“Còn không mau đi.”
“Vâng.”
Trên đường đua.
Chín chiếc xe đua khác đã chạy được một phần tư của quãng đường mà Dương Tâm vẫn còn đang đứng yên ở chỗ cũ.
Đám người xung quanh đã hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, âm thanh chỉ trích mắng người vang lên khắp nơi.
Lục Gia Bách nhìn trán của Dương Tâm đã ra một tầng mồ hôi lạnh, có chút đau lòng, dịu dàng nói: “Chúng ta xuống xe đi, trận đua xe này chúng ta từ bỏ.”
Dương Tâm cắn cắn môi, thấp giọng hỏi: “Anh có mang theo điện thoại không?”
Lục Gia Bách không trả lời, lấy từ trong túi quần ra một cái điện thoại đưa cho cô.
Sau khi Dương Tâm vươn tay nhận điện thoại, nhanh chóng thao tác.
“Đó là một bộ điều khiển được sản xuất tại Thái Lan, chỉ cần phát nhiệt sẽ khỏi động ảnh hưởng đến hệ thống phanh xe, em đã định vị được chỗ đó rồi, ở ngay tòa văn phòng của khu đua xe, chắc là nhân viên nội bộ trong giải đua xe giở trò.”
“Vậy chúng ta làm thế nào?”
“Em đang tải phần mềm, có thể khống chế được máy chủ, khiến bộ điều khiển đó tắt đi.”
Lục Gia Bách nhếch môi cười.
Cô vợ này của anh có thể kiên nhẫn được là điều tốt, không cần anh lo lắng.
“Bíp.”
Trong điện thoại truyền đến một âm nhanh nhắc nhở.
“Xong rồi.”
Dương Tâm búng tay, ném điện thoại sang một bên, vươn tay cài dây an toàn.
“Anh cài dây an toàn đi, sau đó ngồi chắc nắm chặt, chị đưa cưng bay.”
Dường như trong khoảnh khắc giọng cô vừa dứt, cô trực tiếp đạp ga mạnh, xe giống như cung tên đứt dây vậy phóng đi với tốc độ cực nhanh.
Bánh xe cọ xát với mặt đất, cọ xát ra lửa, sau đó cả xe như bay lên không trung, liền vượt qua chướng ngại vật thứ nhất, Lục Gia Bách nhếch môi cười.
Bước đầu chính là nhấn ga hết cỡ, trực tiếp bay qua chướng ngại vật phía trước.
Cái này đòi hỏi kỹ năng lái xe tuyệt đỉnh và lòng dũng cảm mạnh mẽ mới được.
Động tác đẹp đẽ và ngầu này chỉ có chị Dương mới làm ra được.
“Trời ạ…”
“Trời ạ…”
như cũ, càng ngày càng kéo gần khoảng cách với những tuyển thủ khác.”
“Đúng đúng đúng, những tuyển thủ khác lúc vượt qua chướng ngại vật đều sẽ giảm tốc độ, còn người phụ nữ này không sợ chết vượt cùng lúc năm cái, không, sáu cái rồi.”
Từng người ở trên ghế ngồi hiểu về đua xe đều kinh ngạc há hốc mồm.
Còn những người không hiểu về đua xe liền lo lắng hồi hộp.
Bọn họ thật sự rất lo lắng người phụ nữ đó lái quá nhanh sẽ bị văng từ trong xe ra.
Thật sự quá kinh ngạc quá kích thích nha,
Bọn họ cho rằng kỹ năng lái xe như này chỉ có trong kỹ xảo mới làm được, không ngờ trong cuộc sống hiện thực đã có một người phụ nữ làm được rồi.
Bên tay là tiếng gió rít gào, Dương Tâm chú ý đến tình hình đường phía trước, nhướng mày hỏi: “Thế nào, xe bay sướng chứ?”.