Kí ức của tình yêu là thứ gì đó khiến tim chúng tôi như đang bóp nghẹn lại...chị Linh chạy tới nhìn thấy tôi và hốt hoảng ôm miệng,tôi vội lấy khăn che mặt lại...a ta buông tay và cười to ( nụ cười đáng sợ k bình thường)...chị Linh chạy ra phía tôi hai chúng tôi đứng nhìn Tiến cười mỗi lúc 1 cười to hơn a ta ôm bụng cười và chỉ tôi...r nói với Linh
_Chị thấy gì chưa cô ta ( a ta cười rồi quay đi ra cửa ngẩng mặt lên thở mạnh rồi giữ tay lên ngực rồi đi ra...a ta đi ra tôi ngã khuỵ xuống sàn...
_Là em pk Hiền ( chị Linh nhìn tôi ánh mắt đầy ngạc nhiên)...
_vâng là em ( chị ý sốc ngồi bệt xuống giường)
_tại sao em...tại sao e đã chết à không em vãn còn ngồi đây và nếu em chưa chết sao e k tìm Tiến,e biết nó đau khổ thế nào sau khi nghĩ e chết đi k,nó k hề nhắc tới Việt Nam và k hề muốn quay lại 1 lần nào nữa cũng k nhắc gì đến em đồ của em ở nhà nó cũng đốt hết k giữ lại vật gì vậy mà tại sao e lại nhẫn tâm k nhớ tới ng đàn ông yêu em đến nvay...
_em,em vẫn sống và hiện đang rất ổn chị hãy khuyên a ý quên em đi
_quên em muốn nó quên tn,khi đang bắt đầu trong ngày cưới vợ e lại xuất hiện...
_em sẽ đi luôn bây giờ,chị cũng giữ gìn sưc khoẻ nhé
_chị thật k hiểu em nữa Hiền ạ e có nỗi khổ gì nói ra xem
_(k dc nếu nói ra mà k giải quyết dc gì họ sẽ cướp Bi đi) e k có chuyện gì để nói e xin phép e đi trc đây
_kìa Hiền..( tôi chạy xuống chỗ du khách và tiếp tục như k có vc j)
_chị Hiền chị ổn chứ sao chị khóc
_chị khóc đâu
_k khóc mà nước mắt chị rơi kìa chị quen chú rể sao?
_không em ạ chị k quen chúng ta tiếp tục thôi xl mn vì đã làm gián đoạn...tôi vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ và k quen họ bố anh ta nếu biết mình xuất hiện kb sẽ thế nào tôi lo lắng cho gia đinh tôi...kết thúc chuyến đi hôm nay hẹn gặp lại mn ở bữa tối...tôi về phòng và gọi điện cho mẹ tôi:
_mẹ đã đi chưa?
_chưa đăt vé tàu thì mai mới có mn đang rất lo đây con...
_mn nghe con nói này đi vào sài gòn trong đêm mẹ bảo ai đó mua vé đừng đứng tên mẹ
_mẹ hiểu rồi tại sao lại gặp lại bố nó sao lại ngang trái vậy con
_con cũng nghĩ vậy nhưng bh vc quan trong phải giấu Bin đi bố a ta sẽ k để yên và k khéo sẽ cướp Bi của con đi con k sống dc nếu thiếu thằng bé đâu mẹ ( tôi khóc)
_dc rồi k ai cướp cháu của mẹ dc con bình tĩnh đi vào tới nơi mẹ sẽ nhắn tin cho con...
_vâng con cúp máy đây mẹ đi cẩn thận nhé Bi ngoan k mẹ
_ngoan lắm nó có cần mẹ đâu bám bà thôi ( vâng...tôi cười mừng)...cúp máy tôi mở điện thoại ra xem ảnh của con trai ròi khóc...
_mẹ gặp lại bố con rồi Bi ạ mẹ nhớ bố của con lắm,mẹ k dám đến gần bố của con,bây giờ bố con đã lấy vợ rồi ( tôi khóc to)...tôi đến đón mấy bạn du khách mà như người mất hồn...tháng máy đi xuống tầng trệt...cửa thang máy mở ra...tôi thấy Tiến và cô vợ đang hôn nhau...cả du khách và tôi đều thấy ngại ngùng...anh ta mở mắt nhìn tôi nhưng vẫn hôn cô gái kia ( nụ hôn của anh chứa nỗi đau hay tình yêu) tôi cúi đầu và đi qua...
_Chị Hiền có phải anh chú rể đó k?trơi ơi nhìn gần a ta menly quá tiếc quá cô vợ thật may mắn
_uk cô ý đung là ng may mắn
_em vừa đi qua e thấy có mùi rượu nồng nặc chắc a ta uống nhiều lắm rồi...mn ăn tối đi...
_chị k ăn sao?
_chị k đói mn ăn đi chị sẽ ngòi ở đây chờ...
_sao thế ăn cùng bọn em đi nthe bất tiện lắm...
_mn tự nhiên đi chị ra ngoài đi dạo...tôi đi ra ngoài và gặp Linh chị ý gọi
_Hiền chị và em nc 1 lát dc k? ( tôi và chị ta ra uống cafe) chị chỉ muốn hỏi em 1 câu e còn yêu Tiến k?
_em không ( tôi trl dứt khoát)
_tại sao hai đứa yêu nhau nvay nếu sự vc ngày đó là sự cố thì sao e k đi tìm Tiến
_vc đó đã qua rồi e k muốn nhắc lại nữa chị ạ giờ a Tiến cũng là ng có gia đình em cũng đã lấy ck roi
_thật sao e nói dối
_e nói dối làm gì e đã có ck rồi nên chuyện của chúng em sẽ chỉ là kí ức mà nghĩ tới thêm mệt mỏi cho nhau mà thôi
_tại sao e lại nhẫn tâm nvay hả Hiền chị k nghĩ e là ng nvay đâu?
_em xl nếu đã làm chị thất vọng,em đi trước đây chắc họ ăn xong rồi ( tôi quay đi mà cố đứng vững tôi cần bảo vệ gia đình trc họ)...
_chị sẽ tin có ngày e sẽ nói rõ vs chị mọi chuyện chị chờ em liên lạc...
Tôi bc đi mà k quay lại...về phòng tôi nằm trằn trọc mãi k ngủ được...tại sao lại gặp nhau thế này thà k gặp bh gặp rồi thì ls mà ngủ dc đây...lại còn hôn nhau giữa chỗ đông người...anh ta và cô gái đó đã ( tôi vỗ đầu) mày nghĩ lung tung gì thế họ đã là vợ chồng...tôi nằm ngủ dc 1 lúc thì có hơi bàn tay rất ấm áp rất quen thuộc...vuốt tóc tôi nhẹ nhàng...
_tình dành về em vốn là sai,rời xa em hồn anh cũng tàn phai,cười thay định mệnh cuộc đời từ đầu chia hai hướng,từng kí ức từng hạnh phúc thêm niềm đau ( tôi biết là anh tôi muốn khóc oà nhưng k thể tôi thấy ướt mặt a ta đang khóc) đối với cuộc đời duyên đến duyên đi là việc bình thường nhưng k có em chũ duyên đó đối với tôi đã chết rồi...tất cả hãy cứ để cuốn theo gió mà đi ( a ta ôm mồm khóc cố k phát ra tiếng còn tôi tâm can còn đau hơn là khóc)...tiếng cửa phòng đóng lại tôi bật dậy...những giọt nước mắt của anh vẫn còn trên khuôn mặt tôi...tôi lau ra tay và ôm...em không thể nói thật sự không thể nói vì yêu anh đây là cách tốt nhất...yêu anh cũng vốn là em đã sai ngay từ đầu người bắt đầu là em,,,tại sao ông trời lại trêu đùa với chúng tôi đến thế này...Hôm sau tôi tỉnh dậy và chuẩn bị đưa mn đi tham quan vòng cuối rồi ra sân bay...tôi k thấy anh ta xuất hiện lần nào nữa...lòng nói k muốn gặp lại nhưng đi đâu tôi cũng ngó nghiêng...giống như anh nói em cũng sẽ để tất cả cuốn theo gió mà đi ( tôi giơ cánh tay hứng những bông hoa rơi bởi những cơn gió)...oán hận độc nhất trên thế gian đó là có duyên mà không phận... và sau đó chúng tôi ra sân bay tôi sẽ coi lần gặp anh như 1 giấc mơ...trở về nhà tôi lại ra tiệm bánh mà chị dâu tôi mở...
_Chị ơi quà em mua cho gấu này
_cô về rồi đấy à,bme đi du lịch rồi biết chưa
_em biết rồi anh Hoà đâu chị
_Đi đón gấu rồi hôm nay ăn cơm ở đây luôn nhé chị định năm nay về thăm nhà đi mấy năm k liên lạc với gia đình rồi sắp tết rồi còn gì
_vậy ạ chị về đi vì em mà ( chị ý ngắt lời)
_kp vì em đâu chị là người của gia đình mình e đừng nói nthe...
_bh thì k sao rồi chị
1 tuần trôi qua tôi vẫn đi làm bình thường và k thấy có gì thay đổi...tôi gọi điện cho mẹ...
_mẹ đưa Bi về đi mọi vc có lẽ đã ổn rồi
_thật sao ở đây mẹ cũng chán lắm rồi...
_vâng mọi vc đã ổn rồi k còn gì phải lo nữa...
Hôm sau bố mẹ tôi về tôi ôm bi thơm hôn rối rít
_Nhớ mẹ không con mẹ có mua quà cho Bi ở nhà đấy
_con nhớ mẹ ( thằng bé nói chúm chím)...về tới nhà mẹ tôi nói
_sự vc sao rồi con
_bi con vào với ông đi...mọi vc ổn rồi mẹ con tình cờ gặp lại bố Bi khi a ta đang làm đám cưới
_sao uk cũng mấy năm rồi mẹ cứ nghĩ nó phải lấy lâu rồi chứ rôi sao hai đứa có nói chuyện không
_mẹ mong gì chứ a ta lấy vợ rồi mà hơn nữa nhà mình muốn yên ổn thì k nên dây dưa với nhà họ nữa nếu k họ sẽ cướp Bi của con đi mất
_k ai cướp dc đâu con yên tâm...
Đêm ngủ tôi ôm chặt thằng bé chỉ cần có con mẹ mới thấy cuộc đời mẹ còn có chút ánh sáng đáng để mẹ sống con ạ ( thằng bé bụ bẫm ngủ ngoan trong tay tôi)...hôm sau tôi đi làm thì điện thoại reo
_Hiền ơi con ơi mẹ dắt thằng bé đi chợ mà giờ k thấy đâu con ơi tìm khắp nơi rồi
_sao mẹ ra hàng đồ chơi xem sao con về luôn đây...tôi lao 1 mạch về nhà mn anh trai chị dâu và bố tôi hốt hoảng...
_mẹ cứ nghĩ đi quanh quanh là tìm dc nên k gọi cho con nào ngờ cả nhà đi tìm đều k thấy
_bh đi lần nữa k con sẽ đi báo c.an
_chưa dc 24 tiếng con ạ nếu k mẹ đã đi báo rồi ( tôi thất thần chạy đi tìm và mn cũng thế)
_bi con trai của mẹ con ở đâu...tôi đi khắp ngõ ngách trong khu phố và gọi tên con đến tận đêm tôi tuyệt vọng ngồi trên phố con ơi ở đâu con nói mẹ nghe đi mẹ sắp k thở nổi rồi đừng trêu mẹ nthe...tiếp sau đó 2 ngày chúng tôi đã báo c.an nhưng vẫn chưa có kết quả...tôi k ăn k ngủ còn mẹ tôi thì nằm bệt cả nhà lảo đảo nhìn thấy gấu tôi lại trực trào nc mắt...bi của mẹ giờ con sợ lắm đúng không...làm ơn ai nói cho tôi biết con tôi ở đâu đi?Hôm sau tôi nói vs mn...
_con biết Bi ở đâu rồi có lẽ bố nó đã bắt nó đi nếu k tự dưng sau bao năm mà gặp lại anh ta thằng bé đột nhiên mất tích con đã đặt vé rồi 3 hôm nữa con sẽ khởi hành
_nhưng có đúng là bố nó k sao nó biết dc nó có con chứ
_con có linh cảm chỉ có anh ta mới có thể biết dc con sẽ l hệ lại vs mn...
Tôi bắt đầu hành trình quay lại nước Anh...tôi đến khu nhà cũ nhưng họ k còn ở đó đã dọn đi nơi khác...tôi lang thang đi ở ngoài đường...tôi gọi cho Linh thì chị ý k nghe máy họ đổi số rồi chăng...2 ngày tôi lang thang hỏi dò về nhà anh ta...bước đến cty tôi đứng ở cổng đã 2 hôm nhưng đều k gặp dc rồi tôi nhin thấy Nhung tôi vội quay đi
_cô gì ơi quay lại cho tôi hỏi chút ( N nghi ngờ)...tôi chạy thật nhanh...lang thang dưới thành phố con của mẹ con đang ở đâu tôi gọi về nhà
_Có tin của thằng bé chưa mẹ
_chưa con tìm thấy bố nó chưa
_con hỏi nhưng k ai biết nhà a ta cả nhà cũ họ k còn ở đó nữa con sắp chết rồi mẹ ạ
_con nói cái gì thế
_nếu k có thằng bé con sẽ chết..
Rồi tôi thấy có bảng tin ngày thành lập công ty của anh ta tối nay họ sẽ tổ chức tại sảnh tầng 1 toà nhà này...
Tôi ngồi chờ dưới trời tuyết lạnh giá...tuyết cứ rơi xuống tôi còn tôi ngồi Sụp xuống góc đường và thở vào bàn tay cho khỏi lạnh...kiểu gì hnay a ta cũng đến đây mình cần gặp anh ta cố chịu đựng 1 chút k sao,,,tối hôm đó bảo vệ phóng viên họ trải thảm như mời các doanh nhân lớn nhỏ và các ng mẫu quảng cáo cho họ tới...vệ sỹ đứng vây quanh tôi k lại gần dc tôi k có vé vào cty...1 loạt siêu sao ng mẫu doanh nhân tới họ chụp ảnh vừa nghe thấy Chủ tịch trịnh tới họ vội kéo ra xe a ta...a ta bước xuống cùng vợ...tôi cố gọi nhưng k dc người xem đông mà còn vệ sỹ nữa...cho tôi vào đi tôi có vc cần hỏi chủ tịch
_cô là ai mà muốn hỏi là được à tránh ra đi ( họ đẩy tôi ngã)...tôi lao vào cắn tay a ta và chạy tới chỗ anh ta...cánh nhà báo mọi người đứng chụp ảnh đang ngạc nhiên vệ sỹ hô lên kéo cô gái kia ra...tôi tóm áo anh ta...anh giữ con của tôi đúng không mau trl tôi đi...vợ anh ta quát lên
_còn k mau lôi con điên này ra
_trl tôi đi ( a ta đứng như đơ người còn họ kéo tôi đi) trịnh ngọc Tiến nếu con tôi có chuyện gì tôi nhất định sẽ giết chết anh hãy trả lại nó cho tôi...họ ném tôi ra đường
_Đi đi cuồng cũng vừa mức thôi tôi sẽ đưa cô đến cảnh sát ( ho kéo tôi thì thư kí của anh ta đi ra)
_Cô Hiền trời ơi tai sao ( tôi kéo áo chị ta)
_chị ơi xin hãy nói vs anh ta trả con lại cho em xin chị hãy nói vs anh ta
_em bình tĩnh lại đi xem nào e đang hoảng loạn đấy
_con em thằng bé ngoan lắm nó sẽ sợ nếu xa em chị hãy bảo anh ta trả lại con cho em xin chị ( toii kéo áo chị ta...)
_Em bình tĩnh dc k em chi sẽ hỏi mà chị sẽ hỏi bh chị em mình sang bên kia uống nc dc k?( chị ta dắt tay tôi đi vô hồn)e uống cốc sữa này đi người e lạnh lắm đấy..
Tôi thấy 1 thằng bé đi qua chạc tuổi Bi...
_con là bạn Bi đúng k con có biết con cô ở đâu k cô xa con 1 tuần rồi có biết bạn Bi ở đâu bảo bạn về nhé ( tôi hoảng loạn vò đầu bứt tai người run run)
_trời ơi Hiền sao e lại ra nông nỗi này tại sao cậu Tiến lại bắt con em dc chứ chị đã nghĩ e k còn sống nữa cơ
_con em nó ngoan lắm thằng bé đi vệ sinh cũng xin phép mẹ ( tôi như 1 người bi điên lặp đi lăp lại câu nói đó)...
_chị sẽ bảo cậu Tiến chị ngạc nhiên quá k tin vào mắt chị em lại xuất hiện ở đây nữa chị sẽ bảo cậu ý cho e mà ( tôi cầm tay chị ta)
_chị bảo Bi về nhé e chờ thằng bé thích ăn bánh ngọt lắm bảo thag vé về e sẽ cho thằng bé ăn...( chị ý nhìn tôi khóc) tôi thấy 1 cô gái Việt Nam đang dắt tay 1 đứa bé đi qua quán cafe tôi lao ra ngoài đường...chị thư kí đuổi theo...tôi tóm lấy tay đưa bé đó Bi ơi ( mẹ đứa bé nói)
_Nhầm người rồi ( tôi ôm đưa bé) cô này bị điên à đã bảo nhầm người rồi ( chị thư kí kéo tay tôi và xl họ)
_xl cô cô gái này nhầm thôi ( cô ta bế con đi tức tối còn tôi ngồi bệt xuống trời đất như tối sầm lại)...tôi ngất....Tôi đang mơ 1 giấc mơ đẹp tôi dắt Bi tới trường hai mẹ con ôm nhau rồi từ xa có người chạy tới bế thằng bé đi...không đừng mang con tôi đi...tôi chảy nc mắt và tỉnh dậy...thấy Tiến đang ngồi trc mặt tôi...tôi thở mạnh...
_Cô bị sốt đấy nằm nghỉ ngơi đi ( tôi tóm tay a ta và nhảy xuống giường quỳ xuống chân a ta)
_tôi đã sai tôi sẽ k bh gặp lại anh nữa vĩnh viễn kể từ này mãi mãi về sau chỉ cần a trả lại con cho tôi,chỉ cần đưa trả thằng bé cho tôi ( a ta ngồi xuống và nhìn tôi)
_cô có con rồi à,cô lấy ck khi nào?( a ta mặt tức giận?)
_tôi có rồi thằng bé rất đáng yêu xin a hãy trả lại con cho tôi...
_và tức thì lúc này tôi mới biết cô có con thì sao tôi có thể bắt con cô đi dc,cô k động não suy nghĩ à kể cả tôi biết tôi cũng sẽ k qtam?( tôi thả tay anh ta ra)
_A nói đúng,xl đã làm phiền đến anh tôi chân thành xin lỗi tôi k cố ý đâu ( tôi vò đầu rồi chạy ra càM áo đi lảo đảo)...con của tôi...tôi nhất định sẽ tìm ra thằng bé...tôi nói nhưng nc mắt cứ chảy ra bc xuống cầu thang mà tôi như đang đi trên sa mạc đường thật khó đi...ra dến ngoài có hai hướng...hướng nào là hướng cổng...bến phải tôi vừa đi vừa mặc áo choàng khăn rồi lảo đảo nhưng quên k đi giầy rồi...bi đang ở đâu đó chờ tôi...rồi tôi gặp cô vợ anh ta đi vào cô ta dừng xe...
_tao và mày thật có duyên đấy tình cờ lại yêu chung 1 tên đàn ông ( sao cô ta biết mình và Tiến từng yêu nhau)...tôi k trl và đi thẳng...( cô ta kéo tay)
_bỏ ra tôi k có thời gian tranh cãi với cô đâu ( cô ta tát mạnh vào mặt tôi)
_mày tỉnh táo lại đi nếu muốn găp con mày ( tôi ngạc nhiên sao cô ta biết tôi tìm con Tiến đi ra quát cô ta)
_cô đang làm gì trong nhà tôi thế( a ta càm tay cô ta) ai cho cô tự tiện vào đây
_kìa e là vợ a mà a lại k cho vợ a vào mà lại cho ng lạ vào nhà nghe có buồn cười k?
_cút đi từ nay về sau đừng đến đây nữa
_anh nói cái gì a dám đuổi em à a muốn chuyện này tới tai bố anh k ( tôi nghe đến bố a ta liền sợ hãi bc đi,,,a ta kéo tay tôi)
_ông ta giờ k còn quyền hành gì nữa rồi cô cứ làm nếu cô muốn
_anh rồi a sẽ phải hối hận và cả mày nữa ( cô ta nói nhỏ đứa bé rồi lên xe)
Cô ta biết con mình đang ở đâu đúng vậy( tôi chạy theo xe cô ta đập cửa) mau nói rõ ra xem cô trl lại cho tôi rõ đi ( cô ta cười đểu trong xe và đi vút qua)...tôi quay lại bảo Tiến cô ta biết con tôi đang ở đâu chắc chắn a hãy hỏi cô ta hộ tôi...
_cô tỉnh táo lại đi?( a ta quay vào trong)
_a hãy bảo cô ta trả con lại cho tôi đi( tôi hét lên)...
_tôi k có nghĩa vụ phai làm theo những gì cô nói, vô nghĩa,còn nữa cô bảo bố nó đi tìm tại sao lại nhờ tôi...
_tôi xin anh chắc chắn là cô ta ( a ta giật tay tôi ra và quay đi)
_thằng bé được 3 tuổi,thằng bé tên Thế Anh và...và...thằng bé là con của anh ( anh ta quay lại hoa trong vườn bay xung quanh chúng tôi 1 lần nữa những gì tôi định giấu suốt cuộc đời này đã k còn thể giấu dc nữa....