Những Kẻ Dưới Gầm GiườngCho tới bây giờ, tôi vẫn không hiểu tại sao có những người đàn ông mang trong mình dáng vẻ sáng sủa, ưu tú nhưng thay vì đứng trước mặt tôi, trước mặt mọi người để nói chuyện, để nhìn nhận thì họ lại chọn việc biến bản thân mình thành kẻ nằm dưới gầm giường mà hóng hớt thiên hạ !Tôi là một cô gái nhân sinh quan bình thường.
Thời gian trước đây gia đình tôi có gặp chút biến cố và tôi cũng không biết điều đó liệu nó đã có ảnh hưởng to lớn như thế nào vào cách nhìn nhận của những con người nông cạn ?!!Đất nước tân tiến, xã hội phát triển việc mà chúng ta tiếp nhận những kiến thức về tâm sinh lí, tôi nghĩ là điều vô cùng quan trọng.
Nhưng lại có những người cho rằng việc am hiểu quá nhiều chính là những cô nàng hư hỏng ?!!Đối với độ tuổi của mình hiện tại, đối với hiện thực, tôi cảm thấy mình không hẳn là “lớn” nhưng chắc chắn là không quá nhỏ bé.
Tôi có quyền trang điểm đậm, mặc những bộ đồ mình thích, không quá cầu kì, không quá lố lăng.
Vậy tôi làm như vậy là sai ?!!Từ bao giờ nhân phẩm, đạo đức của con người được đánh giá qua chiếc áo cổ hơi sâu, móng tay có màu và màu môi hơi đậm ?!!Từ bao giờ cách nhận biết một cô gái hư hỏng chỉ qua vốn kiến thức sinh sản, tình dục, hôn nhân gia đình của cô ấy ?!!Tôi quả thật không muốn chê những con người đó lạc hậu dù là đàn ông hay phụ nữ.
Nhưng tôi lại chẳng muốn trông thấy một người đàn ông điện cho mình một chiếc đầm xinh xắn thay vì một chiếc quần âu và một chiếc áo sơ mi phẳng phiu ! Hơn hẳn chính là tôi không muốn lớp trẻ sau này sẽ đi vào ti tỉ vết xe đổ của lớp trước chỉ vì những định kiến vô cùng ấu trĩ khi những con người đó trở thành bố, trở thành mẹ.Tôi không ghét họ, cũng không hề giận họ, thay vào đó tôi lại càng thấy thương cho họ, thương cho những thành phần bề ngoài rõ ràng được tiếp cận với nền văn minh nước nhà nhưng sự thật là bên trong lại vô cùng sáo rỗng !#tuilacongiannho.