Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng


Sau khi nghe xong, Dương Tâm thầm hiểu rõ.

Hóa ra là bởi vì chuyện này.

Cô đã nói rồi mà, cô ta không phải người gặp phải thất bại thì sẽ chùn bước.

Ngược lại, cô ta rất cố chấp, nếu đã quyết định làm việc gì thì sẽ làm đến cùng.

Nếu không thì trước đây cô ta cũng sẽ không vì theo đuổi Thẩm Thành mà chấm dứt quan hệ thầy trò với cô.

“Hải Cẩn, thực ra Thẩm Thành và…”
Cô chưa kịp nói xong thì Thẩm Thành đã kéo cánh tay cô lại rồi lắc đầu, ý bảo cô đừng nói.

Dương Tâm sửng sốt, thoáng chốc thì hiểu ý của anh ta.

Phải rồi, Hải Cẩn đang bị nhốt, cô có thể nói chuyện với cô ta là do gia tộc bày mưu tính kế.

Nói cách khác, cuộc đối thoại giữa hai người sẽ bị nghe lén.

Nếu như cô nói cho Hải Cẩn rằng có thể cái thai của Cố Hiểu Ngọc không phải của Thẩm Thành, thắp lên tia hy vọng cho cô ta thì sợ là đến lúc đó cô sẽ hại cô ta bỏ mạng.

Dù sao thì mấy lão già của gia tộc Hải Nhân để cô ta gọi đến số điện thoại này là muốn chính cô ta nói muốn rời khỏi gia tộc Hải Nhân, bằng lòng làm ác chủ bài của bọn họ để kìm hãm Thẩm Thành.

Nếu như thắp lên tia hy vọng cho cô ta, làm cô ta đòi rời khỏi gia tộc thì chẳng phải sẽ đúng với tâm nguyện của mấy vị trưởng lão kia?
Cho nên tạm thời cô không thể nói chuyện này cho cô ta biết.

Cũng may Thẩm Thành nhắc nhở đúng lúc, nếu không thì cô đã phạm phải một sai lầm lớn rồi.

Chết tiệt, đúng là quan tâm quá sẽ bị loạn.

Bình thường cô bình tĩnh tự chủ bao nhiêu, nhưng một khi động đến chuyện sống chết của người thân thì cô cũng có chút đánh mất chính mình.

Cô thừa nhận mình ở phương diện này không bằng đám người Thẩm Thành cùng Lục Gia Bách, có thể là do ý chí của đàn ông cứng rắn hơn phụ nữ.

“Sự phụ, em đã quyết rồi nên chị đừng khuyên nữa.

Cứ như vậy đi, em không muốn xảy ra thêm chuyện gì nữa, em thực sự không muốn lại phải đối mặt với những thứ ngổn ngang này, chỉ muốn sinh đứa nhỏ trong bình an thôi.

Bố đã đồng ý với em, chỉ cần em ở gia tộc cả đời thì ông ấy sẽ không làm hại đứa nhỏ.

Đến lúc đấy ông ấy sẽ đưa đứa nhỏ này cho một gia đình có hoàn cảnh trong sạch nuôi, cũng xem như là chuẩn bị một đường lui thật tốt cho nó.”
Dương Tâm muốn an ủi vài câu, nhưng cách xa vạn dặm, bây giờ cô có nói gì đi chăng nữa thì cũng không có ích lợi gì.

Hiện giờ lại không thể nói cho cô ta biết rõ mọi chuyện, không cũng bằng không, cho nên chỉ có thể chờ xử lý xong chuyện ở Hải Thành rồi cô lại đi đến Gia tộc Hải Nhân với Thẩm Thành để đòi người.

Đến lúc đó nói tình hình của Cố Ngọc Hiểu cho cô ta, với tính cách của cô ta, nếu biết được thì cô ta sẽ an tâm.

Việc duy nhất cô phải làm lúc này là ổn định gia tộc Hải Nhân.

Nếu bọn họ muốn cô nhượng bộ thì cô sẽ tạm thời nhượng bộ.

“Cũng được, nếu đây là quyết định của cô thì tôi cũng không nói thêm nữa.

Cố gắng chăm sóc bản thân thật tốt, có tôi làm chỗ dựa cho cô thì bọn họ sẽ không làm gì cô, cô chỉ cần yên tâm dưỡng thai là được.”
“Vâng, nếu như không còn chuyện gì thì em cúp máy đây, sư phụ cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt, sợ là em không thể tham gia đám cưới của chị và ông chủ Lục được.

Đến lúc đó em sẽ chuẩn bị quà cho chị để cảm ơn chị mấy năm qua đã chăm sóc em.”
“Được rồi.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui