Thủ lĩnh của Ám Long?
Người đàn ông không rõ ràng, xa không thể với tới kia.
Tô Yến chợt nắm chặt lấy điện thoại di động.
Cô ta thật sự có thể chạm tới được góc áo của người kia sao?
Nếu như có thể, vậy thì không còn gì tốt hơn nữa.
Làm bà chủ của Ám Long mới là kết quả tốt nhất của cô ta.
Cô ta thích Nam Kiên, muốn gả cho Nam Kiên, nhưng trong lòng người đàn ông ấy không có cô ta, trong mắt cũng không có cô ta, cách làm của anh ta đã làm tổn thương cô ta.
Thay vì giữ mãi mối tình đơn phương không thể lấy được một chút đáp lại, chẳng bằng đánh cược một lần.
Nếu như thật sự có thể chạm đến được thủ lĩnh, trở thành người phụ nữ của anh ta, chỉ với thế lực tổng bộ tại Ám Long của cô ta, nhất định có thể trở thành bà chủ của Ám Long, nắm thực quyền trong tay.
“Ông Chu, thủ lĩnh mới của Ám Long rốt cuộc là ai, tôi chưa từng thấy anh ta bao giờ, không phải là dáng dấp xấu xí, không dám lộ mặt thật với người khác chứ.” “Không không không.” Đại trưởng lão vội vàng phủ nhận: “Khuôn mặt của cậu ta khiến người khác phải kinh ngạc, là đối tượng mà vô số phụ nữ đổ xô theo.”
Tô Yến nghe đến đó, trong lòng không khỏi thoáng kích động.
Đại trưởng lão như vậy là đang chuẩn bị để lộ khuôn mặt thực sự của thủ lĩnh mới sao?
Nếu như mặt mũi của anh ta thực sự khiến người khác kinh ngạc, không, chỉ cần anh ta không quá xấu xí, cho dù dáng dấp bình thường thì cô ta cũng sẵn lòng thử một lần.
Trở thành bà chủ của Ám Long, cô ta có thể hành hạ con khốn Lạc Hà kia tùy ý.
Cô ta thề, nhất định phải khiến con khốn kia chết không toàn thây.
“Ông Chu, nếu như ông có thể giúp tôi leo lên được vị trí bà chủ của Ám Long, tôi không hẳn là không thể buông được sợi len mà tôi vẫn cố bấu víu lấy.”
“Ha ha.”
Đại trưởng lão cao giọng cười: “Được được được, trẻ nhỏ dễ dạy, chỉ cần cô nghe lời tôi, tôi cam đoan sẽ để cô bước cao thêm một bước, trở thành bà chủ Ám Long trên vạn người.”
Tô Yến vốn còn hơi lưỡng lự, nhưng sau khi nghe Đại trưởng lão nói như vậy, trong đôi mắt dần dần kiên định.
“Ông vẫn chưa nói rốt cuộc thủ lĩnh là ai.”
“Đợi thêm hai ngày nữa, hai ngày sau người phụ trách tổng bộ Thận Hành Đường phải đến Hải Thành để báo cáo công tác, thủ lĩnh sẽ ra mặt, phân bộ đón tiếp cậu ta, đến lúc đó nhất định cô sẽ thấy được hình dáng của cậu ta, cho dù bây giờ tôi có nói cho cô, cô cũng không tin.”
Tô Yến nghe được tin tức từ trong lời nói của ông ta, không nhịn được mà hỏi: “Có phải thủ lĩnh ở Hải Thành đúng không?”
“Không sai, cậu ta sống ở Hải Thành quanh năm.”
“…”
…
Biệt thự tư nhân.
Hải Vy đang chán gần chết đi dạo trong vườn hoa, đi theo phía sau là mấy nữ giúp việc.
Qua một thời gian ngắn tiếp xúc, cuối cùng thì cô ta cũng tin rằng Lạc Hồ đã thật sự mất trí nhớ.
Rốt cuộc năm đó đã có chuyện gì xảy ra, đã không thể tìm ra được nữa.
Năm đó anh ta tiếp cận cô ta là vì lấy trộm bí mật, về phần sau này cuối cùng có thích cô ta hay không thì không biết được nữa.
Theo nguyên tắc mà nói, người đàn ông chững chạc, kiềm chế như Lạc Hồ đây, nếu như anh ta không yêu cô ta, đại khái sẽ không lên giường với cô ta, càng không phải nói tới để lại giọt máu trong bụng cô ta.
Cho nên cô ta thoáng suy đoán, có lẽ người đàn ông ấy yêu cô ta, sau này mất trí nhớ có thể cũng liên quan đến việc này.
Nói không chừng là tổng bộ Ám Long không muốn mất đi người tài này, cho nên mới xóa sạch trí nhớ của anh ta, ép anh ta ở lại Ám Long.
“Cô Hải, ông chủ về rồi.”
Hải Vy xoay người nhìn về phía hồ nhân tạo đối diện, đã thấy Lạc Hồ ôm một người phụ nữ sải bước đi về phía khu nhà ở..