""Chị muốn bám theo các quan chức quyền cao chức trọng, Trần Tuấn vừa hay đã để mắt đến chị ấy rồi, chị ấy chỉ là tự nhiên để nắm bắt thời cơ đến mà thôi, lý do tại sao tôi và mami tạo ra ván cờ này, là để ngăn cản chị ấy phải gả vào nhà họ Tần, nhưng mà, thật không ngờ rằng chị ấy lại độc ác như vậy, chị ấy đã làm hôn mê tôi, còn làm tôi……Hu hu hu hu."
Dương Thành nhẹ nhàng tiến đến và ôm lấy con gái của mình, ôm trong vòng tay nhẹ nhàng nói dỗ dành: “ Ngoan nào, nhà họ Lục vẫn rất quan tâm đến con, Gia Bách cũng xem trọng con mà,không thì cũng không ép con tới bước này, bây giờ con ở trong mắt người ngoài là kẻ bị hại, chắc chắn không thể làm ảnh hưởng đến danh tiếng của con đâu.”
Đôi môi Dương Nhã khẽ hiện ra chút ý nũng nịu thật quyến rũ, dường như ánh mắt cô cũng đang nhìn mẹ mình là Tôn Bích Như, hai mẹ con họ nhìn vào nhau nở một nụ cười.
Cho dù lần này có thất bại đi chăng nữa, họ cũng không mất gì cả, và họ không công cũng nhận được sự thông cảm của Lục phu nhân, cũng gọi là trong họa có phúc rồi.
Thời gian sau này còn dài lắm, bọn họ sẽ không tin rằng ả tiện nhân Dương
Tâm luôn luôn may mắn được, một ngày nào đó, họ nhất định sẽ làm cho cô ấy mất danh dự.
…
Chung cư Thịnh Cảnh, trong thư viện.
"Chị Dương, mọi thứ mẹ yêu cầu đều ở đây rồi ạ."
Dương Tùy Ý tận tay lấy bức thư ở trong máy tính bảng đưa cho mẹ cậu xem.
Dương Tâm vừa lúc nhận được, nhìn thằng bé một cách đa nghi, nheo mắt hỏi nó: "Con chưa xem đúng không?"
Dương Tùy Ý đột nhiên trợn mắt trắng nhìn mẹ mình, có chút cạn lời nói: "một người đàn ông già và một người phụ nữ già đặt giường, thì có gì hay ho đâu chứ, cũng muộn lắm rồi, mẹ nhanh chóng sửa hình ảnh lại một chút đi, con đã liên lạc với Dương Thiếu, anh ta sẽ đăng những hình ảnh đó dưới tên của tập đoàn LG, đảm bảo rằng ngày mai sẽ làm cho cô ta trở nên nổi tiếng trên thế giới, trở thành một vụ nổ lớn trên các phương tiện truyền thông."
Dương Tâm nở một nụ cười lạnh nhạt, trong đôi mắt dường như hiện lên sự mù mịt,như qua một rừng lạnh khủng khiếp.
"Tôi không có ý định đạp đổ cô ta, nhưng lần này là do cô ta tự làm hỏng việc của tôi, vậy thì đừng trách móc, đổ lỗi cho tôi không để danh dự cho."
…
Dương Nhã xinh đẹp, dịu dàng đi vào giấc ngủ.
Chỉ cần nghĩ đến việc Lục Gia Bách làm giảm áp lực những vụ bê bối đó vì cô ấy, cô ấy cảm thấy như đã đổ mật ong vào lòng mình, ngọt ngào vào tận trong xương tủy.
Sáng hôm sau, cô ấy bị đánh thức bởi những tiếng gió giữ dằn, và trước khi tỉnh dậy, cô ấy đã có những giấc mơ tuyệt vời về chuyến đi tuần trăng mật với Lục Gia Bách trên du thuyền sang trọng.
Những điều tốt đẹp đã bị khuấy động, và cô ta đã nổi tính xấu lên.
"Vào buổi sáng, toàn là những tiếng là ồn ào, rồi không định cho mọi người ngủ ngon hay gì?"
Cửa đã bị phá vỡ,Tôn Bích Như vội vàng xông vào.
"Không ổn rồi, Nhã Nhã, có chuyện lớn rồi."
Dương Nhã cố gắng vươn mình ngồi dậy, đôi mắt buồn ngủ trên khuôn mặt của cô có chút không nhẫn nại được.
Cô mãi mới tỉnh táo lại, càm ràm rằng: "ma mi, con vừa nãy còn làm mơ cơ, mơ rằng con đã kết hôn với Lục Gia Bách, anh ấy đã cho con đi chơi trên một du thuyền sang trọng, chúng con rất ngọt ngào, anh ấy đã bế con trên boong tàu,là mẹ đến không đúng lúc đấy, tự dưng xông vào lúc này, làm hỏng giấc mơ của con rồi."
"Bố thấy con đang mơ giữa ban ngày thì có." Dương Thành la hét từ bên ngoài vào.
Giây sau đó, ông ta xông vào với một cơn giận dữ, bước tới bên giường bệnh và ném tờ báo vào mặt cô ấy.
"Hãy nhìn vào những gì con đã làm, nó đã được lan ra cả nước ngoài, không tồi, các phương tiện truyền thông trong nước không dám đưa tin về con, nhưng công ty giải trí nổi tiếng ở nước ngoài, tập đoàn LG thì sao?" Bọn họ sẽ không sợ nhà họ Lục, họ càng không sợ Lục Gia Bách."
Có vẻ như một linh cảm về một cái gì đó, Dương Nhã từ trên mềm ngủ trên khuôn mặt của một đột ngột chạy ra chỗ ánh sáng.
Một chút lo lắng, cô ấy cầm tờ báo trên tấm chăn, và ngay lập tức bị thu hút bởi những tiêu đề nổi bật.
"Con gái thứ hai của Dương Thành không chịu được sự cô đơn, tại bữa tiệc sinh nhật của cha tôi đã qua lại với một người đàn ông bí ẩn, chơi trong một căn gác nhỏ nóng bỏng."
Dưới tiêu đề là ba bức ảnh khỏa thân hấp dẫn và hấp dẫn, và mặc dù có nhiều nơi được che mờ, nhưng có thể đính chính người đàn bà chính là cô ấy.
Sự say sưa, khao khát, nóng bỏng, trống rỗng và sự quyến rũ trên mặt cô ấy như đều được phát ra rõ ràng, và được phóng đại vô cùng, chỉ một cái nhìn có thể gây ảnh hưởng mạnh mẽ đến cái nhìn của người khác.
'ah' …
Cô ấy đã hét lên khi cầm tờ báo.
Sao lại như thế được?
Sao lại như thế được?
Công ty giải trí của LG thông báo rằng cô ấy đã trở nên phổ biến trên toàn thế giới, và những bức ảnh khiêu dâm của cô ấy đã được ngưỡng mộ bởi hàng tỉ người trên thế giới.
'ah' …
Một tiếng thét kinh hoàng khác, và khuôn mặt cô ấy bắt đầu biến dạng.
"Dương Tâm, tao sẽ giết mày, giết chết mày."
Tối hôm đó chỉ có Dương Tâm động vào cái máy quay, chắc chắn là con khốn đó đã sao chép đoạn phim của máy quay rồi cắt thành hình và gửi nặc danh cho tập đoàn LG.
Công ty đó hoàn toàn rất biết cách tẩy trắng, hoàn cảnh phức tạp, không hề sợ bất cứ thế lực nào, đừng nói đến nhà họ Lục, ngay cả nguyên thủ quốc gia họ cũng không sợ hãi.
Bây giờ những bức ảnh bị lộ cũng đã lộ ra rồi, và không ai có khả năng ngăn cản việc bán chúng.
“Mẹ, con phải làm sao đây, con phải làm sao?”
Tôn Bích Như cũng lộ ra vẻ xấu hổ, giương mắt lên nhìn Dương Thành:“Lão Dương à, mọi chuyện đã như thế này, trách Nhã Nhã cũng không vớt vát được gì.
Sao anh không nghĩ nên giải quyết như thế nào? Được rồi, anh không thể cứ nhìn danh tiếng của Nhã Nhã bị hủy hoại và con bé sẽ không thể xoay chuyển lại cuộc đời mình.
Nếu con bé có mệnh hệ gì, thì nó sẽ không thể kết hôn với nhà họ Lục ở kiếp này.
”
Dương Thành có chút căng thẳng, trong mắt hiện lên một cơn gió dữ dội, như có cơn mưa xối xả quét qua, hắn không ngừng hít thở sâu, cuối cùng cũng kìm nén được lửa giận đang trào dâng trong khoang bụng.
“Tôi sẽ gọi cho ngài Lục và cầu xin ông ấy hãy đến nói chuyện với chủ tịch tập đoàn LG.”
Tôn Bích Như nở một nụ cười trên môi, “Đúng, đúng,đúng, ngài Lục đã lăn lộn trên thị trường hàng chục năm rồi.
Lực lượng còn mạnh hơn Lục Gia Bách, nếu ngài ấy đích thân ra mặt, chủ tịch LG nhất định sẽ nể mặt chúng ta thôi.”
Dương Thành hung ác nhìn Dương Nhã rồi mới xoay người rời khỏi phòng.
“Mami ơi.” Dương Nhã nhìn Tôn Bích Như với đôi mắt ngấn lệ, “Không ngờ con khốn Dương Tâm lại ra tay như vậy.
Bây giờ thuyền chúng ta bị lật trong rãnh nước, chúng ta phải làm sao?”
Tôn Bích Như đi tới giường và ngồi xuống.
Tiếp theo, sau vài giây im lặng, bà ta cười lạnh nói: "Có vẻ như con khốn đang định tuyên chiến với ta.
Vậy thì tốt.
Vậy ta sẽ chơi đến cùng."
"Ý của mami là gì.? "
"Nghe nói rằng cô ấy là nhà thiết kế chính của tập đoàn tài chính Lục Thị tại Úc, lần này cô ta đến để thiết kế trang phục cho Lục Thanh Thanh? Hãy làm ầm ĩ chuyện này lên, nếu chúng ta có thể đổ lỗi đạo sáng tác cho cô ta, để cô ta mang tội danh ăn cắp ý tưởng các nhà thiết kế khác, thì đó là vết nhơ 10 năm rửa cũng không sạch.
Dương Nhã nhìn Tôn Bích Như cười tủm tỉm, bắt đầu đắc ý nói: “ đúng vậy ha, sao con có thể quên chuyện này được nhỉ? Lục Thanh Thanh hận cô ta còn không hết, chỉ cần mẹ con ta lợi dụng điều này, nhất định sẽ làm cho Dương Tâm mất mặt, còn nữa, vẫn còn Đỗ Như Linh cơ mà, Dương Tâm chính là đối thủ lớn nhất của cô ta trong cuộc thi này, cô ta nhất định sẽ nghĩ hết cách để đè bẹp ả tiện nhân đó.”".