“Quán quân.”
“Dương Tâm, Dương Tâm, quán quân, quán quân.”
“Dương Tâm, Dương Tâm, quán quân, quán quân.”
Khắp nơi vang lên tiếng hò reo.
Sau một phút những tay đua khác cũng dần dần đi đến được vạch đích.
Ba người về sau đều làm ngón tay cái về phía cô.
Một người phụ nữ có thể ở trận đua xe chơi xuất sắc như vậy, xứng đáng được tôn trọng.
“Cô rất giỏi.”
“Cô quả thật xứng đáng với cái tên này.”
“Cô xứng đáng có được sự kính phục của mỗi tuyển thủ.”
“Chúc mừng cô.”
Dương Tâm gật đầu cười, ánh mắt dừng lại ở người tuyển thủ đi đầu trước đó, nhìn thấy gương mặt khổ não của anh ta, cười nói: “Đua xe thôi mà, chơi thì phải kích thích chút, hà tất cứ so đo chuyện thắng thua?”
Tuyển thủ số ba có chút không cam lòng, đặc biệt là nhìn thấy Dương Tâm nhận được sự khen người từ vô số người, trong lòng càng bực bội.
Anh ta cướp lấy micro từ trong tay trọng tài, dùng giọng điệu thẳng thừng nói: “Dựa theo quy định của giải thi đấu quốc tế, Ninh Từ muốn tìm người tham gia thi đấu thì phải tìm người đức cao vọng trọng? Cô là ai? Sao tôi chưa từng nghe nói? Cô là một người vô danh, vốn dĩ không có tư cách tham gia thi đấu, vì vậy cũng không có tư cách đạt được quán quân.”
Lời này của anh ta vừa nói ra, người hâm mộ của anh ta cũng hét lên.
“Dương Tâm không có tư cách tham gia thi đấu, vì vậy quán quân không thuộc về cô ta.
“Nếu như cô bị đá ra ngoài, dựa theo thứ tự Corey có thể thay cô ta trở thành quán quân.”
“Corey là quán quân, Corey là quán quân.”
Dương Tâm có chút buồn cười.
Cái lý do này cũng có thể đặt lên người cô được sao?
Thật không biết đám hâm mộ não tàn đó nghĩ sao nữa.
Ánh mắt cô dừng lại ở người phụ trách giải đua quốc tế, ám hiệu ông ta có thể lên rồi.
Người phụ trách cười đi qua, cầm lấy micro nói: “Ở trong giới đua xe không có ai có tư cách đại diện thi đấu hơn Dương Tâm, bởi vì cô ấy là….
thần xe!”
Thần xe?.
Truyện Bách Hợp
Thần xe cái gì?
Lời ông ta nói là ý gì?
“Trời ạ cô ấy không phải là Lai Chiến chứ?”
Có người cầm micro kinh ngạc.
Âm thanh này như chọc phải tổ ong, xung quanh vang lên tiếng kinh ngạc.
Chấn kinh.
Nghi ngờ.
Không dám tin là thật.
Mỗi gương mặt của khán giả dường như đều tập hợp đủ những biểu cảm như vậy.
“Không, không thể nào, cô ta làm sao có thể là Lai Chiến? Lai Chiến vốn dĩ không đến Hải Thành, cô ta không phải là Lai Chiến, không phải.”
Corey không chịu được đả kích này, cả người như sắp sụp đổ rồi.
Anh ta biết khoảng cách của bản thân và người phụ nữ này, trong lòng cũng bái phục người phụ nữ này, chẳng qua nghĩ đến lợi dụng lỗ hổng quy tắc để lấy chức quán quân từ cô ấy.
Không ngờ hiện thực tàn nhẫn đánh cho anh một cái bạt tai.
Một giây trước anh ta còn nói người phụ nữ này không có tư cách tham gia thi đấu, một giây sau liền bạo lộ ra cô ấy là Lai Chiến, là người có tư cách nhất đại diện tham gia thi đấu của giới đua xe, đây không phải là tự mình vả mặt mình sao?
“Cô ấy chính là Lai Chiến.”
Người phụ trách nghị hội đua xe khẳng định nói: “Đó là Lai Chiến người mà mỗi lần tham gia giải đấu đều đeo nón, không muốn người nhìn thấy diện mạo thật sự của Lai Chiến.
Là người không tham gia thi đấu thì thôi, còn một khi tham gia chắc chắn sẽ đoạt được giải quán quân.”
Corey lùi về sau mấy bước, sau lưng dựa vào đầu xe mới đứng vững được thân hình.
Gương mặt anh ta ngập tràn sự khó thể tin được nhìn Dương Tâm, giọng nói run run hỏi: “Cô, cô thật sự là Lai Chiến sao? Dương Tâm, ở đây có hàng vạn người đang nhìn cô, cô tốt nhất đừng có nói dối, sẽ bị vả mặt mình đó.”
Dương Tâm cong môi cười..