Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng


“Có chuyện à?” Lục Gia Bách nhíu mày hỏi.

Lạc Hồ vuốt cằm nói: “Đã tra được những người nào ở chính điện mà Đại trưởng lão hai năm qua đã liên hệ mua chuộc, cần kiểm soát lại bọn họ không?”
Lục Gia Bách nhẹ nhàng gõ dọc theo ly rượu, thoải mái hỏi: “Lạc Hồ, cậu muốn thay em gái cậu báo thù sao? Thực ra các người đều biết, người hại cô ấy đến bước này chắc chắn là Tô Yến.

Nhưng chỉ là vẫn chưa tìm được chứng cứ, không làm gì được cô ta.”
Nét mặt Lạc Hồ dần dần trở nên nặng trĩu, con mắt mang vẻ u ám.

“Tôi đã liên tục tìm chứng cứ dựa vào căn cứ năm đó nhưng không có bất kỳ thu hoạch gì.

Anh có cách nào giúp tôi không?”
Lục Gia Bách nhếch khóe môi, lộ ra một nụ cười quái dị: “Có, có điều cậu phải phối hợp với tôi diễn một màn kịch.

Lần này, tôi muốn tóm hết toàn bộ người phá đám sau lưng, bao gồm cả người xúi giục Tô Yến kia, chủ mưu màn xúi bẩy Phó Linh Ngọc dựng nên tai nạn xe ở Hải Thành.”
Lạc Hồ hơi hiểu ra ý của anh: “Anh muốn thuận theo thế mà làm? Sau đó…”
Không chờ anh ta nói xong, Lục Gia Bách trực tiếp xua tay cắt đứt lời anh ta: “Biết trong lòng là được, không cần phải nói ra.”
“…”
Buổi tối.

Trong phòng ăn của chính điện đang diễn ra một bữa tiệc hoành tráng.

Lục Gia Bách mang mặt nạ ngồi ở vị trí chủ, nghe đám người phía dưới dành lời tâng bốc xu nịnh.

Sau ba lần rượu, anh bị một đám người chuốc cho đến mức cơ thể hơi lâng lâng rồi.

Tô Yến từ trên ghế đứng lên, cười nói: “Các vị chú bác, không còn sớm nữa, thủ lĩnh cũng uống không ít rồi, các người đừng tiếp tục kéo dài nữa, để Lạc Hồ đưa anh ấy trở về nghỉ ngơi đi.”
Đại trưởng lão cao giọng nở nụ cười, bảo người hầu gái bưng tới mấy chục chén canh giải rượu.

“Hôm nay hiếm lắm mới có dịp mọi người tụ họp cùng một chỗ, tự nhiên muốn uống thêm vài ly cũng cảm thấy hơi say rồi.

Uống chút canh giải rượu cho tỉnh táo rồi chúng ta tiếp tục uống.”
“Đúng, ngài Tô không còn ở đây mà để lại một người con gái như vậy.

Bây giờ cô ấy gả ra ngoài rồi, chúng tôi vui mừng thay cho ngài Tô nên uống thêm vài chén.

Ông ấy dưới suối vàng mà biết chắc cũng vui mừng.”
Đại trưởng lão liếc mắt ra hiệu cho phó quản gia, ra hiệu bà ta đem canh giải rượu trong khay bưng cho Lục Gia Bách ở vị trí chủ.

Quản gia nữ hiểu ý, vội vã nghe theo.

Đợi đến lúc canh bưng đến trước mặt Lục Gia Bách, anh không hề nghĩ ngợi trực tiếp nhận lấy uống.

“Các vị nói đúng, con gái ngài Tô lấy chồng, đúng là chuyện vui lớn của Ám Long, vậy tối nay uống thêm vài ly đi, để an ủi ngài Tô trên trời có linh thiêng.”
“…”
Tô Yến thấy Lục Gia Bách uống hết cả bát canh giải rượu, trong lòng không khỏi vui vẻ.

Cô ta cách vị trí chủ mẫu, lại gần thêm một bước rồi.

Hải Thành.

Cơ sở điều trị.

Bên trong phòng đọc sách.

Triệu An không hiểu nhìn Dương Tâm: “Tối muộn bên kia tình huống bất ổn, 24h không cho người đi, cô đột nhiên gọi tôi lại đây làm cái gì?”
Dương Tâm cũng không thừa nước đục thả câu với anh ta, nói thẳng: “Bà Phó xúi giục mẹ anh, muốn bà ta lấy t*ng trùng của anh cấy vào bụng Phó Linh Ngọc, khiến cô ta sau khi thụ thai được miễn trừ nạn trong lao ngục.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui