-Ái chà, em gái tôi đào hoa dữ thần.
Có được tận bốn đại nam thần trùng kí hiệu với mình luôn ta ơi.
Anh tin chắc, em sẽ loại Lôi Chu Hoành ra đầu tiên.
- Mộ Hiên ôm lấy Châu Vũ đôi nhìn Tịnh Miên nói.
-Đúng là anh trai em.
Chị xin lỗi nhé Chu Hoành, em bị loại.
Hẹn em lần sau nha.
- Tịnh Miên tháo sợi ruy băng trên tay Lôi Chu Hoành ra.
-Không sao, em hiểu chị mà.
Không thể ăn chung với nhau lần này, chúng ta vẫn còn những lần sau, em cũng không nếu đến nhà chị ăn uống đâu.
- Lôi Chu Hoành vui vẻ ngồi xuống ghế.
-Tớ xin đầu hàng.
Tớ sẽ không làm khó cậu đâu, dù sao tớ vẫn luôn được ăn chung với cậu mỗi ngày mà.
- Dạ Tuấn tự động tháo dây ruy băng trên tay mình xuống, ngồi xuống nhìn Tịnh Miên.
-Cảm ơn cậu, Dạ Tuấn.
- Tịnh Miên cười tươi.
-Em cá chị ấy sẽ chọn anh Âu.
- Yến Họa thì thầm.
-Không, em ấy sẽ chọn người anh em Vũ Tiêu của anh.
- Từ Tiếu phản bác.
-Bọn anh cũng cá là em ấy sẽ chọn Vũ Tiêu.
- hâu Vũ lên tiếng.
-Với sự mê trai của chị ấy, em cá là chị ấy sẽ chọn anh Âu.
- Lôi Chu Hoành tặc lưỡi nói.
-Với sự am hiểu về Tịnh Miên thì tôi nghĩ cậu ấy sẽ chọn Vũ Tiêu.
Đơn giản vì cậu ấy đang rất muốn cổ vũ tinh thần cho Vũ Tiêu, trước khi cùng anh ta sang New York tuyên chiến.
- Dạ Tuấn ngã người tựa vào ghế, nhẹ nhàng lên tiếng.
-Xin lỗi anh Âu, chúng ta hoàn toàn có thể hẹn nhau ăn uống vui chơi bất cứ khi nào rảnh.
Nhưng tôi xin phép được chọn Vũ Tiêu cho buổi hẹn tối nay.
Vì anh ấy sắp có một quyết định lớn, tôi muốn làm một việc gì đó cổ vũ tinh thần anh ấy.
- Tịnh Miên cúi đầu nhẹ nhàng tháo sợi ruy băng trên tay Âu Dương Tuân.
-Không sao đâu! Tối nay tôi cũng có việc lên đường sớm, tôi cũng đang tính rút lui đây.
Xin được phép hẹn cô dùng bữa tối vào một ngày nào đó.
- Âu Dương Tuân vui vẻ nhìn Tịnh Miên.
-Vâng, bất kể khi nào.
Chỉ cần anh mở lời mời, tôi nhất định sẽ đến.
- Tịnh Miên mỉm cười sau đó nhìn Vũ Tiêu.
- Cùng nhau dùng bữa tại nhà hàng nhé.
-Rất vinh hạnh được dùng bữa tối cùng quý cô xinh đẹp.
- Vũ Tiêu cười trêu chọc.
Âu Dương Tuân cũng cuối chào rồi rời đi nhanh chóng.
Yến Họa nhìn thấy anh ta đi rồi mờ quay sang nhìn Dạ Tuấn mới ánh mắt đầy nghi hoặc.
-Dạ Tuấn, anh thành thật khai báo đi ! Anh có năng lực đọc suy nghĩ người khác đúng không? Tại sao anh biết được chị Tịnh đang nghĩ gì và sẽ làm gì chứ.
Thậm chí là nói không sai một chữ.
-Anh không có khả năng đọc suy nghĩ người khác.
Anh chỉ là đã quá am hiểu tính tình và con người của cậu ấy mà thôi.
Tịnh Miên xưa nay vẫn luôn là một cô gái ngoài lạnh trong nóng, vẻ ngoài nhìn có vẻ vô tâm chứ thật ra vẫn luôn rất quan tâm đến mọi người xung quanh.
Cho nên, cậu ấy chắc chắn sẽ dành buổi hẹn tối nay cho Vũ Tiêu thay cho một lời cổ vũ tinh thần.
- Dạ Tuấn đưa mắt nhìn Tịnh Miên, miệng cười dịu ngọt.
-Dạ Tuấn, cậu ấy có một phiên bản mini sống trong đầu của chị mà.
Chị chỉ cần nhìn cậu ấy, cậu ấy liền biết chị sắp nói gì và muốn làm gì liền.
Nên là em cũng đừng ngạc nhiên như vậy, hãy quen với điều đó đi.
À mà Dạ Tuấn, sáng ngày mai bảy giờ là chúng ta sẽ bay sang New York bằng phi cơ của Từ Tiếu.
Cậu chút nữa về nhớ chuẩn bị đầy đủ mọi thứ nha, lần này cậu đi theo chúng tớ với tư cách là bác sĩ riêng của Mộ Hiên đó.
- Tịnh Miên dặn dò.
-Tớ còn cần cậu nhắc nhở sao.
Đồ cần thiết tớ đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi, ngày mai xuất phát chỉ cần cầm lấy và đi thôi.
Đổi lại, cậu đã chuẩn bị đầy đủ chưa ? Vụ lần này tớ sợ bọn họ sẽ đưa ra kế sách dơ bẩn để hất cẳng công ty của cậu ra khỏi New York đó, rồi cười vui ôm lấy chiến lợi phẩm đấy.
- Dạ Tuân cau mày hỏi.
-Cậu đừng quên trong tay tớ có vị đại luật sư giỏi nhất nước và ở sau lưng tớ còn có những ai.
Giả lại tớ đã đứng được lên vị trí này thì tớ cũng phải có bản lĩnh và luôn lên sẵn kế sách để xử lý những chuyện có thể xảy ra chứ.
Cậu cứ yên tâm ! - Tịnh Miên bình thản uống rượu.
-Ờ Tiểu Tịnh, em nhắc đại luật sư anh mới nhớ.
Em ấy đâu mất rồi, sao hôm nay không đến dự tiệc công ty? - Mộ Hiên ngó xung quanh hỏi.
-Chị ấy hả.
Chị ấy hôm nay quyết dành hết thời gian đi spa thư giãn trước khi lên đường tác chiến rồi.
Chút tối chị ấy sẽ sang nhà em ở, chị ấy ở phòng trên lầu ba nên là khi đó Yến Họa giúp chị đón tiếp và dẫn chị ấy lên phòng nhé.
-Chị Thời Sinh bao giờ đến, để em biết còn cho người chuẩn bị phòng và trà nóng.
- Yến Họa cầm điện thoại bấm bấm.
-*nhìn đồng hồ* Tầm tám giờ ba mươi, giờ cũng đã bảy giờ ba mươi rồi buổi tiệc của chúng ta sắp kết thúc rồi nên là em kêu họ chuẩn bị đi là vừa.
À chút nữa kêu Tiểu Ôn xuống hầm rượu lấy chai vang Clos Ste Hune 1986 và chai Mortlach 1994 bỏ vào hộp gỗ đem sang nha.
Em lấy chúng tặng cho chị Thời Sinh, nói với chị ấy đây là món quà cảm ơn mà chị đã hứa chị ấy.
- Tịnh Miên dặn dò.
Bạch Thời Sinh vốn là một cô gái có niềm đam mê với rượu vang, hầm rượu nhà Tịnh Miên lại tràn ngập cái loại rượu quý và lâu năm.
Nên điều kiện trao đổi để Thời Sinh nhận vụ kiện lớn và đầy rủi ro này chính là Tịnh Miên phải tặng cô ấy 2 chai rượu vang ngon.
-Ôi ! Sao em hào phóng dữ vậy.
Tặng hẳn hai chai vừa đắc tiền vừa lâu năm.
- Mộ Hiên tặc lưỡi.
-Dù sao hầm rượu của em cũng sắp hết chỗ chứa rồi.
Tuy biết là rượu sẽ không bị hỏng, rượu để càng lâu càng ngon nhưng để nhiều quá mà lại không có uống bao nhiêu thì rất phí.
Em dù sao cũng hứa sẽ tặng chị ấy hai chai rượu, mà đã tặng thì tặng cho đáng nên em đem hai chai đấy tặng chị ấy.
Tặng rượu ngon cho một người sành về rượu thì giá trị chai rượu cũng sẽ được tăng lên 1 bậc mà.
Anh uống không? Hay sau khi đi New York về, em tặng mỗi người một chai rượu ngon và để mọi người tự chọn loại mình thích nha.
- Tịnh Miên nhúng vai rồi cười nhìn bọn họ.
-Được đấy Tiểu Tịnh ! Gì chứ, đồ tặng là anh nhận hết đó ! Được tặng rượu ngon thì anh càng thích nha.
- Châu Vũ hào hứng.
-Riêng anh, em sẽ tặng hai chai.
- Tịnh Miên nháy mắt tỏ rõ vẻ thiên vị.
-Được rồi, tặng rượu cũng hứa sẽ tặng rồi.
Buổi tiệc cũng đến lúc kết thúc rồi.
Mọi người ai về nhà đấy, chuẩn bị đầy đủ đồ đạc rồi nghỉ ngơi lấy tinh thần nha.
Ngày mai đúng bảy giờ chúng ta xuất phát, ai dậy muộn thì cảm phục tự bỏ tiền ra mua vé máy bay đi riêng nha.
- Từ Tiếu nhìn mọi người nói.
-Biết rồi ! Giờ thì xin mời chủ tịch Vũ cùng em bước lên đứng chung với những cặp đôi đã được kết duyên kia, để cùng đi đến nhà hàng được không? MC đang đợi chúng ta đó.
- Tịnh Miên đứng dậy đưa tay về phía Vũ Tiêu.
-Mời tiểu mỹ nhân! - Vũ Tiêu đứng dậy cầm tay Tịnh Miên và nhường cô đi trước.
-Được rồi ! Chúng ta về thôi, để bọn họ hẹn hò riêng đi.
- Mộ Hiên đứng dậy khoác vai Châu Vũ đi ra phía cổng.
Từ Tiếu và Yến Họa cũng sải bước theo sau, Dạ Tuấn thì quay đầu nhìn Tịnh Miên rồi cũng cùng những người kia ra về.
Nhà Hàng 5⭐ HimOne
Sau khi lái xe đến nhà hàng thì từng cặp sẽ được dẫn lên một phòng ăn khác nhau, để đảm bảo sự riêng tư và thoải mái khi trò chuyện.
Tịnh Miên và Vũ Tiêu được dẫn lên phòng dành Tổng Thống vì bọn họ có thân phận khác với những người kia.
Căn phòng này được thiết kế theo phong cách Châu Âu cổ điển vừa sang trọng vừa cao quý.
Đợi Tịnh Miên và Vũ Tiêu ngồi xuống rồi thì nhân viên mới lên tiếng.
-Đây là thực đơn dành riêng cho hai vị.
Mời hai vị xem qua, nếu không hài lòng món nào hai vị có thể đổi.
Nếu đã hài lòng thì chúng tôi xin đem các món lên để hai vị thưởng thức.
-*nhìn qua* Không cần đổi đâu, cô có thể cho người đem món lên từ từ.
Cảm ơn cô ! - Tịnh Miên mỉm cười trả lời.
Nhân viên cúi đầu sau đó liền rời đi.
- Vũ Tiêu, anh thấy nhà hàng này như thế nào?
-Rất tốt! Nhìn khá là cổ điển, sang trọng và chất lượng phục vụ khá ổn.
- Vũ Tiêu nhìn quanh gật gật đầu đáp.
-Không tồi đúng không? Nhà hàng này do Dạ Tuấn lựa chọn đó.
Cậu ấy bảo quán này có nhiều món ăn gần như đã thất truyền, nhiều món kể cả ông bà chúng ta có khi còn chưa được nếm qua.
-Cậu ta đúng thật là có mặt nhìn.
À mà, Tịnh Miên.
Anh có thể hỏi em việc này không? - Vũ Tiêu bỗng nhiên nghiêm túc.
-Dạ, anh cứ hỏi đi.
- Tịnh Miên nhướng mày khó hiểu.
-Bọn em qua New York có chuyện gì căng thẳng lắm hay sao, mà phải cần đến luật sư vậy?
-Anh biết tập đoàn buôn đá quý lớn nhất nước Mỹ không?.