Không chỉ vợ chồng Đại Đông Tử mà tất cả mấy người trong nhà đều kinh hãi khi biết được nương từ trên núi nhặt về cho mình em gái nhỏ.
"Nương, người điên rồi sao?" Người lên tiếng chính là con dâu thứ hai Hoàng Nguyệt Châu, ôm bụng bầu tức giận nói, "Nhà chúng ta đã nghèo, người lại còn nhặt đứa trẻ không biết này từ đâu về đây cho lãng phí lương thực!"Nói xong, chị ta đẩy đẩy chồng mình, người con trai thứ hai của bà tên Khương Hoa, mọi người đều gọi anh ta là Tiểu Hoa Tử, ba năm trước đây đã cưới được một cô vợ trẻ, hiện tại có một đứa con trai hai tuổi, tên là Khương Phú Quý.
"Nương, nương Phú Quý nói không sai, nhà chúng ta nhiều người, túi khoai lang đỏ cuối cùng cũng sắp hết rồi, làm sao còn đủ khả năng nuôi thêm một miệng ăn?""Ta nuôi đứa bé này không cần mấy người các con đồng ý," Thẩm Tố Nga nói, "Ta đây chỉ thông báo cho các con biết, từ nay về sau, đây chính là con gái ta, Nguyệt Châu, về sau đây chính là em chồng của con.
"Hoàng Nguyệt Châu tức đến đỏ cả mắt, "Nương, người đừng quá phận.
Bây giờ trong nhà chỉ có thể trông cậy vào chúng con chống đỡ, người lớn tuổi, ở đội sản xuất cũng chả kiếm được mấy cái công điểm, cha thì chẳng phải nói! ""Nếu người còn biết đau lòng con trai mình thì hãy an phận chút, ngày thường ăn cơm ít lại một, làm nhiều một chút mà sống, đỡ đần chúng con tiền men, đừng có lại gây thêm phiền toái!"Chồng nàng ta ho khan một tiếng, "Nương, nương Phú Quý nói lời này tuy hơi khó nghe nhưng đó là sự thật, cha nằm kiệt trên giường nhiều năm như vậy, chúng con đã gần kiệt sức vì phải lo tiền thuốc rồi, người lại còn! ""Nhìn xem, nha đầu này vừa đến đã đánh Căn nhi thành dạng này, gãy cả răng.
" Vợ lão đại Phương Tú Vân vừa lau máu mũi cho con trai vừa nghẹn ngào oán trách.
Lau nước mắt xong, nàng ta quay lại nói: " Nếu nương nhất quyết muốn nuôi con nhóc này, vậy thì chúng con sẽ phân gia, dù sao con cũng không để Căn nhi sống với nó.
""Đúng đúng, nếu người muốn nuôi nha đầu này thì liền phân gia.
"Thẩm Tố Nga nghe vợ con trai lão đại với vợ lão nhị nói xong, bà quay sang hỏi lão tứ và lão ngũ, " Các con nghĩ thế nào? Có muốn cùng ta phân gia?""Nương, người đây là đang nói linh tinh cái gì vậy? Cần thiết phải vì con nhóc xa lạ này mà ầm ĩ với bọn đại ca, nhị ca như vậy không?""Vậy là, Khương Hải, Khương Siêu, con cũng không muốn ở cùng cha nương nữa đúng không?"Khương Hải, Khương Siêu cau mày, "Nương, con cùng lão ngũ vẫn chưa kết hôn, sao có thể phân gia? Không phải để cho người ngoài cười chết sao?"Thẩm Tố Nga nghĩ đến mình đúng là điên rồi, bà quên mất hai đứa con trai nhỏ của mình còn chưa lập gia đình nên càng không thể phân gia, bèn nói, "Xem ra phải ủy khuất các con cùng ta chăm sóc Linh Bảo rồi.
""Tam ca, anh mau mau thuyết phục nương đi.
Nếu đại ca với nhị ca phân gia, lương thực phân cho chúng ta càng ít a.
" Lão tứ hướng anh trai mình nói.
Tam Lỗi Tử sau khi chứng kiến sức mạnh của Linh Bảo, rất muốn nói ra toàn bộ sự việc, nhưng bị mẹ hắn trừng mắt, đành phải nuốt lại trong lòng.
"Ai, với tính cách của nương, ta khuyên cũng vô dụng.
"Lão đại Khương Đông cau mày, "Nương, ý người như thế nào?".