Đô Thị Tàng Kiều

Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình, hắn không hề nói nửa lời an ủi Bạch Tình Đình, để Bạch Tình Đình tiếp tục nức nở. Theo cái nhìn của Diệp Lăng Phi, Bạch Cảnh Sùng đã lại cho Bạch Tình Đình một cục diện rất rối rắm, mà cái này không phải do năng lực của Bạch Tình Đình không đạt, mà từ lúc Bạch Cảnh Sùng đảm nhiệm cương vị tổng giám đốc tập đoàn thì đã ẩn chửa khá nhiều tai hoạ ngầm rổi

Bạch Cảnh Sùng dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, nếu trong quá trình phát triển của tập đoàn xuất hiện sai lầm nào đó tạo thành tổn thất với tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ thì các thành viên hội đồng quản trị cũng sẽ cho Bạch Cảnh Sùng thời gian để sửa chừa. Những thành viên này cực kỳ tin tưởng vào năng lực của Bạch Cảnh Sùng, nhưng năng lực của Bạch Cảnh Sùng xuất sắc đến mấy thì cũng không đồng nghĩa với việc con gái ông ta cũng có tài năng bản lĩnh như vậy.

Nói thế nào đi nữa Bạch Tình Đình vẫn là con gái, mà các thành viên hội đồng quản trị lại không quá yên tâm với cô bé này, bây giờ đúng lúc một loạt chuyện đồng thời xảy ra, mấy lão già ở hội đồng quản trị đã sớm không kìm nén được nữa, bí mật thông qua một hiệp nghị.

Diệp Lăng Phi có thể tường tượng được áp lực đối với Bạch Tình Đình trong lúc này, chỉ là hắn không biết buổi chiều ngày hôm nay đã phát sinh chuyện gì, nếu như Diệp Lăng Phi biết được thì có lẽ hắn càng hiên rõ thứ sức ép kinh khủng khiến người khác phải thấy khó thờ mà Bạch Tình Đình đang phải gánh chịu.

Bạch Tình Đình nức nở hồi lâu mới núi khóc, cô ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ, bộ dạng đáng thương khiến người ta cảm thấy trìu mến vô hạn. Diệp Lăng Phi cúi đầu hôn lên đôi môi còn vương nước mắt của Bạch Tình Đình, ôn nhu nói:

- Bà xã, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, em nói với anh để anh xem có thể giúp gì cho em được không?

Bạch Tình Đình lấy tay quệt nước mắt, không hề để ý đến hình tượng của mình, hai tay ôm chặt cô Diệp Lăng Phi, cái miệng nhỏ nhắn dán sát vào gương mật của Diệp Lăng Phi, cô cắn môi nói:

- Em cũng chỉ mới biết được chuyện này ngày hôm nay, công ty bất động sản và kiến trúc Ninh Châu Thế Kỷ là công ty con của tập đoàn chúng ta, công ty này xây dựng một khu nhà ở Ninh Châu trong lúc thi công bị sập đã đè chết một công nhân, ngoài ra còn có hơn 20 người bị thương nữa. Chuyện này xãy ra cách đây hai ngày, thế nhưng giám đốc công ty đó lại trốn đi, căn bản không hề báo cáo gì với tổng công ty, bây giờ ở Ninh Châu đã loạn hết cả lên rồi, chính phù đã bắt tay vào điều tra, yêu cầu những người mua nhà trả lại căn hộ, còn...

Bạch Tình Đình nói một lèo kể hết mọi chuyện ra. Diệp Lăng Phi thấy mấy chuyện này quả thực là không thể hiên nôi, sao nhà tự dung lại bị đô, giá cái này là đang nói đùa sao? Nghe Bạch Tình Đình nói xong, Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:

- Bà xã, có phải mấy tên trong hội đồng quản trị gây áp lực với em không?

Bạch Tình Đình gật đầu, đáp:

- Liên tiếp xảy ra những chuyện như thế này, các thành viên hội đồng quản trị sao có thể hài lòng với em được?

Diệp Lăng Phi ôm lấy vai Bạch Tình Đình, rút thuốc ra hút ngay trước mặt Bạch Tình Đình. Hắn rít hai hơi liền, sau đó chậm rãi nói rằng:

- Bà xã, anh có thể tưởng tượng được áp lực trên vai em lúc này. Nhưng mà theo ý của anh, đây chính là một cuộc khảo nghiệm của em, nếu như em có thế an toàn vượt qua thì sau này dù có khó khăn trắc trở như thế nào thì em cũng có thể đối mặt. Chuyện ở Ninh Châu quả thực cũng có điểm khó giải quyết, anh thấy hiện tại vắn đề của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ không đơn giản chỉ là tổn thất bao nhiêu tiền, rất có khà năng chuyện này sẽ tạo thành ảnh hường cực kì tồi tệ trên toàn quốc, vì thế phãi lập tức xử lý chuyện này!

- Em cũng biết thế. Chiều nay trong cuộc họp em đã đưa ra biện pháp giải quyết chuyện này, chỉ là các thành viên của hội đồng quản trị không ủng hộ phương án giãi quyết của em. Bọn họ cho rằng lúc này tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ của chúng ta đã rơi vào hoàn cảnh hiểm nghèo, nếu như chúng ta đưa ra đề nghị bồi thường thì cũng không biết phải lấy tiền ở đâu ra, sẽ có ảnh hưởng cực lớn đến sự phát triển của tập đoàn sau này. Bọn họ muốn để tập đoàn

Quốc Tế Thế Kỳ của chúng ta tạm thời bão trì trầm mặc, chờ đợi tin tức từ Ninh Châu, một khi tình hình bất lọi với tập đoàn thì lập tức phủi sạch quan hệ với công ty con kia. Em cũng nhận ra bọn họ đang muốn đưa tông giám đốc em đây ra đứng mũi chịu sào. Rõ ràng đã phủ quyết kiến nghị của em nhưng lại muốn em nhanh chóng giải quyết chuyện này. Cái này không phãi cực kì mâu thuẫn sao, em phải giải thế nào bây giờ!

- Muốn xoa sạch quan hệ vói công ty con à, kẻ nào mà lại có cái ý nghĩ ngu ngốc này thế?

Diệp Lăng Phi cười lạnh nói.

- Anh thấy mấy lão già ở tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ của em lúc này chắc chỉ nghĩ về số tiền trong túi của mình thôi, bọn họ đang lo lắng số tiền của mình bị tồn thất. Bà xã, đã đến lúc em phải tỏ ra cứng rắn rồi, không phải sợ, đã có chồng em ở phía sau ùng hộ em. Anh sẽ giúp em đoạt lại những quyền lực đáng ra phải thuộc về em ở tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ!

- Ông xã, em không muốn đảm nhiệm cái chức tổng giám đốc này nữa, em thật sự không thích họp đảm nhiệm cương vị này!

Đôi môi hơi mỏng của Bạch Tình Đình nhẹ nhàng cọ khẽ lên mặt Diệp Lăng Phi, ôn nhu nói:

- Ông xã, em muốn trả tập đoàn trả lại cho cha em, ông ấy muốn cho ai em cũng không quan tâm. Em chỉ muốn chung sống với, có thể ở nhà làm một người vợ hiền ngoan ngoãn của anh. Em có thể đi học nấu ăn, học cắm hoa, học...

Câu nói của Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi cắt đứt. Diệp Lăng Phi nghiêng đầu nhìn thật sâu vào đôi mắt trong suốt của Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi hiểu lúc này Bạch Tình Đình chì là một tiểu cô nương bị tổn thương, bây giờ rất cần đến sự quan tâm của người khác. Từ trong ánh mắt của Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi có thể nhìn ra trong thâm tâm Bạch Tình Đình sự không cam lòng chiếm đa số. Bạch Tình Đình có lẽ không hề nghĩ tới việc mình sẽ rời khỏi tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ trong tư thế của một kẻ thất bại.

- Bà xã, em không nên nghĩ nhiều nữa, chuyện này để anh giúp em xử lý!

Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình, nói:

- Anh nghĩ mình tiến vào tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ để trô thành chỗ dựa cho em. Anh ngược lại đang muốn nhìn xem mấy ông già của hội đồng quản trị như thế nào!

Ngày hôm sau. Bạch Tình Đình lại tiếp tục triệu tập cuộc họp hội đồng quản trị. Các thành viên hội đồng quản trị quả thật không nhịn được, lộ vẻ rất không hài lòng. Phải biết rằng những người này đã tham gia cuộc họp hội đồng quản trị chiều hôm qua, tại hội nghị bọn họ cũng đã biểu đạt ý kiến của mình. Bây giờ Bạch Tình Đình lại tổ chức họp hội đồng quản trị, mấy người này cho rằng đơn giản là vị tống giám đốc Bạch Tình Đình kia không có năng lực giải quyết chuyện này nên hy vọng những thành viên hội đồng quản trị giúp đỡ xử lý-

Chẳng qua là cuộc họp hội đồng quản trị lần này lại xuất hiện một gương mặt mới, đó chính là người ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi. Những thành viên của hội đồng quản trị chưa từng gặp qua Diệp Lăng Phi, nên nhớ hội đồng quản trị là do đại hội cổ đông bầu ra, trong danh sách các thành viên của hội đồng quản trị cũng không có người này. Mấy vị đồng sự (thành viên hội đồng quản trị) anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không thể hiểu tại sao Bạch Tình Đình lại dẫn một người không phải thành viên hội đồng quản trị, thậm chí còn không phải là quản lý cấp cao của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ đến chỗ này. Đương nhiên, những người này không phãi ngày nào cũng ra vào tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, mà Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi mới chỉ đăng ký mà chưa cử hành hôn lễ nên những người này không nhận ra Diệp Lăng Phi cũng là chuyện bình thường.

Bạch Tình Đình thấy mọi người đã đến đông đù, cô bắt đầu tuyên bố:

- Các vị đồng sự, ngày hôm nay sờ dĩ tôi muốn tổ chức cuộc họp hội đồng quản trị chính là vì chuyện công ty con của tập đoàn chúng ta, công ty bất động sản và kiến trúc Ninh Châu Thế Kỷ. Chuyện này chúng ta đã kéo dài ít nhất là ba ngày, bây giờ chúng ta phải lập tức hành động, đưa ra giải quyết phương án. Tôi mong muốn trong chiều ngày hôm nay, tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ chúng ta bắt đầu dập tắt khủng hoảng từ trong trứng nước!

- Chuyện này ngày hôm qua chúng ta đã đàm luận qua rồi, tôi nghĩ không cần thiết phải tiếp tục thảo luận nữa!

Một thành viên tóc đã hoa râm ngắt lời Bạch Tình Đình:

- Chúng tôi cho rằng trong chuyện này tập đoàn hẳn là phải giữ thái độ trầm mặc, dùng hết khả năng để công ty con đi xử lý chuyện này, đương nhiên, là tồng giám đốc của tập đoàn, cô hẳn là phải cực lực tiêu trừ những ảnh hưởng tiêu cực do chuyện này tạo thành, còn về kiến nghị muốn sử dụng tài chính của công ty mẹ đi giúp đỡ, tôi không tán thành!

- Đúng thế, Trương đồng sự nói rất có đạo lý!

Một người khác cũng phụ họa.

- Tập đoàn chúng ta đâu có nhiều vốn lưu động như vậy, bây giờ chúng ta đã đổ rất nhiều tiền vào hạng mục chung cư Dương Quang rồi. Khụ, trước đây chúng ta đâu có những việc như thế này a, mọi người chỉ cần ngồi chờ mà kiếm tiền thôi, bây giờ thì ngược lại, mấy chuyện không hay cứ nối tiếp nhau, tôi nghĩ cuối năm nay tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ không bị lồ to đã là tốt rồi, còn nếu muốn chia hoa hồng thì đúng là đang nằm mơ đó!

Bạch Tình Đình đã sớm đoán được mấy người này sẽ đưa ra lý do để thoái thác, cô hơi quay đầu lại, muốn nhìn xem phản ứng của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi trên mặt tràn đầy ý cười mỉa mai, bộ dạng như đã tính toán hoàn hão tất cả, Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi tự tin như vậy, cảm giác như được uống một viên thuốc trấn định tâm tình, không còn lo lắng gì nữa.

- Tình Đình, chú cũng là người nhìn cháu lớn lên, chú cũng không muốn nói, nhưng bây giờ chú lại không thể không nói!

Đó là một ông già tây trang, ánh mắt rất tinh đời, ông ta chậm rãi nói:

- Tập đoàn liên tiếp gặp phải chuyện không may,, điều này đã ảnh hưởng đến căn cơ của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ rồi, nếu như cháu không thể xoay chuyền cục diện này, chú thấy tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ sẽ phải đối mặt với nguy co phá sản. Chúng ta, những cố đông ở đây đều là những người đi theo cha cháu lập nên tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, có tình cảm cực kì sâu sắc với nơi này. Tình Đình, không phải chúng ta muốn gây áp lực cho cháu, mà là lúc này chúng ta buộc phải gây áp lực. Đêm qua chú đã nói chuyện điện thoại với cha của cháu rồi, ý kiến của hai chúng ta đều giống nhau, chú cho rằng cháu thích họp hơn với vị trí người quản lý tập đoàn chứ không phải người điều hành nó, cháu hiểu ý chú muốn nói chứ?

Bạch Tình Đình sao có thề không nghe ra ý tử của ông già này, cô cười nhạt nói:

- Chú Ngô, cho tới bây giờ cháu vẫn rất tôn trọng chú. Tất nhiên cháu hiểu rõ cục diện hiện nay cũa tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ có liên quan rất lớn với cháu, nếu như Ngô thúc cho rằng cháu không thích họp để kế tục cha cháu đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc thì cháu có thể từ chức!

Ông già mà Bạch Tình Đình gọi là chú Ngô tên thật là Ngô Thiên Minh, chính là một trong những người đầu tiên góp vốn với Bạch Cảnh Sùng. Ngô Thiên Minh nằm trong số những nguyên lão của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, khi Bạch Cảnh Sùng mới đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc thì rất coi trọng Ngô Thiên Minh, dần dần, ngoại trừ Bạch Cảnh Sùng ra, Ngô Thiên Minh trở thành người quan trọng nhất trong tập đoàn Quốc Tế Thế Kỳ, thường thường ý kiến của ông ta là chủ đạo trong nghị quyết của hội đồng quản trị.

Lúc này, Ngô Thiên Minh công khai không tín nhiệm Tình Đình, đại biểu cho việc Bạch Tình Đình không thể giữ được cái ghế tông giám đốc nữa, khi tất cả mọi thành viên trong hội đồng quản trị không chấp nhận năng lực của tổng giám đốc, kết cục của Bạch Tình Đình chỉ có thể là từ chức mà thôi.

Nhưng mà, ngay khi Ngô Thiên Minh vừa nói ra những lòi này, Diệp Lăng Phi vốn vẫn im lặng không lên tiếng từ đầu đến giờ lại cười nói:

- Tôi không cho là như vậy, tôi cho rằng không những vợ của tôi có thể tiếp tục đảm nhiệm cương vị tổng giám đốc, hon nữa còn phải là một tổng giám đốc không chịu sự hạn chế của hội đồng quản trị, từ nay về sau ý kiến của cô ấy chính là ý kiến của hội đồng quản trị!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui