Huyền Cẩn nheo mắt lại, ngơ ngác hồi lâu mới vỗ mạnh vào trán một cái nói: “Em biết rồi, có thể đi tìm sư phụ của em, chị ấy là hacker số một thế giới, ngay cả hệ thống thông tin của Liên Hợp Quốc chị ấy cũng có thể tự do truy cập, huống hồ gì chỉ là hệ thống y tế của gia tộc Hải Nhân thôi mà, làm sao có thể ngăn cản được sư phụ.”
Vân Hành mỉm cười: “Vậy mau liên lạc với sư phụ của em đi, nhờ cô ấy giúp đỡ.”
Huyền Cẩn vô thức đưa tay mò tìm điện thoại, không biết đang nghĩ gì mà đột nhiên dừng động tác.
“Không được, nếu như em nói với sư phụ, đứa con trong bụng không phải là của anh, nhất định sư phụ sẽ tra hỏi đến cùng cho mà xem, đến lúc đó, chuyện em ngủ với anh trai sư phụ cũng sẽ không thể nào giấu được nữa.”
Nghe đến câu ‘ngủ cùng anh trai sư phụ’, ánh mắt của Vân Hành tối sầm lại.
Sau một hồi im lặng, anh mới mở lời: “Em cho rằng Dương Tâm không biết sao? Đúng là ngốc mà, cô ấy là ai cơ chứ, chút chuyện này sao có thể qua mặt được Dương Tâm? Tôi khuyên em nên mau chóng liên lạc với cô ấy càng sớm càng tốt, để cô ấy chuẩn bị, nếu không đến lúc chú hai của em mà dẫn bác sĩ đến, em làm sao mà trở tay kịp.”
Huyền Cẩn mím môi, do dự một lúc lâu mới cắn răng gọi điện thoại cho Dương Tâm.
Hải Thành.
Căn cứ điều trị.
Trong phòng làm việc.
Sau một đêm đấu tranh tư tưởng, tâm trạng của Dương Tâm cũng dần bình ổn trở lại.
Thẩm Thành thở phào nhẹ nhõm, anh còn sợ cô gái này sẽ thật sự bị gục ngã.
Dương Tâm cười thầm, nghe theo lời Thẩm Thành nhận điện thoại rồi ấn nút mở loa ngoài.
Sau khi cuộc gọi được kết nối với đầu dây bên kia, Dương Tâm nói đùa với Huyền Cẩn: “Sắp có đồ tôn rồi, sư phụ vẫn còn chưa gặp được bố của đồ tôn đâu, khi nào dẫn Vân Hành đến ra mắt vậy?”
Sau một hồi im lặng, một giọng nói khàn khàn truyền ra từ trong điện thoại: “Đứa trẻ trong bụng không phải là của Vân Hành, mà là… là… là của anh trai sư phụ đó.”
Dương Tâm sững sờ, không ngờ rằng lại thú nhận nhanh đến như vậy, cô bất giác nhìn Thẩm Thành.
Nhìn thấy khuôn mặt anh tái nhợt lại, cô không khỏi bật cười.
Thẩm Thành cũng được coi là một người từng trải, lăn lộn nhiều năm trên thương trường, không ngờ rằng lần này lại rơi vào tay một cô nhóc.
“Khụ khụ, đứa trẻ trong bụng thực sự là của anh Thẩm Thành sao? Nhóc này, sư phụ phục sát đất rồi.”
“Sư phụ.” Huyền Cẩn vừa nói vừa khóc: “Bây giờ em đang gặp một phiền phức rất rất lớn, giúp em với.”
Nét mặt Dương Tâm trầm tĩnh lại, cũng không có ý cười đùa nữa, nghiêm túc hỏi: “Sao vậy? Người của gia tộc Hải Nhân làm khó em ư?”
Huyền Cẩn cắn chặt răng, kể lại toàn bộ mọi chuyện cho Dương Tâm nghe.
Đơn ly hôn?
Bàn tay cầm bút của anh bỗng ngừng lại, anh liếc nhìn luật sư Vương, ánh mắt ấy khiến ông dựng tóc gáy.
Người trước mặt này là ai?
Là lãnh đạo của tập đoàn LG.
LG là một tập đoàn đa quốc gia, có nền tảng vững chắc, kiểm soát hai phần ba thị trường giải trí quốc tế, chỉ cần một cái đạp chân của nó thôi cũng khiến cả thế giới bị rúng động.
“Anh, anh Lâm, sao anh lại nhìn tôi? Lẽ nào tôi đã nói sai gì sao? Đâu có đâu, tôi thực sự đã được cô Lâm giao phó đến đây để đưa cho anh bản thỏa thuận ly hôn này.”
Lâm Thanh từ từ thu hồi ánh mắt về, nhẹ giọng hỏi: “Cô ấy không có lời nào muốn nhắn nhủ với tôi sao?”.