Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi Rưỡi


Editor: Tan Tan
Beta-er: Thiên Bách Nguyệt
* * *
"Ngộ nhỡ thật sự đụng phải yêu quái, U U có sợ không?"
Lúc ấy U U đắc ý hừ một tiếng:
"Không sợ!"
Ba và chị đều sẽ bảo vệ bé, bé là đứa trẻ sắp 4 tuổi rồi, sẽ không sợ hãi!
Ung Trạch thoáng nhìn vẻ mặt không sợ hãi chút nào của bé, trong lòng khẽ nhúc nhích, mở miệng nói:
"Bên trong ngọn núi kia có yêu quái."
U U nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu, chớp chớp mắt: "Yêu quái trông như thế nào ạ?"
"..

Chắc giống anh?" Ung Trạch nghĩ nghĩ, bổ sung: "Còn giống Miên Miên nữa."
"Oa!"
U U vui vẻ ôm cổ Ung Trạch.
"Em muốn đi xem yêu quái! Em không cần đi vườn bách thú nữa! Em muốn xem yêu quái! Em muốn thấy thật nhiều thật nhiều Miên Miên, thật nhiều thật nhiều anh Ung Trạch!"
"..."
Bởi vì những lời này của Ung Trạch, tới gần thời gian xuất phát, U U ưu sầu vì phải xa mẹ và Miên Miên ba bốn ngày, cả ngày giống cái máy đọc kêu:
"Con muốn xem yêu quái! Con muốn chơi cùng yêu quái!"

Cố Khải Châu: "?"
Cố Diệu Diệu: "Chị thấy em mới giống yêu quái đấy."
Muốn đến núi Trường Trạch ở thành phố C phải ngồi máy bay hai giờ.
Cũng thật trùng hợp, ban đầu cho rằng phải tới thành phố C mới có thể gặp Đinh Nghiêu, không nghĩ tới cậu và bọn họ cùng ở trên một máy bay.
Chào hỏi Cố Khải Châu và Cố Diệu Diệu xong, Đinh Nghiêu nhìn U U ở lối đi nhỏ bên kia cười nói:
"Hai tuần không gặp, U U có nhớ Đinh Nghiêu ca ca không?"
U U đang nhảy nhót, vẻ mặt lập tức cứng đờ: "..."
Đinh Nghiêu: "..."
Trẻ con quả nhiên tàn nhẫn.
Hai tháng trước còn bảo với hắn là thích Đinh Nghiêu ca ca nhất, hai tháng sau đã không nhớ hắn nữa rồi.
Có lẽ là do sự mất mát và tủi thân trên mặt Đinh Nghiêu quá mức rõ ràng, U U ngượng ngùng vội vàng bù lại:
"Có, có! À..

Ngày hôm qua nhớ một chút, trước trước trước hôm trước cũng nhớ nữa!"
Một chữ Đinh Nghiêu cũng không tin.
Nhưng mà..
Nhìn Cố U U nghiêm túc dỗ hắn ở mặt ngoài, hắn quyết định không so đo với một cô nhóc ba tuổi.
Hai giờ đi đường quá lâu, U - thích lảm nhảm - U không chịu ngồi yên một chút nào, khoang hạng nhất chỉ có bốn người bọn họ, U U nhỏ giọng nói thầm với Đinh Nghiêu:
"Đinh Nghiêu ca ca, lần này chúng ta đi xem yêu quái, anh có vui không?"
"Anh Ung Trạch nói, trên núi có rất nhiều rất nhiều Miên Miên, còn có rất nhiều rất nhiều anh ấy."
"Yêu quái đều vừa đáng yêu vừa xinh đẹp sao? Chúng nó có thể cảm thấy em không đủ đáng yêu nên không chơi với em không?"
"Yêu quái sẽ thích quà gì nhỉ? Ba nói, đến nhà người ta phải lễ phép, không thể đến tay không."
* * *
Sau gần hai giờ, Đinh Nghiêu bị mười vạn câu hỏi vì sao của U U khiến cho có chút mất kiên nhẫn ôn nhu nói:
"Yêu quái thích trẻ con tặng quà đó là cho chúng nó cắn một cái."
U U vừa mới còn rất chờ mong vẻ mặt lập tức dại ra.
"Đặc biệt là người có nhiều thắc mắc, ngao ô một cái, chúng nó thích ăn nhất."
U U:.

QAQ
Nhìn cô nhóc ríu rít cuối cùng cũng an tĩnh như gà, Đinh Nghiêu lại có chút không đành lòng, lo lắng có phải mình nói hơi quá hay không.
Nhưng mà không bao lâu sau anh lại nghe thấy cô bé lầm bầm lầu bầu:
"..


Anh Đinh Nghiêu lừa người, căn bản không có yêu quái."
* * *?
Lúc này thật ra em rất tỉnh táo nha.
Chờ U U an ủi bản thân xong xuôi, máy bay cũng đã đến thành phố C, Cố Khải Châu ngồi khoang hạng nhất cũng không yêu cầu ưu tiên đi lối vip, bởi vì dưới tình huống bình thường quả thật không cần thiết.
Nhưng mà ông quên mất, lúc này bọn họ đi ra cùng Đinh Nghiêu.
Vì thế --
"A --!"
"Em trai Đinh Nghiêu!"
"Đinh Nghiêu, mẹ yêu con!"
"Đinh Nghiêu bảo bối nhớ mặc nhiều quần áo!"
Đạo diễn nổi tiếng Cố Khải Châu vẫn là lần đầu tiên được trải nghiệm nghi thức đón tiếp hoành tráng của các cô gái ở sân bay.
Có điều bọn họ cũng không phải người không có danh tiếng, hầu như là ngay khi thấy một nhà Cố Khải Châu, các cô gái cũng sôi nổi hét lên:
"Là Diệu Diệu và U U!"
"A a a a a các bảo bối ngoan quá!"
"U U mẹ cũng yêu con!"
"Diệu tổng chị yêu em! Diệu tổng cố lên!"
U U bị Đinh Nghiêu ôm trong ngực, lúc đầu còn hoảng sợ, nhưng khi nghe thấy rất nhiều người kêu "mẹ yêu con", ở giữa tiếng hô ầm ĩ, bé cũng hô to lại:
"Em chỉ có một mẹ thôi! Các chị không phải mẹ em đâu!"
Các cô gái ở sân bay sửng sốt một chút, ngay sau đó lại kích động hét chói tai:
"A a a a bảo bối đáng yêu quá!"
"A a a U U tiểu bảo bối chị yêu em!"
U U bị sự nhiệt tình của các chị gái làm cho sợ ngây người.
Lần đầu có nhiều người lớn tiếng gọi tên như vậy, hơn nữa đều là dáng vẻ đặc biệt đặc biệt thích bé, U U được yêu quý có chút lo sợ, xấu hổ đỏ mặt, giọng non nớt nói:

"Chị, các chị cũng..

cũng đáng yêu.."
Đinh Nghiêu nhìn U U thẹn thùng trốn vào trong ngực anh, tức khắc dở khóc dở cười.
A a a!
Trẻ con thật dễ thương!
Thật thu hút!
Mắt thấy bọn họ phải đi qua lối đi để rời sân bay, bên trong bị sự dễ thương của U U làm cho run rẩy, cũng không biết cô gái nào có lá gan lớn hô một câu:
"Cố đạo chúng ta có thể trộm U U đi không?"
"Tôi cũng muốn tôi cũng muốn!"
"Tiểu đội trộm U U thêm tui nữa!"
Cố Khải Châu: ? Mấy người suy nghĩ cái rắm.
Ai cũng không dự đoán được một đoạn ở sân bay này đã bị người ta quay lại toàn bộ hành trình, ngay cả mấy câu U U nhỏ giọng nói kia cũng nghe rất rõ ràng.
Video được lan truyền trên Weibo, rất nhanh nhảy lên hot search Weibo.
Đề tài là --
# Tiểu đội trộm bạn nhỏ U U chính thức thành lập#
Úc Lan ở nhà trong lúc vô tình lướt hot search nhìn thấy U U nghiêm trang nói với người ta: "Em chỉ có một mẹ thôi, các chị không phải mẹ em đâu".
- - -Đây thật là ngốc đến cả nước đều biết mà..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận