Đoàn Sủng Tiểu Ngọt Bao Ba Tuổi Rưỡi Đại Lão Sủng Lên Trời


Mắt Lục Vũ trông mong nhìn thê tử ôm đứa bé rời đi, lúc này cũng bất chấp sinh khí, chạy chậm theo sau.

“Bảo bối, cũng thơm ông một ngụm.


Đối mặt tiểu cô nương đáng yêu như thế, vợ chồng hai người cũng chưa hoài nghi bé gái này khả năng chính là trò đùa dai.

Quản gia sau khi giao thiệp cùng người cảnh sát thì biết được, bé gái này là chủ động đến đồn công an nói chính mình lạc đường, theo sau đó tiểu nữ hài chỉ ra cha của mình ở biệt thự Tần Sơn.

Vậy mới có sự tình cảnh sát đem người đưa lại đây.

Quản gia cẩn thận nghi ngờ.

Sau đó phân phó người đưa bé gái đang ăn một nửa que kẹo đem đi làm xét nghiệm DNA.

Huyết mạch của Lục gia, vẫn là cẩn thận chút cho thỏa đáng.

“Cảnh sát Trần, bé gái này không phải con của Lục gia, bất quá, có phải tam thiếu bỏ đi hay không, còn phải cẩn thận chút.



“Đứa bé có thể ở lại biệt thự Tần Sơn sao?”
“ A, ngươi yên tâm, đứa bé đảm bảo tuyệt đối an toàn ở Lục gia.


Cảnh sát Trần do dự một lát gật đầu.

Quản gia cùng cảnh sát Trần nhiều lần bảo đảm đứa bé gái sẽ an toàn, xe cảnh sát mới rời đi.

Lúc này, trong biệt thự, tiểu bánh bao ngồi trên cái ghế cao, hai cái đùi trước sau đong đưa, trên tay cầm chiếc đũa đưa đồ ăn ngon vào trong miệng, lại còn không quên khen ngợi: “Bà ơi, tay nghề của người thật tốt, ăn ngon thật.


Tần Song cười ha ha.

“Đừng có gấp, ăn từ từ thôi.

” Tần Song đem đồ ăn phân nửa gắp vào chén của đứa bé.

Lục Vũ cũng không nhàn rỗi, hắn tự cắt cho đứa bé một quả táo.

“Bà ơi, ba ba ta đâu?” Đứa bé đột nhiên hỏi.


“Hắn sẽ trở về ngay lập tức.

” Tần song nhìn về phía quản gia.

Quản gia cung kính nói: “Tam thiếu gia đang trên đường trở về, phỏng chừng nửa giờ sau là có thể về tới nhà.


Tiểu nãi oa tiếp nhận lời nói: “Cảm ơn ông.


Quản gia sửng sốt, sau đó bật cười.

Nhóm tiểu thiếu gia Lục gia kia cho tới bây giờ đối với ông không có nói qua lời cảm ơn, còn thường xuyên lấy ông ra chọc cười, đối lập với các tiểu thiếu gia, vị tiểu thư là thật sự ấm lòng, nếu tiểu thư thật sự là con gái của tam thiếu, vậy thật sự tốt quá.

Đứa bé cười rộ lên, hai cái lúm đồng tiền trên mặt càng thêm rõ ràng, rất giống bộ dáng Lục Dục Trần khi còn nhỏ.

Tần Song thấy trên khóe miệng đứa bé dính một hạt cơm, nàng duỗi tay giúp lấy xuống.

“Cảm ơn bà ạ.

” Tiểu bánh bao nói ngọt.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận