Thời gian đi học ngày này qua ngày khác, trong nháy mắt đã khai giảng được một tháng.
Từ khi học mẫu giáo U U đã rất được các cô giáo yêu quý, chẳng mấy chốc đã trở thành bạn nhỏ có nhiều ngôi sao nhất trong lớp, đến cuối tháng khi cô giáo trao giải, phần thưởng của bé là một túi kẹo sữa thật to.
U U vô cùng vui vẻ, hào phóng bắt đầu chia kẹo cho các bạn:
"Đường Đường một viên, Sở Sở một viên, Lâm Hành một viên, Thư Thư một viên, tớ một viên.
.
"
Sau khi phát kẹo cho các bạn nhỏ chơi thân với mình trong thời gian qua giống như một ông già Noel, U U hài lòng ôm lấy tất cả số kẹo còn lại vào lòng.
"Còn dư tám viên, đều là của tớ!"
Khương Đường:.
Thấy Khương Đường đang nhìn mình với vẻ mặt kì quái, U U nhìn nhìn xung quanh, sau đó nói nhỏ vào tai cô:
"Hai chúng mình chơi thân với nhau, tớ cho cậu thêm một viên nữa, đừng để mọi người nhìn thấy nha.
"
Viên kẹo được tính theo việc tư này được đưa qua vô cùng lén lút, lòng bàn tay cô gái nhỏ hơi hạ xuống, ngay lập tức viên kẹo vẫn còn mang hơi nóng được nhét vào tay Khương Đường.
Vốn dĩ cho rằng Khương Đường vẫn muốn ăn kẹo, nhưng sau khi đưa thêm một viên, U U phát hiện Khương Đường vẫn đang nhìn chằm chằm bé.
Bé hơi do dự, lại lấy thêm một viên từ trong lòng:
"Cậu, nếu cậu vẫn muốn nữa thì tớ có thể cho cậu thêm một viên.
.
Nhưng, nhưng không thể nhiều hơn nữa.
.
"
Dáng vẻ U U trông giống như "Tớ muốn xử lý mọi chuyện một cách công bằng, cậu mà như vậy thì tớ rất khó xử đó.
"
Khương Đường không nói chuyện, trả lại cả ba viên kẹo U U vừa cho cô, sau đó tiếp tục làm đề Olympic Toán học của mình.
Cô cũng không phải thật sự là một đứa trẻ, cô không giành kẹo với trẻ con.
U U lại nghĩ rằng cô đang giận, đầu tóc cọ cọ vào khuỷu tay bên cạnh, kéo mép bàn nhìn sang bên cô.
"Đường Đường, cậu giận sao?"
"Không.
"
"Đừng giận mà, cậu là bạn tốt của tớ, cậu không thể làm lơ tớ.
"
"Tớ không có lơ cậu.
"
U U chớp chớp mắt: "Vậy tại sao lúc đi vệ sinh cậu lại không rủ tớ đi cùng?"
Mỗi khi U U muốn đi tiểu, không cần phải nói, tất nhiên Khương Đường sẽ đi cùng bé.
Còn cô thì chỉ đi vệ sinh một mình chứ không muốn làm phiền bất kỳ ai để họ đi với cô.
"Bởi vì tớ có thể đi một mình.
" Khương Đường không ngẩng đầu đáp.
U U nhỏ giọng ồ một tiếng: "Đường Đường, cậu thật lợi hại, cậu lợi hại giống như chị gái tớ vậy.
"
Trong mắt đứa trẻ như U U, nếu ai có thể đi vệ sinh một mình mà không cần người khác đi cùng thì chắc chắn đó là một người rất rất dũng cảm!
Có thể làm được những điều mà bé không làm được, ở trong mắt bé người đó vô cùng lợi hại!
Khương Đường rất khó để lý giải định nghĩa lợi hại trong đầu của một đứa bé năm tuổi rưỡi là như thế nào, nhưng sau khi tiếp xúc với nhau từ lúc khai giảng đến giờ, cô phát hiện U U định nghĩa sự lợi hại và thông minh rất đơn giản.
Giống với chị gái bé, đó chính là lợi hại.
Giống với anh hai bé, đó chính là thông minh.
Nếu như giống với bé.
.
"U U, đây là những cái móc khóa tớ mang về lúc đi sở thú vào cuối tuần trước, cậu thích cái nào?"
Tống Sở Hàm mang tới một đống móc khóa có hình động vật cho U U chọn.
"Vậy tớ lấy móc khóa gấu mèo!"
"Ồ, tớ tưởng rằng chắc chắn cậu sẽ thích gấu trúc, cậu không thích gấu trúc sao?"
"Gấu trúc ngu ngơ.
"
"Ha ha, nhưng mà tớ thấy cậu và gấu trúc rất giống nhau, đều rất đáng yêu!"
U U lắc đầu nguầy nguậy:
"Không, không, không, không giống! Tớ không ngốc!"
Khương Đường: Nhìn bộ dáng nghiêm túc từ chối này trông cậu càng ngốc hơn.
Những người khác cũng có cảm giác giống Khương Đường, mấy bạn nữ thấy dáng vẻ U U lắc đầu từ chối, nhịn không được duỗi tay xoa bóp khuôn mặt nhỏ mềm mại của U U.
Oa.
Hôm nay U U cũng mềm mại không kém nha!
Sau khi học chung gần một tháng, kính lọc người nổi tiếng của mọi người dành cho U U đã dần dần suy yếu, có lẽ bố mẹ của các bạn nhỏ vẫn còn cố kỵ cũng dặn dò nhiều thứ, tuy nhiên mấy đứa trẻ đều có tâm tư đơn giản, chỉ mới năm sáu tuổi, những người tiếp cận U U bởi vì hào quang người nổi tiếng chỉ là số ít.
Sau khi phát hiện ra sự ngây thơ và dễ thương sau ánh hào quang của U U, hầu hết các bạn nhỏ đều rất muốn chơi cùng bé.
Rất đơn giản, những bạn nhỏ lớn lên trong điều kiện giàu có thì rất dễ đối xử rộng lượng và hào phóng với người khác, bởi vì chưa bao giờ thiếu thốn về vật chất nên chúng sẽ không so đo đến chuyện được mất trong những việc nhỏ nhặt.
Không ai là không thích chơi cùng với một bạn nhỏ nhiệt tình và hào phóng.
Ngay cả giáo viên cũng rất dễ dàng mà thích U U, một cô bé luôn nhìn họ với đôi mắt sáng lấp lánh trong giờ học.
Vì vậy, trong buổi họp lớp, khi giáo viên chủ nhiệm đề xuất ứng cử ban cán sự và lớp trưởng, cô giáo không thể không dùng ánh mắt ra hiệu cho U U.
.
Em có muốn thử ứng cử vào vị trí lớp trưởng không?
Chắc chắn có rất nhiều bạn học sẵn sàng bỏ phiếu cho em!
"Đường Đường, ban cán sự là gì vậy?"
"Là làm quan.
"
U U ôm má, nhớ tới lần ra ngoài lúc trước với bà ngoại La Bích Anh, tình cờ gặp được một ông thầy bói già.
Hình như ông cụ đó nói là trong tương lai bé sẽ kết hôn với một quan chức nhà nước rất giàu có.
Bà ngoại nói những quan chức nhà nước giàu có đều là tham quan.
Nghe có vẻ không phải là từ hay ho gì.
Dù cô giáo chủ nhiệm liên tục cổ vũ và khích lệ, nhưng các bạn nhỏ lại thẹn thùng, rất ít bạn chủ động cạnh tranh vào ban cán sự lớp, trong lúc rơi vào đường cùng, cô đành phải chủ động nói với U U:
"Bạn học Cố U U, em có muốn cạnh tranh vị trí lớp trưởng không?"
U U lắc đầu, nhanh chóng trả lời:
"Dạ không!"
"Tại sao vậy? Cô nghĩ em có thể trở thành một lớp trưởng giỏi.
" Cô giáo từng bước hướng dẫn: "Làm lớp trưởng có rất nhiều lợi ích.
Nếu em trở thành lớp trưởng, tất cả học sinh trong lớp đều phải nghe theo sự chỉ huy của em.
.
"
Cô giáo giảo hoạt bắt đầu sử dụng quyền lợi để dụ dỗ, U U hơi bị lung lay một chút.
"Ngoài ra còn được chuẩn bị cơm trưa và sữa bò, buổi chiều được phát bánh quy và kẹo, mỗi tuần còn có thể nhận nhiều hơn các bạn khác một ngôi sao nhỏ.
.
"
Quyết tâm của U U đã bị chấn động bởi sữa bò, bánh quy và kẹo.
Thảo nào bà ngoại nói làm công chức thì sướng!
Hóa ra làm công nhân viên chức còn được quản cả sữa, kẹo và bánh quy nhỏ sao?
Giãy giụa hồi lâu, cuối cùng U U vẫn từ chối.
Cô giáo ngạc nhiên: "Tại sao?"
U U nói với vẻ mặt khốn khổ: "Em sợ mình sẽ biến thành tham quan *khóc*".