Tam Lỗi Tử đứng một bên giật mình với lời nói nương mình, "Nương, ngài thật sự định đem cô bé này về nhà sao? Đại ca, nhị ca bọn họ nhất định sẽ không đồng ý đâu! ""Đại ca con không đồng ý thì liên quan gì đến ta? Ta muốn nuôi thêm một đứa con gái mà cũng cần chúng gật đầu đồng ý sao?.
" Thẩm Tố Nga tức giận xụ mặt.
"Cha cũng! ""Đến cha con cũng phải nghe lời ta!" Hơn nữa, khóe môi Thẩm Tố Nga khẽ nhếch lên, "Cha con ấy hả, còn không biết ông ấy có con gái sẽ vui sướng đến mức nào đâu, chờ ta mang con gái về, ông ấy chắc hẳn hạnh phúc đến nhảy khỏi giường luôn ấy chứ.
"Tam Lỗi Tử biết tính cách nương mình, bá đạo lại cố chấp, biết không thể thuyết phục được nương mình, anh ta đành phải cùng bà trở về nhà.
Trên đường xuống núi, anh ta hỏi:"Nương, hay là để con ôm cho?""Không cần.
" Thẩm Tố Nga lắc đầu, tay ôm Linh bảo càng chặt hơn.
Con trai bà lo lắng: "Đi trong tuyết không dễ dàng, ngày trước mẹ còn đau đầu gối nữa, lỡ vì ôm đứa bé mà ngã thì phải làm sao?""Đứa nhỏ này vừa ấm lại còn thơm, ta muốn ôm nó.
" Thẩm Tố Nga cười nói.
Trời còn chưa sáng, xung quanh một mảnh lờ mờ, đi chưa được bao lâu thì nghe thấy một âm thanh lạ, giống như tiếng của một con thú rừng nào đó.
Tam Lỗi Tử nhận thấy được nguy hiểm, liền đứng lên trước chắn bảo vệ mẹ mình.
Vốn còn tưởng rằng chỉ là con chó hoang, không ngờ lại là một con gấu nâu khổng lồ cao gần ba mét, xuất hiện trước mắt mình.
"Cái, cái gì cơ!.
" Tam Lỗi Tử bị dọa đến đứng hình.
Mẹ anh cũng hoảng sợ đến choáng váng, bà từng nghe nói ở trên núi có một con gấu khổng lồ, nhưng nó ở trong tít núi sâu, bà và con trai căn bản không đi sâu vào núi, chỉ đi xung quanh bán kính thôn làng ba bốn cây số, làm sao lại có thể gặp được con thú đáng sợ như vậy?Nghe nói, con gấu này chỉ cần đánh một chưởng là có thể đập nát đầu người như dưa hấu, ai may mắn thì bị thương nặng, ai đen đủi là lập tức chết tại chỗ.
"Trèo lên cây," buộc mình phải bình tĩnh lại, Thẩm Tố Nga vội vàng nói với con trai, "Đừng đứng ngây ngốc ở đó nữa, tranh thủ thời gian leo lên cây cao đi!"Tam Lỗi Tử cũng rất muốn leo lên cây nhưng đôi chân lại không khống chế được, "Chân con run quá! "Đang nói chuyện, một âm thanh trầm thấp "Ngaoo" vang lên, dọa anh ta ngã bệt xuống đất, còn không đứng dậy nổi chứ đừng nói gì đến leo cây.
Kết thúc rồi, kết thúc rồi, hôm nay phải chết ở nơi này rồi! Tam Lỗi Tử khóc ròng: "Nương, con còn chưa cưới vợ nữa, ô ô! "Mẹ anh ta ôm bé gái thật chặt trong lồng ngực, như thể không muốn con gấu phát hiện trên tay mình còn có đứa bé.
"Nương ơi! " Giọng nói Tiểu Linh Bảo mềm mại, ngọt như mật.
"Xuỵt! Con đừng nói chuyện," Thẩm Tố Nga đặt con gái xuống đất, cố gắng lấy tuyết che phủ lên cơ thể đứa bé càng nhiều càng tốt.
"Nếu như bọn ta bị con gấu này vồ chết, con đừng động đậy, ở im đây chờ nó rời đi rồi hãy chạy thật nhanh.
"Gấu khổng lồ không thèm để ý đến Tam Lỗi Tử đang run như cầy sấy, nó hít hít mũi ngửi thấy một mùi hương vô cùng thơm ngon, ngọt ngào hơn cả mật ong! Đi đến trước mặt Thẩm Tố Nga, nó hưng phấn kêu lên một tiếng, "Ngaoo——"Thẩm Tố Nga nhắm chặt hai mắt, nghĩ đến cuộc đời mình cuối cùng cũng được nghe con gái gọi một tiếng "nương", đời này không còn gì tiếc nuối.
"Nương ơi, nương đừng sợ.
" Bé con nói.
Bước ra khỏi đống tuyết mà nương mình vùi lấp trước đó, bé con không nói hai lời liền lấy chân đạp con gấu một cước, chỉ thấy chân con gấu hằn một vết lõm chân rõ ràng, còn có thể nghe được tiếng xương gãy vụn.
Gấu nâu khổng lồ đau đớn tột cùng, gầm lên một tiếng, thân thể to lớn ngã ra sau, chỉ nghe thấy tiếng "Ầm ầm" thật lớn, người nó đè gãy cây đại thụ.
Sự việc diễn ra quá nhanh, hai người Thẩm Tố Nga cùng Tam Lỗi Tử đều không phản ứng kịp, trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc.
Bé con cao chưa đến một mét phồng má, giọng nói ngọt ngào, dễ thương, "Kẻ xấu này lại dám hù dọa nương ta, Linh Bảo muốn chặt đứt móng vuốt của ngươi cho nương làm đồ nhắm!".