Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng


“Phì, vậy vị cô Cố này của chúng ta thật thê thảm đáng thương, còn chưa bước chân vào cửa, đã sắp phải ‘phòng không gối chiếc’ rồi.”
“Ôi, chỉ đáng tiếc, chẳng bằng ngã một phát cho cục thịt kia trong bụng cô ấy sẩy hẳn luôn cho rồi.”
“Sợ cái gì, cậu chủ không thích, trong đầu đã nghĩ đến chuyện giải quyết đứa con, chắc hẳn sau này còn có thủ đoạn khác, tôi dám khẳng định, cậu chủ nhất định sẽ nghĩ hết mọi cách làm sảy cục thịt trong bụng của cô ấy thôi.”
“Ừ.”
Hai người vừa vặn đứng ngay phía dưới phòng ngủ chính của Cố Ngọc Hiểu nói chuyện, mặc dù bọn họ đã hạ thấp tone giọng một chút, nhưng vẫn bị Cố Ngọc Hiểu đang đi toilet nghe thấy rất rõ ràng.

Cố Ngọc Hiểu ngồi trên bồn cầu, siết chặt khăn giấy trong tay, cảm xúc trong nháy mắt bùng nổ, bi thương và không cam lòng nồng nặc bùng lên trong lồng ngực.

Có lẽ đã kích động quá mức, lập tức liên lụy đến bụng dưới, một nỗi đau đớn bứt rứt trong bụng lan tràn ra.

Cô ta vật lộn đứng dậy, ôm bụng dưới đi ra khỏi toilet.

Vừa mới chuẩn bị mở miệng gọi người giúp việc ngoài cửa, lại một cơn đau đơn mãnh liệt hơn ập tới, khiến cho cô ta phải hơi khom người xuống, rồi ngã thẳng xuống đất.

Âm thanh bên trong quá lớn, lập tức kinh động đến cô giúp việc bên ngoài.

Một giây sau, cửa phòng bị phá tan, hai người giúp việc thấy cô ta co ro ngã trên mặt đất, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.

“Nhanh đi thông báo cho bà chủ, sau đó gọi bác sĩ tới.”
“Vâng vâng.”
Một lát sau, toàn bộ nhà chính đều sôi trào.

Cửa sau của biệt thự.

Hai cô giúp việc vừa rồi thì thầm thảo luận trong vườn hoa rón rén chạy tới.

“Làm xong hết mọi chuyện rồi chứ?”
Người vừa nói chuyện chính là Thẩm Thanh Vi, chính cô ta đã mua được hai người phụ nữ đóng giả giúp việc trong biệt thự, để bọn họ trò chuyện những điều kia ngay ngoài cửa sổ gian phòng của Cố Ngọc Hiểu.

Một người phụ nữ trong đó vội vàng gật đầu nói: “Cô Thẩm yên tâm, những gì cô dạy cho chúng tôi, chúng tôi đều nói hết ra, cũng bị người bên trong căn phòng kia nghe thấy rõ ràng.

Vừa rồi chúng tôi lúc đi ra, toàn bộ biệt thự lập tức nhốn nháo, có người đi mời bà Thẩm, cũng có người đi mời bác sĩ, chắc là người phụ nữ đang mang thai kia không chịu được kích thích, cho nên bị động thai rồi.”
Thẩm Thanh Vi nhếch môi cười một tiếng: “Được, hai người làm rất tốt, xem như nhiệm vụ hoàn thành viên mãn.”
Nói xong, cô ta móc từ trong túi ra một tấm thẻ đưa cho bọn họ: “Một trăm tám mươi triệu ở bên trong, mật khẩu là sáu số sáu, nhớ kỹ, phải luôn giữ kín bí mật này, nếu để tiết lộ ra ngoài, hai người sẽ đi gặp Diêm Vương ngay lập tức, đã nghe thấy chưa?”
Hai người phụ nữ kia đều là lưu manh đầu đường xó chợ, biết rõ đạo lý sinh tồn, nào dám đem chuyện này tiết lộ ra ngoài chứ?
“Vâng vâng vâng, chúng tôi nhất định sẽ giữ kín bí mật, nhất định đó.”
“Đúng đúng đúng.”
Thẩm Thanh Vi nhếch môi cười một tiếng.

Kế hoạch của cô ta lập tức có thể áp dụng rồi.

Trong phòng khách.

Mấy bác sĩ đang giúp Cố Ngọc Hiểu giữ thai, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ ngưng trọng.

Lâm Vũ Loan ở bên cạnh sốt ruột hỏi: “Thế nào? Đứa cháu cưng của tôi có thể giữ được không?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui