Lạc Hồ đưa tay ra bóp trán.
Anh ta đã giữ lời hứa và trả lại thế lực Trung Đông cho dòng họ Hải Nhân, nhưng anh ta không ngờ rằng dòng họ Hải Nhân lại trở mặt với thủ lĩnh và muốn quét sạch thế lực Ám Long ở Trung Đông.
“Hữu chưởng sự, chúng ta có nên đến Trung Đông xem xét tình hình không? Dòng họ Hải Nhân ép người quá đáng.
Chúng ta có thể lợi dụng nền tảng chưa ổn định của họ để giành lại quyền kiểm soát Trung Đông, rồi sau đó dồn hết họ vào chỗ chết.”
Lạc Hồ nhìn Hải Vy, anh ta nhìn thấy trên đôi môi cô ta nở một nụ cười chua xót.
Anh ta cau mày nói: “Cô đi ra ngoài trước, để tôi suy nghĩ đã.”
Người phụ nữ mặc áo đen liếc nhìn Hải Vy đang xấu hổ vì bị bắt nạt trên ghế sô pha, nhìn thấy cô ta thảm hại đến mức không chịu nổi thì nghiến raăng nói: “Hữu chưởng sự, người phụ nữ này là con gái lớn của dòng họ Hải Nhân và từng là người thừa kế của dòng họ đó.
Mối ân oán giữa Ám Long và Hải Nhân đã quá sâu đến mức không thể nào hóa giải được.
Nếu anh quá thân cận với cô ta thì sẽ chỉ mang đến tai họa cho anh mà thôi.”
Lạc Hồ lạnh lùng nhìn cô ta chằm chằm rồi gằn từng chữ: “Cô không cần lo lắng chuyện của tôi, cút ra ngoài đi.”
“Nhưng…”
“Cút.”
Sau khi người phụ nữ áo đen rời đi, Hải Vy từ từ chống tay ngồi dậy.
Cô ta ngước nhìn anh ta và nói: “Dù tôi đã bị dòng họ Hải Nhân đuổi ra khỏi nhà nhưng dòng máu của nhà Hải Nhân vẫn chảy trong người tôi.
Tôi sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai làm hại người nhà của mình.
Lạc Hồ, nếu như anh cứ nhất định muốn đối phó với dòng họ Hải Nhân thì xin anh đừng chọc tức tôi, nếu không thì cuối cùng nhất định anh sẽ làm tổn thương người khác và chính mình mà thôi.”
Lạc Hồ nhìn cô ta thật sâu rồi thong thả đi về phía cánh cửa.
Anh ta vừa đi vừa nói: “Cho tôi một chút thời gian, tôi sẽ xử lý những chuyện này.
Tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ khiến cho cô khó xử.”
“…”
… Ngày hôm sau.
Bảo tàng Hải Thành lại một lần nữa tổ chức cuộc họp thẩm định ngọc một cách long trọng và quyết định tiến hành giám định lần thứ hai đối với ngọc tỷ.
Lần này, phía chính phủ đã mời một số chuyên gia trong và ngoài nước cùng thẩm định ngọc tỷ và họ thề sẽ phân biệt được thật giả.
Ngược lại, Dương Mỹ lại không lo lắng nhiều đến mức đó.
Có thêm nhiều chuyên gia đến thì đã sao chứ, có ai đã nhìn thấy ngọc tỷ thật bao giờ đâu? Ai thực sự có thể phân biệt giữa thật và giả chứ?
Đến lúc đó, dưới áp lực của mọi người thì họ không phải là sẽ ngoan ngoãn đứng về phía cô ta và nói dối rằng ngọc đó là thật hay sao?
Nhưng ngược lại là Dương Tâm, cô ta nóng lòng đến mức có thể nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy của cô.
Chỉ trong vòng dăm ba ngày, cô ta không tin người phụ nữ đó có thể đào ra một khối ngọc tỷ thật sự.
Hôm nay cô không xuất hiện để cướp ánh đèn sân khấu của cô ta thì thôi đi, nếu cô dám lộ diện thì cô ta sẽ khiến cho cô sau khi ra khỏi bảo tàng sẽ cho cô tống vào ngục giam.
“Tất cả mọi người, vì những lời đồn đại bên ngoài đã nghi ngờ về ngọc tỷ vừa được thu hồi vào vài ngày trước nên nhiều người đang đặt câu hỏi về tính xác thực của khối ngọc.
Hôm nay chúng tôi đã mời mười trong số những nhà thẩm định ngọc bậc thầy nổi tiếng nhất trên thế giới đến đây.
Nếu họ đồng ý rằng ngọc này là thật thì xin mọi người đừng phạm sai lầm nghe đồn bậy bạ mà bất kính với bảo vật quốc gia.
Như vậy chính là bất kính với tổ tiên ngàn năm trước, sẽ phải gánh lấy quy luật nhân quả.”
Sau khi người phụ trách bảo tàng nói ra điều này, ông ta đã nhận được sự ủng hộ và đồng tình của mọi người.
Sau đó là công việc kiểm tra giám định ngọc rất rườm rà.
Mười chuyên gia vây kín xung quanh khối ngọc hơn nửa tiếng đồng hồ và đã đưa ra kết luận của họ.
Một trong những chuyên gia lớn tuổi cho biết: “Ngọc huyết này quả thực là ngọc thật và chúng tôi đều cho rằng đó là thật.
Còn về phần những người nghi vấn có lẽ cũng không yên lòng.
Mong mọi người đừng tin vào những lời đồn thổi nữa, nếu không sẽ hủy hoại hoàn toàn ngọc tỷ thật ở trong tay mọi người.”
Một chuyên gia lớn tuổi khác cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, quả nhiên ngọc tỷ này là thật.
Những người có thẩm quyền đã thẩm định thì sẽ không có sai sót.
Cho nên mong mọi ngươi cứ yên tâm đi, bảo vật quốc gia của chúng ta thật sự đã trở lại, đã trở lại rồi.”.