, không nên làm tổn thương Tình Đình!

- Anh biết!

Diệp Lăng Phi nói, hắn vừa định lên lầu, bỗng nhiên lại nghĩ đến một việc, nói với Chu Hân Mính:

- Hân Mính, chúng ta đi ra vườn hoa bên ngoài tàn bộ đi!

- Tản bộ?

Chu Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi, không hiểu tại sao lúc này Diệp Lăng Phi lại muốn tản bộ. Bất quá. Chu Hân Mính cũng không hỏi, mà đứng lên, ôm cánh tay Diệp Lăng Phi, đi ra ngoài.

Trong vườn hoa sáng đèn, buổi tối không có một tia gió, tháng bảy thành phố Vọng Hải, khí trời buổi tối vẫn còn có chút nóng. Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính đi dạo trong vườn hoa. Chu Hân Mính ôm cánh tay Diệp Lăng Phi, nàng cảm thấy Diệp Lăng Phi có gÌ muốn nói với mình. Chu Hân Mính đang đợi Diệp Lăng Phi nói.

Đi tới xích đu trong vườn hoa. Diệp Lăng Phi ngồi xuống trước. Chu Hân Mính ngồi ở bên cạnh Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lúc này mới nhẹ giọng nói:

- hôm nay anh gặp Tần Dao.

- Tần Dao? Là Tần Dao vốn ỡ cùng một chỗ với Vu Đình Đình sao?

Chu Hân Mính hỏi.

Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:

- Chính là cô ấy!

- ừm!

Chu Hân Mính chỉ ừm một tiếng, nàng đưa tay cầm sợi dây của xích đu, đong đưa một chút.

- Bây giờ Tần Dao quan hệ với Lâm Tuyết, hôm nay anh không nói chuyện với Tần Dao, nhưng anh nghe Lý Khả Hân nói Tần Dao tìm cô ấy tâm sự, hình như Tần Dao gặp chuyện.

- ừm!

Chu Hân Mính lại "ừm" một tiếng, Chu Hân Mính không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn nói gì, nàng chỉ có thể trả lời như vậy. Theo Chu Hân Mính thấy. Diệp Lăng Phi nhắc tới Tần Dao nhất định là có chuyện, thế nhưng theo cá tính của Diệp Lăng Phi, nếu muốn giúp Tần Dao. Diệp Lăng Phi không cằn phải gọi mình ra đây nói, như vậy chuyện của Tần Dao sẽ có liên quan đến mình.

- Tần Dao có thể là công cụ Lâm Tuyết dùng để lôi kéo Từ Hàn Vệ!

Diệp Lăng Phi rốt cục nói ra chuyện hắn muốn nói cho Chu Hân Mính. Diệp Lăng Phi nói vậy nhìn như không quan hệ với Chu Hân Mính, nhưng trên thực tế có quan hệ rất lớn với Chu Hân Mính. Cha của Chu Hân Mính là Chu Hồng Sâm và Từ Hàn Vệ đang đối đầu, đây cũng không phải là chuyện bí mật gì, Diệp Lăng Phi nói cho Chu Hân Mính, cũng tương đương với nói cho Chu Hồng Sâm, vậy chuyện này sẽ phức tạp hơn rất nhiều, thường thường một chuyện nhìn như bé nhỏ không đáng kế nhưng trong quan trường cũng là một chuyện rất vướng tay chân.

Chu Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Lâm Tuyết có cần phải vậy không, không phải từ trước tới nay, chỗ dựa vững chắc phía sau Lâm Tuyết đều là Từ Hàn Vệ sao, bằng không bách hóa An Thịnh của Lâm Tuyết làm sao có thể vay được những khoản tiền lớn của ngân hàng, em thấy chuyện này không đơn giản.

- Anh cũng cho là như vậy!

Diệp Lăng Phi nói,

- Nếu như Lâm Tuyết muốn thông qua Tần Dao lôi kéo Từ Hàn Vệ, vậy đã nói lên quan hệ giữa Lâm Tuyết và Từ Hàn Vệ đã xuất hiện vết rách rồi, mà Lâm Tuyết có khả năng cần Từ Hàn Vệ hỗ trợ ở phương diện khác, lúc này mới muốn dùng biện pháp như thế lôi kéo Từ Hàn Vệ. cô bé Tần Dao này tuy rằng anh không quá thích, nhưng, lưu lạc tới mức này anh vẫn cảm giác rất tiếc hận, chỉ là con đường này do cô ấy tự mình lựa chọn, anh cũng sẽ không quan tâm.

Chu Hân Mính gật đầu, nói:

- Tần Dao cô bé này em đã gặp. Lâm Tuyết muốn thông qua cô ta lôi kéo Từ Hàn Vệ, cũng không phải không có khả năng, chỉ là, rốt cuộc giữa Lâm Tuyết và Từ Hàn Vệ xuất hiện vấn đề gì?

Chu Hân Mính vừa mới nói tới chỗ này, bỗng nhiên nàng nghĩ đến một việc đến, vội vàng nói với Diệp Lăng Phi:

- Ai nha, anh không đề cập tới Lâm Tuyết thì em quên mất, xế chiều hôm nay bọn em nhận được một cuộc điện thoại nặc danh, có người nói nhà máy gia công thực phẩm ở vùng ngoại thành kia có thế có chuyện, người nọ cũng không nói gÌ rõ ràng, chỉ nói là trong nhà máy thực phẩm đó có cổ phần của Lâm Tuyết, nhưng lại nhắc tới nhà máy đó có liên quan đến 3K.

Diệp Lăng Phi vừa nghe, liền nhíu mày, hắn hỏi:

- Người đó có nói sao hắn biết được không?

Chu Hân Mính lắc đầu, nói:

- Hắn không nói, chỉ nói là điều hắn nói là thật, sau đó liền cúp điện thoại. Em điều tra ra người nọ gọi từ một buông điện thoại công cộng.

- ừ, khả năng người này lo lắng bị trả thù, hoặc người này có mục đích khác, bất kể thế nào, đều có thể giải thích vì sao Sở Thiếu Lăng vừa xuống máy bay liền trực tiếp tới nhà máy đó, thì ra, nơi đó có liên quan đến 3K bọn họ.

Chu Hân Mính nói:

- Em phái người tới điều ưa, người đầu tư nhà máy thực phẩm đó là Diệp Phong, nhưng trong đó quả thật có cổ phần của Lâm Tuyết, bất quá, cổ phần rất ít.

- Diệp Phong?

Diệp Lăng Phi vừa nghe đến tên này cũng cảm giác có chút quen tai, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra đã nghe qua ở đâu. Chu Hân Mính nói:

- Diệp Phong, chính là học trương của em và Tình Đình kia, lúc trước anh còn gặp qua

đó!

*học trưởng: học lớp trên trong cùng một trường.

- Là hắn!

Diệp Lăng Phi chợt nhớ ra, nói:

- Trách không được anh cảm thấy quen tai vậy, thì ra là hắn.

Diệp Lăng Phi vừa nghĩ tới Diệp Phong, lập tức nghĩ đến chuyện lúc trước Vi Đức Lý nhắc mình, lúc trước Vi Đức Lý (Houedry) và một cảnh sát hình sự quốc tế khác tên là Tô San (Susan) cìma đi đến thành phố Vọng Hài chính là đuổi theo điều tra Diệp Phong, lúc đó cảnh sát hình sự quốc tế hoài nghi Diệp Phong có liên quan với tổ chức ma túy quốc tế, hẳn là một gã trùm thuốc phiện, nhưng đáng tiếc, Vi Đức Lý còn chưa tra rõ, đã chết ở thành phố Vọ ng Hải, mà Tô San cũng thụ thương, lần đó chính Diệp Lăng Phi cứu nữ cảnh sát hình sự quốc tế thề phải bắt được Satan này.

Nghĩ đến những thứ này, Diệp Lăng Phi thoáng cái liền hiểu được trong chuyện này có khả năng liên quan đến cái gì. Ánh mắt Diệp Lăng Phi trở nên ngưng trọng, nói với Chu Hân Mính:

- Hân Mính, anh nghĩ em rất nhanh sẽ gặp phải một vụ án rất lớn!

- Vụ án lớn?

Chu Hân Mính hôi.

- Đúng!

Diệp Lăng Phi nói,

- Em còn nhớ cành sát hình sự quốc tế Vi Đức Lý bị giết kia không?

- Có, em vẫn nhớ hắn, không phải hắn bị mấy tên côn đồ giết chết ở đầu đường sao, cảnh sát hình sự quốc tế Tô San kia cùng bị thương!

- Anh có thể khẳng định với em, thủ phạm phía sau màn vụ đó chính là Diệp Phong!

- Diệp Phong?

Chu Hân Mính vừa nghe, cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi, nàng vội vàng hỏi:

- Tại sao Diệp Phong muốn giết cảnh sát hình sự quốc tế?

- Rất đơn giản, vì lợi ích của hắn!

Diệp Lăng Phi nói,

- Anh vẫn luôn khó hiểu, vì sao 3K lại nóng lòng muốn tiêu diệt Phủ Đầu Bang, thì ra là vì con đường kiếm tiền của bọn họ ngày sau. Có Phủ Đầu Bang ở thành phố Vọng Hải, thị trường ngầm sẽ phải chịu sự hạn chế của Phủ Đầu Bang, như vậy 3K liền muốn sớm diệt trừ Phủ Đầu Bang. Từ bắt đầu bày ra nội chiến trong Phủ Đầu Bang, đến gần đây hạ thủ với nhân viên nòng cốt của Phủ Đầu Bang, hết thảy đều là thủ đoạn 3K chuẩn bị cho con đường tiêu thụ ma túy sau này. Theo anh, lần đầu tiên Diệp Phong tới thành phố Vọ ng Hài chính là liên hợp đầu tư khởi công xây dựng nhà máy gia công thuốc phiện với 3K, hoặc là trung gian vận chuyển thuốc phiện, bất kể thế nào, nhà máy thực phẩm kia tuyệt đối là để Diệp Phong buôn bán thuốc phiện. Diệp Phong đă phát hiện có cảnh sát hình sự quốc tế theo dõi hắn, cho nên, hắn mới bày ra chuyện tập kích kia, để người của 3K ngụy trang thành mấy tên lưu manh phát sinh xung đột với Vi Đức Lý ở đầu đường, rồi giết chết Vi Đức Lý. Vi Đức Lý vừa chết, Diệp Phong có thể tùy tâm sở dục. Hắn đầu tư khới công xây dựng nhà máy gia cóng thực phẩm kia, cho người 3K quản lý, về phần tại sao muốn lôi kéo Lâm Tuyết, anh nghĩ Diệp Phong hẳn là coi trọng chỗ dựa vững chắc phía sau Lâm Tuyết - Từ Hàn Vệ, hắn hy vọng Từ Hàn Vệ có thể trợ giúp hắn.

Chu Hân Mính sau khi nghe Diệp Lăng Phi giải thích, sật đầu, nói:

- Lần này Lâm Tuyết muốn lợi dụng Tần Dao lôi kéo Từ Hàn Vệ, khả năng có liên quan đến chuyện mấy ngày hôm trước bên em tới nhà máy đó, nhưng em có chút không rõ ràng lắm, nếu mục đích của Diệp Phong lôi kéo Lâm Tuyết gia nhập cổ phần là đê lôi kéo Từ Hàn Vệ, vậy Lâm Tuyết không cần phải nghĩ biện pháp lợi dụng Tần Dao lôi kéo Từ Hàn Vệ chứ, lẽ nào giữa họ xảy ra vấn đề gì?

Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói:

- Anh cũng không rõ ràng, anh chỉ biết là đêm qua hình như ở Vương quốc màu hồng thấy một nam nhân rất giống Từ Hàn Vệ, nhưng anh không dám khẳng định là hắn!

- Vậy em nên làm gÌ bây giờ, lập tức lục soát nhà máy kia?

Chu Hân Mính hôi.

- Hân Mính, có nghe câu phóng dây dài câu con cá lớn chưa, đối tượng em cần bắt giữ là Diệp Phong, nhưng điều kiện tiên quyết là phải nắm giữ đầy đủ chứng cứ mới động thủ!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Lần này, đối thủ của em sẽ là học trưởng của em.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui