Nếu Liễu Nhược Nam biết, chắc chắn sẽ nhíu mày, sao lại không có chăm chỉ chịu khó?
Hôm nay, Liễu Nhược Nam dậy sớm, để làm việc nhanh nhẹn, cô mặc quần bó màu đen, áo ba lỗ dài màu trắng bó sát, tóc ngắn buộc đuôi ngựa gọn gàng.
Chín giờ sáng cất nóc, Liễu Nhược Nam và Trương Nhị Hoa, Chu Đào Hoa, bà Lưu, bà Lý cùng nhau chuẩn bị công việc, cái gì cần thái thì thái, cái gì cần rửa thì rửa, sau đó cầm một khúc xương sườn dài, một chai rượu, giấy đỏ và bánh bao, kẹo hoa quả đến nhà mới.
Tại nhà mới, một thanh xà ngang lớn đã được buộc dây đỏ.
Những người trong thôn không đi làm hầu như đều vây quanh ở đây, cũng có người đi làm vây quanh xem, ví dụ như hai thanh niên trí thức.
Chú ba Lý để trưởng lão họ Lý và Liễu Nhược Nam cùng nhau dán tờ giấy đỏ có viết "thượng lương đại cát" lên xà ngang, lại đặt xương và rượu lên xà ngang, trưởng lão cầm một cái búa gỗ dùng sức gõ lên đầu xà ngang, miệng lẩm bẩm nói đủ loại lời cát tường.
Sau đó, mấy người đàn ông lực lưỡng nâng xà ngang lên, đặt vào vị trí, chú ba Lý hét lớn một tiếng: "Thượng lương nào!!"
Tiếp theo, một nhóm người cũng vui vẻ hét theo: "Thượng lương nào~"
Liễu Nhược Nam cảm thấy rất thú vị, xem rất say sưa, phong tục tập quán như vậy, đời sau chắc không còn nhiều, cũng có lẽ là cô chưa từng tìm hiểu.
Sau đó, Liễu Nhược Nam và bà Lý, dì Trương chia bánh bao, hoa quả, kẹo cho những người có mặt.
Sau nghi lễ cất nóc, người làm việc tiếp tục làm việc, người về nhà thì về nhà.
Liễu Nhược Nam mời trưởng lão và vợ chồng trưởng lão, cùng vợ chồng ông ba Lý đã giúp xem ngày lành đến ăn tiệc trưa, dưới sự chỉ dẫn và đi cùng của Trương Nhị Hoa, cô lại mời thêm bảy ông lão đức cao vọng trọng trong thôn, có vợ thì mang theo vợ, không có vợ thì chỉ có thể một mình.
Chỉ là, khi Liễu Nhược Nam mời mọi người về nhà chuẩn bị nấu cơm thì chiếc xe ô tô màu đen quen thuộc ở cửa là sao?
"Này! cô nhóc Nam, là người thân của cháu à?"
Một thời gian trước, chuyện xe ô tô đưa xe đạp của Liễu Nhược Nam về, cả thôn đều biết.
Lý Thành Công không nói chuyện người yêu, cuối cùng cô giải thích với mọi người là người thân.
Liễu Nhược Nam nheo mắt lại, nhìn biển số xe, cùng Trương Nhị Hoa vào sân.
Vân Mặc Bắc về thăm cô sao?
Đùa gì thế!
Trừ khi có chuyện!!!
Trong sân không có ai, cô trực tiếp vào phòng mình xem, cũng không có ai.
"Khụ, cô nhóc Nam, ở trên nhà chính.
"
Trương Nhị Hoa nhìn người đi ra, kéo Liễu Nhược Nam nói.
Liễu Nhược Nam quay đầu lại nhìn, là thư ký Văn.
Không nhịn được cong môi cười: "Chào anh Văn, anh tìm tôi có chuyện gì không?"