Đóa Hoa Cẩm Tú Cầu Của Quỷ


Kể từ ngày Hana chấp nhận Tomu, cuộc sống bình yên dần quay về quỹ đạo, lúc nào trên mặt cô cũng là những nụ cười.

Hôm nay là cuối tuần, Tomu sẽ đến nhà cô ra mắt bố mẹ, một ngày đặc biệt cô đã phải dậy từ sớm chuẩn bị mọi thứ, tự tay mình nấu ăn.

Cũng may, dù là quỷ hút máu nhưng Tomu vẫn ăn được thức ăn con người, vì thế mà cô mới có cơ hội đãi anh một bữa.

Đúng 10h sáng, tiếng chuông đột ngột vang lên, cô đoán chắc Tomu đã đến, mừng rỡ chạy ra ngoài.

Dù đã biết nhau từ trước nhưng Hana vẫn giới thiệu lại cho Tomu làm quen với bố mẹ mình.

Anh lễ phép cúi chào, còn mang theo quà đến biếu họ.

Bố mẹ Hana ngước nhìn chàng trai to cao trước mặt, họ cười không khép được miệng, được diện kiến rõ chàng rễ tương lai, cả hai vô cùng ưng bụng.

Họ cùng nhau dùng bữa, bố mẹ Hana không ngừng tra hỏi Tomu làm cô ngồi kế toát mồ hột, hên là anh thông minh, nói gì cũng có lí, thuyết phục được bố mẹ cô.

Xem như khởi đầu cho một mối quan hệ đã thành công mĩ mãn.

Cũng phải đến tận 7h tối, anh mới quay về nhà, trước khi đi anh có để lại vài lời dặn dò với Hana.

Bây giờ họ đã là người yêu của nhau, cô được tự do ra vào nhà anh, cô có thể học vẽ bất cứ lúc nào mà cần phải theo đúng yêu cầu trước đây của họ.

Ngoài ra, tất cả mọi thứ Tomu có được đều thuộc về cô, từ tiền bạc, nhà cửa hay xe cộ, bất cứ thứ gì cô thích anh đều cho hết, ngay cả người hầu trong nhà cũng không ngoại lệ.

Hana nghe xong chỉ biết gượng cười, cô đâu cần nhiều đãi ngộ như vậy, chẳng khác nào đang được Tomu bao nuôi.

Vậy nên cô đã từ chối khéo bằng cách thỏ thẻ vào tai anh một yêu cầu : " Em muốn chỉ có 1 người bạn học cùng em ! "

" 1 người bạn ? " Tomu nhíu mày nhìn cô.

" Đừng nói ở đó không có lấy 1 con người chứ ? " cô bày ra bộ dạng mè nheo.

Tomu bật cười, trong nhà anh vừa có người vừa có quỷ, yêu cầu của cô không quá khó, anh hôn nhẹ lên trán cô, hứa chắc chắn sẽ thực hiện được điều đó.

Cả hai chào tạm biệt nhau, Hana quay trở vào nhà, cô trò chuyện với bố mẹ tới giờ đi ngủ lại quay về phòng.

Tắm rửa xong, kim đồng hồ đã chỉ 10h tối, bên ngoài chỉ còn lại những âm thanh của ve sầu, Hana đóng cánh cửa sổ lại, nhìn căn phòng yên tĩnh, lòng lại nhớ đến Tomu.

Trước đây mỗi đêm đều cảm thấy lo sợ vì bị theo dõi còn bây giờ cô lại cảm thấy an tâm hơn nếu anh ở đây.

Cô leo lên chiếc giường quen thuộc, ôm chú gấu bông mình thích nhất, ngủ một giấc thật sâu.

Những con bướm đêm không biết từ đâu mà chúng lại xuất hiện bên trong phòng, đậu lên cơ thể nhỏ bé.

Hana trong tiềm thức bỗng dưng lại bị đưa đến một nơi kì lạ, 1 khu rừng tuyệt đẹp, ánh nắng của buổi sáng rọi khắp muôn nơi, đàn bướm đêm lại ở đấy.

Chúng dẫn lối đưa cô đến gần một cây cổ thụ, dưới gốc cây to lớn là một thứ gì đó đang nằm.

" Đây là đâu thế nhỉ ?
Cái gì thế kia ? " Hana có được ý thức, miệng lầm bầm câu hỏi.

Từng bước chân chậm rãi tiến dần lại cây cổ thụ, con vật to lớn kia quay lại nhìn, Hana kinh hồn bạc vía, một bộ xương kì quặc biết cử động.

Cái miệng to của nó nhả ra những làng khói, giọng nói trầm trồ thốt ra.


" Chúng ta lại gặp nhau rồi! cô bé ! "
Cả người Hana bủn rủn, bộ xương kia lại biết nói, còn là câu khó hiểu !
Cô đã từng gặp qua nó bao giờ, sao nó lại nói như thế ?
Nhìn lại thời gian và cảnh vật lúc này, Hana nhớ rõ bản thân đã đi ngủ, không thể nào cô lại ở trong một khu rừng.

Một cái tát thật mạnh vào mặt, nó đau nhói đến lạ thường, đủ cho thấy đây không phải là mơ, Hana hoảng loạn chạy đi, cô muốn quay trở về nhà.

Miệng liên tục cầu cứu Tomu, chẳng biết là chạy bao xa, cô dừng lại vì mệt, bản thân không hề thoát khỏi khu rừng mà lại đi tới giữa một vườn hoa kì lạ.

Chỉ toàn một màu tím bao quanh vừa lạnh lẽo vừa trống trải.

Con quái vật đằng sau chầm chậm bước tới gần, nó nhỏ nhẹ nói với cô : " Đây là vườn hoa kí ức "
" Đừng đến gần tôi !
Làm ơn ! Tôi muốn được về nhà ! " Hana khóc lóc, sợ hãi tột độ.

Nó vẫn chậm rãi tới gần cô, đưa cánh tay xoa lên đầu cô một cái.

Hana bỗng nhiên lại cảm thấy ấm áp, nó nhắc lại chuyện ở Echizen với cô.

Hóa ra, nó chính là con quỷ địa ngục mà cả dòng tộc quỷ hút máu truy giết, nó từ từ ngồi xuống vườn hoa, không có một hành động nào thể hiện muốn giết Hana.

Dường như con quỷ địa ngục này không quá đáng sợ, cô mạnh dạn hỏi nó : " Tại sao lại đưa tôi tới đây ? "
" Nói chuyện cùng ta ! " nó đáp rất nhanh.

Hana ngỡ ngàng từ từ lại gần nó ngồi xuống, cô không biết phải mở lời gọi nó sao cho phù hợp.


Con quỷ địa ngục như nhìn thấu được tâm tư của cô, tự giới thiệu bản thân với cô.

" Tên ta là Takahashi Kuroshi !
Ta là con quỷ địa ngục còn lại duy nhất trên thế giới này !
Và ta đã sống hơn 14000 năm rồi! "
" Tôi không hiểu ?
Sao ông lại muốn nói chuyện với một con người ?
Chẳng phải ông đã từng muốn giết tôi sao ? " Hana ngây thơ hỏi.

Kuroshi ngẩn cái đầu to lớn nhìn lên bầu trời, bảo rằng chưa từng muốn giết cô, khi đó làm vậy chỉ là để dụ Tomu ra mặt.

Hana nhìn Kuroshi bằng ánh mắt nghi hoặc : " Tại sao ông lại làm vậy ? "
" Vì hòa bình !
Con quỷ hút máu đó chắc hẳn chưa kể cô nghe về những tranh chấp của chúng phải không ? " Kuroshi xoay cái đầu lâu của mình về phía cô, đáp rất nhanh.

Cô gái ngây thơ lắc đầu, Kuroshi chậm rãi kể cho cô nghe một bí mật.

Từ xa xưa, có rất nhiều loài quỷ cùng sống chung với con người, mỗi một loài quỷ đều có một sức mạnh riêng.

Chúng được chia làm 5 loại thế lực : Ma pháp, độc, thời gian không gian, hồi phục và thời tiết.

Ngoài ra còn 1 loại truyền thuyết có thể thay đổi trật tự của 1 thời đại, nó bao gồm luôn cả 5 loại kia.

Trong đó có 2 loài quỷ nắm giữ 2 thế lực mạnh nhất là quỷ hút máu và quỷ địa ngục, quỷ hút máu thiên về ma pháp còn quỷ địa ngục thiên về thời gian không gian.

Quỷ không bao giờ giết hại quỷ, nguồn thức ăn chính tất cả loài quỷ là con người trừ quỷ địa ngục chỉ ăn hoa quả, vì con người bị lũ quỷ tấn công quá mức.

Quỷ hút máu lo sợ không còn nguồn thức ăn đầy đủ, chúng đã ra một quyết định lớn, đó là giết những loài quỷ còn lại cướp sức mạnh.

Vừa giết quỷ vừa nuôi dưỡng những con mồi, chúng có được sức mạnh nhưng cũng dần thay đổi tính cách vì hòa nhập với con người.

Đến tận bây giờ quỷ hút máu đã tàn sát không còn loài quỷ nào ngoài chúng và Kuroshi, một khi quỷ địa ngục chết hết thế giới sẽ bị đảo lộn, sức mạnh truyền thuyết sẽ quỷ duyệt tất cả nếu rơi vào tay kẻ xấu.


Kuroshi chính là kẻ duy nhất nắm giữ sức mạnh đó, vì muốn bảo vệ thế giới này, ông không ít lần giải bày với chúng, nhưng nhận lại chỉ là những trận chiến.

Quỷ hút máu cho rằng chỉ cần ông chết, chúng sẽ nắm giữ sức mạnh đó, lập lại thế giới chỉ có chúng không cần uống máu vẫn sống được.

Chúng không biết rằng nhận định đó là sai trái, và Kuroshi đã nhìn thấy trong trái tim Tomu có sự khao khát của hòa bình.

Vì vậy, ông đã nhắm đến Hana, dụ dỗ Tomu để thương lượng nhưng kế hoạch lại bất thành.

Kuroshi đưa Hana tới đây là để cô biết rõ tầm nguy hiểm nếu ông chết và cần có một người thay ông kế nhiệm và bảo vệ sức mạnh này.

Một người có trái tim của hòa bình và Hana là người mà ông chọn, trước khi truyền lại sức mạnh đó ông sẽ dẫn dắt cô thành một ma pháp sư mạnh mẽ.

Hana ngớ người, không tin vào những gì nghe được, làm như vậy chẳng khác nào cô phản bội lại Tomu !
Cô mà chấp nhận đề nghị kia của Kuroshi, có khi sẽ bị cả dòng tộc quỷ hút máu truy giết, cả người thân của cô cũng không tránh khỏi.

Nghĩ đến đó thôi đã thấy sợ, cô nào đủ can đản tiếp nhận nó, tốt hơn hết vẫn nên từ chối, không thèm để tâm những chuyện mà Kuroshi vừa nói.

Kuroshi không ép buộc cô, ông tiện tay bẻ một đóa hoa kí ức biến nó thành một chiếc nhẫn đeo vào ngón giữa tay trái của cô, dặn dò :
" Hãy giữ lấy chiếc nhẫn hoa này ! Nó là thứ có thể cho cô gặp ta
Vì !
Đến một lúc nào đó cô sẽ cần tới sự giúp sức của ta
Lúc đó ta sẽ giúp cô 3 điều ! "
Nói xong, Kuroshi lập tức biến thành làng khói bay đi, Hana bừng tỉnh ngay tức khắc, trời đã sáng, cô đã trở về nhà.

Chiếc nhẫn ở ngay trên tay cô, không tài nào tháo nó ra được, chứng tỏ chuyện mà cô trải qua không phải một giấc mơ, cô tìm cách tháo chiếc nhẫn, tránh xảy ra rắc rồi.

Ấy thế mà, dùng đủ cách cũng không thể nào tháo ra, chứng tỏ cô sẽ phải đương đầu với những rắc rối.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận