Đoàn Sủng Tiểu Ngọt Bao Ba Tuổi Rưỡi Đại Lão Sủng Lên Trời


Quả nhiên là nàng.

Tâm tình Lục Dục Trần trở nên có chút trầm trọng.

Bỗng nhiên, bên ngoài biệt thự có người tiến vào, là đại ca Lục Dục Hoa, nhìn thấy Lục Dục Trần ôm một tiểu cục bột nếp phấn nộn nộn, cao hứng đi tới.

“Bé gái này là ai?”
Tiểu nha đầu đáng yêu này nếu là con gái hắn thì tốt rồi, như vậy hắn có thể không bị ba mẹ buộc sinh bốn đứa.

“Con tên là Giản Nặc, là con gái của ba ba.


Đứa bé giành trước một bước trả lời.

Nhắc tới ba ba, đứa bé liền làm ra cái vẻ thật kiêu ngạo, ngưỡng cằm, vẻ mặt tự tin.

“Nga! Ba ba ngươi là ai?” Lục Dục Hoa nhịn không được nhéo nhéo gương mặt của đứa bé.

Thật đáng yêu! Thật lạ lẫm!
Ước gì bây giờ hắn có đứa con gái đáng yêu như thế này a.

Vợ hắn đã bị trưởng bối giục sinh con đến không dám về nhà.

“BA ba ta là Lục Dục Trần.

” Âm thanh đứa bé to lớn vang dội, sợ người khác nghe không được.

Lục Dục Trần vẻ mặt xấu hổ.

Lục Dục Hoa vẻ mặt nghi hoặc thêm hâm mộ, thêm trào phúng mở miệng: “Lão tam, ngươi thật sự không đứng đắn nha.

Con gái ngươi lớn như thế, cũng luyến tiếc đưa về để chúng ta nhìn một cái, lão nhị cùng ta sẽ tẩn chết ngươi.


Hắn hại anh em bọn ta luôn bị giục sinh con.

Lão tam ngồi xem náo nhiệt liền không chê to chuyện đúng không?
Tức ch·ết hắn!
Lục Dục Hoa lập tức gọi điện thoại cho lão nhị, để lão nhị trở về xem lão tam hãm hại bọn họ hiện giờ có bao nhiêu đắc ý.

Lục Dục Trần cạn lời, giải thích nói: “Bé gái này không phải con ta.


Đứa bé này có lẽ là nhìn thấy ảnh chụp của hắn khi ở cùng mẹ nàng, liền hiểu lầm hắn chính là ba mình.

“Không phải con gái ngươi?” Lục Dục Hoa mới không tin.

Không phải con gái của Lục Dục Trần, làm sao có thể giống hắn như thế, lừa ai đâu.

“Thật không phải.


Bé gái nhìn ba ba cùng người khác tranh luận, tay nhỏ gắt gao ôm cổ ba, như thể sợ rằng giây tiếp theo ba ba liền đem nàng ném văng ra.

Lúc này, quản gia ở bên người Lục Vũ không biết nói cái gì, bỗng nhiên mở miệng nói: “Mẹ của đứa bé đã đến đồn công an, chúng ta mau mang theo đứa bé qua đi.

Đợi nhìn thấy mẹ đứa bé, chân tướng của sự việc liền rất dễ dàng cởi bỏ, đâu cần ở chỗ này tranh cãi dài ngắn.

Bên kia, Lục Dục Hoa đã đem tin tức nói cho Lục Dục Hoàn.

“Lão nhị, lão tam đưa về nhà một đứa bé gái.


Lục Dục Hoàn nghe anh cả báo tin này, liền mừng rỡ như điên, nhịn không được cười ha hả, làm cho toàn bộ người trong phòng họp đều nhìn chằm chằm vào hắn.

Cả phòng họp đều chết lặng!
“Hôm nay tới đây thôi, tan họp.

” Lục Dục Hoàn tuyên bố cuộc họp kết thúc.

Từ phòng họp đi ra, hắn cầm di động nói với anh cả.

“Ta lập tức trở về.


Lúc này, cha đứa bé là Lục Dục Trần ôm đứa bé ngồi trên một chiếc xe Bentley sang trọng đi đến đồn công an.

Lục Dục Hoa cùng ba mẹ lái xe một chiếc khác theo ở phía sau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui