Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng


Hải Vy nghe xong, ánh mắt trống rỗng dần dần có thần sắc, nghiêng đầu nhìn cô ta, khóc hỏi: “Em không định theo đuổi Thẩm Thành nữa hay sao? Cứ như thế này thì có thể từ bỏ được không?”
Hải Cần cười khổ, nói:” Nếu anh ta yêu em, em nghĩ em sẽ như con thiêu thân giống chị, nhưng hóa ra đây chỉ là suy nghĩ ảo tưởng của em.

Chị ơi, chị coi chuyện của em như hồi trẻ thiếu hiểu biết đi.

Tự mình tự chủ, thời gian sẽ làm phai mờ tắt cả.” Hải Vy chậm rãi đưa tay ra ôm lấy cô, nói:”Chị xin lỗi, trách nhiệm gia tộc là phải do chị đảm nhận.

Chị đã quá ích kỷ, đã ném gánh nặng này cho em.”
“Không sao đâu.” Hải Cẩn cười toe toét, nói:“Thật tốt khi trở thành một trong những người phụ nữ quyền lực nhất thế giới.

Em sẽ lựa chọn được cả phương Tây.

Ai mà không khao khát quyền lực tối cao chứ?

Em cũng không ngoại lệ.”
Hải Vy nhếch khóe miệng, vừa định nói thì điện thoại của Hải Cần vang lên.

“Chị à, em đi trả lời cuộc gọi, chị cố gắng nghỉ ngơi đi.

Khi em trở về gia tộc nắm quyền, em nhất định sẽ đón Dương Thiếu trở về.”
Nói xong cô vội vàng rời khỏi phòng.
Hải Vy Nhìn theo bóng lưng của cô ta, bắt lực mỉm cười.
Em gái à, chị cả kiếp này sẽ không thể trở về với gia tộc được, bởi vì bé Dương là huyết mạch của Ám Long, gia tộc Hải Nhân không thể dung thứ cho cậu bé.
Sau khi Hải Cẩn bước ra khỏi phòng, cô ta nhanh chóng trả lời điện thoại.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Thưa cô, tối nay anh Thẩm có một bữa tiệc, địa điểm tổ chức tiệc ở khách sạn Thế kỷ, trước khi bữa tối bắt đầu, anh ấy sẽ theo thói quen nghỉ ngơi trong phòng riêng.”
Huyền Cần nắm chặt điện thoại di động: “Được rồi, tôi biết rồi, hành động theo kế hoạch ban đầu.”

“Rõ”
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Huyền Cần nhìn về phòng ngủ phía sau cô ta, trong mắt xẹt qua ánh mắt dứt khoát.
Cô ta nhất định phải trở về gia tộc, bằng không chị gái cùng bé Dương sẽ xảy ra chuyện lớn.
Mà sau khi cô ta trở về cả đời này sợ là không ra được, cho nên trước đó cô ta nhất định phải thực hiện giấc mơ của mình, tất cả đều là tình yêu cả đời của cô ta.
Giải đua xe quốc tế ba năm một lần được tổ chức tại Hải Thành.
Khi các quan chức công bố danh sách tham gia, thế giới bên ngoài trở nên náo loạn.
Thứ nhất, Xa Thần lai chiến không nằm trong danh sách.
Thứ hai, khu vực Hoa Hạ, một tay đua vì công việc cá nhân, không thể về nước dự thi, cho nên mời bạn bè thay thế.
Với hai sự cố này, đủ để làm cho toàn bộ náo loạn.
Tâm trạng của cô có chút xúc động, vội vàng nhận điện thoại.
“Uyên Uyên, bây giờ mày đang ở đâu?”
Đầu đó truyền đến một cơn gió biển, còn có tiếng nô đùa ồn ào.
“Mày đang ở bờ biển sao?”
“Phải, tao đã ở đảo Bali, một thời gian dài trước đây đã nghĩ đến việc đến đây thăm quan, nhưng chưa bao giờ tìm thấy cơ hội, bây giờ đi lang thang khắp thế giới, đi đến những nơi mà tao muốn đến.”
Dương Tâm không khỏi bật cười: “Tao đây mỗi ngày lo lắng cho mày, lo lắng mày có thai, ở trong người ăn không ngon ngủ không yên.

Mày ngược lại thì sống vẫn tốt, rất thoải mái, dự tính khi nào trở về?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận