Đoạt Được Mỹ Nhân


Không lâu sau, một người đàn ông xách túi công việc đi vào, đối mặt với những câu hỏi liên tiếp của cảnh sát, luật sư ngồi bên cạnh Nhan Xảo thường lên tiếng nhắc nhở Nhan Xảo: “Cô Nhan, câu này có thể không cần trả lời.

”, “Cô Nhan, câu kia cũng có thể không cần trả lời.


Nhan Xảo không phải người của công ty Dương Thư, mặc dù cô và Dương Thư có mối quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng cũng không có chuyện chuyển tiền qua lại.

Cô thậm chí còn không biết Dương Thư ở đâu, nên rất an toàn.

Cảnh sát chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Cô gái, chúng tôi chỉ tính hỏi hai câu thôi, vậy mà cô lại tìm luật sư đến đây.

Thế cũng khoa trương quá rồi đó.


Sau khi ra khỏi cục cảnh sát, cô quay đầu nhìn về phía luật sư kia, hỏi: “Anh là… Người của Đàn Ninh?”
“Đúng.



“Cảm ơn anh.


“Không cần cảm ơn, cô Nhan, tôi chỉ là thay người làm việc mà thôi.

” Luật sư khách sáo trả lời, tạm biệt Nhan Xảo ở đồn cảnh sát mỗi người đi một ngả.

Nhan Xảo thả lỏng, Đàn Ninh lại giúp mình một lần.

Ba ngày sau, Nhan Xảo tạm dừng cương vị công tác, đưa mẹ Nhan đến nhà dì út ở Singapore, ba ngày sau, đoàn người của Đàn Ninh đúng giờ đứng tụ họp ở sân bay.

Trong cabin quay về Vân Nam, lúc Nhan Xảo đi qua khoang phổ thông phía sau, còn cẩn thận nhìn lướt qua Đàn Ninh đang ngồi trong cabin mang dép lê đọc báo.

Anh đang ngước mắt nhìn mình, Nhan Xảo vừa đi qua, Đàn Ninh ngay lập tức bất mãn thu hồi ánh mắt, xòe tờ báo trong tay ra.


Văn Quân ngồi bên cạnh anh có chút khó hiểu: “Đàn Ninh, tại sao chúng ta phải nhờ luật sư đến cục cảnh sát giúp người phụ nữ của Dương Thư, bây giờ còn muốn đưa cô ấy về Vân Nam chứ?”
“Người phụ nữ này thoạt nhìn có vẻ ngu xuẩn ngây ngốc, nhưng lại lừa tôi vào tròng.


“Lừa cậu?”
“Thôi.

” Đàn Ninh cũng không muốn giải thích, mặc dù không biết vì sao người phụ nữ của Dương Thư lại sống chết quấn lấy mình đến Vân Nam, nhưng Đàn Ninh nhìn tướng mạo cô nhu thuận, không giống người gây nên nổi bọt sóng gì, điều duy nhất khiến anh bất ngờ là loại người ngoan ngoãn như vậy lại muốn “bỏ trốn” với đàn ông.

Nếu cô đã kiên trì đến cùng, vậy cứ để cô đi theo.

Chờ danh tiếng qua đi, ở đâu ra thì trả về chỗ ấy!
Thời gian này, tạm coi như là anh giúp Dương Thư chăm sóc người phụ nữ của cậu ta đi.

“Đến lúc đó nên sắp xếp thế nào giờ?”
“Tùy tiện tìm một vị trí không quan trọng trong công ty là được.

” Đàn Ninh nói xong thì lật một trang báo.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận