Đoàn Sủng Lão Đại Sáu Tuổi Rưỡi


Trần Nguyệt Nguyệt cười lạnh nói xong, không do dự, giơ tay muốn tát vào mặt Mộ Khả Tây.

Nhưng mà, tay chưa kịp chạm vào mặt, đã bị Mộ Khả Tây, cô bé trông yếu đuối, chính xác nắm lấy.

“Á! Đau… đau đau đau…” Trần Nguyệt Nguyệt dù vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được.

“Buông tao ra! Nếu không buông, tao sẽ bảo ba tìm người đánh chết mày…”
Chưa nói hết câu, Mộ Khả Tây càng tăng thêm lực, Trần Nguyệt Nguyệt đau đớn không chịu nổi khóc thét lên.

Cơ thể Mộ Khả Tây nhỏ xíu nhưng sức mạnh lại lớn đến kỳ lạ.

Bé chỉ nhẹ nhàng vặn tay, Trần Nguyệt Nguyệt cảm thấy xương mình như muốn bị trật, sợ hãi đổ mồ hôi lạnh, tiếng khóc cũng run rẩy vì sợ hãi.

“Ba Khả Tây đã dạy, làm sai thì phải xin lỗi, chị mau xin lỗi chú đạo diễn, nói ‘xin lỗi’ đi.



Trần Nguyệt Nguyệt không dám làm gì, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, nức nở: “Xin… lỗi…”
Lúc này Mộ Khả Tây mới thả cô bé ra.

Thấy đối phương vẫn khóc mãi không ngừng, Mộ Khả Tây nhẹ nhàng xoa đầu cô bé, giọng điệu ngây thơ: “Ba còn nói biết sai mà sửa là đứa bé ngoan, chị đừng làm đứa bé hư nữa.


“Ừm! ”
Trần Nguyệt Nguyệt gật đầu.

Sau khi rời khỏi khách sạn, mắt cô bé cụp xuống, trong đôi đồng tử đen chỉ toàn là căm hận.

“Nè" Trên mặt Lý Tử Thông toàn là lo lắng.

"Khả Tây, làm sao bây giờ? Cháu đã gây rắc rối rồi.


"
Cô bé ngơ ngác chớp chớp đôi mắt trong veo như mắt mèo: "Khả Tây đã làm sai chuyện gì sao?"
"Không phải cháu sai, nhưng mà! "
Lý Tử Thông không biết phải giải thích với cô bé thế nào, chỉ biết nắm tay cô bé đi tìm Mộ Khương Qua để bàn cách đối phó.

Khương Qua vừa thay đồ xong, lúc này đang lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, chạy khắp nơi hỏi Khả Tây đang ở đâu.

Sau khi tìm khắp phim trường, cậu đang nghĩ có nên báo cảnh sát không thì thấy cô bé từ xa vẫy tay với mình: "Tiểu Cáp Tử! "
Nhìn thấy Khả Tây, cậu vừa vui mừng vừa tức giận, vội vàng chạy tới ôm cô bé vào lòng.

"Khả Tây, nhóc đã đi đâu? Có biết tôi không nhìn thấy nhóc còn tưởng nhóc bị người nào đó bắt cóc rồi không?"
Trong phim trường vừa đông người vừa hỗn loạn, Khả Tây lại xinh xắn thế này, không chừng có người sẽ có ý đồ xấu cô bé.

Cậu thật sự đã bị dọa sợ!
Nếu Khả Tây có chuyện gì, ông nội nhất định sẽ không để yên cho cậu.

Không chỉ ông nội, Mộ Tư Niên cũng sẽ không tha thứ cho cậu.

"Tiểu tổ tông, sau này đừng chạy lung tung nữa có được không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận