Đoạt Được Mỹ Nhân


Đàn Ninh không quan tâm lời trêu chọc của Lý Cù, nói vào việc chính: “Khoảng thời gian tôi đi công tác, có chuyện gì đặc biệt không?”
“Chất đống một núi văn kiện, anh về văn phòng từ từ xem đi, có điều, tôi nghe ngóng được một việc rất thú vị.


“Cái gì?”
“Mấy ngày trước, có một vị đạo diễn đến gặp nhà sản xuất, bọn họ ngồi uống cà phê ở phòng ăn dành cho nhân viên dưới tầng một, lúc rời đi, đạo diễn làm rơi kịch bản.

Kết quả, lúc quay trở lại lấy, cuốn kịch bản đó đã bị người ta xem qua rồi, trên đó còn dán một tờ giấy ghi chú, gợi ý bọn họ nên để cảnh thu mua ở tập năm chuyển sang tập một! Đạo diễn và nhà sản xuất cảm thấy ý kiến của người dán giấy ghi chú này không tồi, quyết định thay đổi theo ý đó.


“Còn có chuyện này à! ” Nghe đến đây, Đàn Ninh đã cầm thìa lên, múc hoành thánh.


“Bọn họ nói đùa rằng, tới công ty uống cốc cà phê cũng có thể gặp được cao thủ biết động não hơn bọn họ, lần sau nếu gặp phải nút thắt thì cứ mang kịch bản tới vứt ở quán cà phê, mấy tiếng sau thì quay lại lấy! ”
Vậy cũng không phải là không được, suy cho cùng quán cà phê ở công ty cũng chỉ có nhân viên nội bộ mới được phép vào, không cần lo hạng mục công ty bị rò rỉ ra ngoài.

Với lại, năm đó Đàn Ninh chỉ lấy một tòa nhà năm tầng này, chính là để tinh giản nhân viên, để bảo đảm mỗi người có được mức lương cao nhất trong ngành, vì vậy người trong cả năm tầng đều là tinh anh trong các tinh anh, không phải không có khả năng gặp được cao thủ.

“Đúng rồi, buổi chiều ngày mai, tôi phải đến buổi phỏng vấn của Cindy.


“Gì cơ? Đúng là chuyện hiếm lạ đấy.

” Ai mà không biết, từ trước đến nay Đàn Ninh không thích nhận phỏng vấn, cô Cindy này đúng là có bản lĩnh thật.


“Phiền phức vướng víu.

” Đàn Ninh nhàn nhạt đáp, “Còn có chuyện gì khác không?”
“Hết rồi.


Đàn Ninh “ừ” một tiếng, cuối cùng cũng không hỏi nhiều, đổ mì vào bát, đưa đến trước mặt Lý Cù.

Mặc dù anh cảm thấy hình như anh vẫn còn việc gì chưa xử lý, nhưng chuyện nửa tháng trước dẫn theo người phụ nữ của Dương Thư về đây, đến bây giờ anh đã quên sạch rồi, ngẫm mãi cũng không nhớ ra.

Nhan Xảo càng ngày càng thích công việc không cần động não này.

Hôm nay, Nhan Xảo làm ca tối, 3 giờ 30 chiều, bên cung cấp hàng đến, cô đi ra bàn giao số lượng thực phẩm, lúc quay lại nhà ăn, gặp phải Lý Cù – vị Lý Cù này, chính là người đàn ông ngày hôm đó dùng hai tay mở cửa xe mời cô quay lại văn phòng của Andrew.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận