Đoạt Được Mỹ Nhân


Làm thế này quả thực là sự sắp xếp tốt nhất, dù sao, anh cũng không muốn để người phụ nữ này vướng víu mình nửa năm.

Sau một khoảng thời gian chờ đợi, bất kể thế nào cô cũng phải rời đi.

Chỉ là sau đó, anh định tự mình đi thăm dò thử – xem xem rốt cuộc người phụ nữ này là có bản lĩnh thật hay đơn giản chỉ là sự trùng hợp mà thôi!
Ngày hôm sau, Nhan Xảo làm ca tối, lúc 6 giờ chiều, đã qua thời gian tan làm của Kibble, Nhan Xảo vừa mới kiểm lại hàng trong kho xong, cô cầm theo những nội dung đã ghi lại trong điện thoại, chuẩn bị đến văn phòng gửi email cho công ty cung cấp thực phẩm.

Đẩy cửa văn phòng ra, Nhan Xảo có chút ngạc nhiên, đã là mấy giờ rồi mà quản lý nhà ăn vẫn còn ở văn phòng: “Quản lý, sao anh vẫn chưa tan làm?”
Quản lý nhà ăn có chút căng thẳng nhìn về phía Nhan Xảo.

“Quản lý làm sao vậy? Xảy ra vấn đề gì sao?” Một tuần trước, khi cô vẫn chưa quen với công việc, bởi vì làm nhầm cà phê nên còn bị phàn nàn mấy lần, vẫn là quản lý nhà ăn tốt bụng giúp cô thu dọn hậu quả, bây giờ, cô chỉ sợ bản thân lại làm sai cái gì.


Đang lúc nghĩ ngợi như vậy, người ngồi ở vị trí của quản lý nhà ăn bỗng xoay ghế lại, đối mặt với Nhan Xảo.

Nhan Xảo kinh ngạc – Đàn Ninh.

Cô cũng hiểu bầu không khí quỷ dị này là do đâu rồi.

Một giây sau, Đàn Ninh đứng lên, đi đến bên cạnh cô, để lại một câu: “Ra ngoài với tôi!”
Dáng vẻ Đàn Ninh xem ra có chút tức giận.

Chẳng lẽ Cindy không hỏi mấy câu hỏi kia sao? Đây cũng không phải là không có khả năng.


Tim Nhan Xảo như đang treo lơ lửng, cô đi theo sau Đàn Ninh, bước vào một phòng hội nghị không có người ở bên cạnh nhà ăn.

“Cô rốt cuộc là ai?” Trong phòng hội nghị, Đàn Ninh vừa đóng cửa lại liền trực tiếp hỏi câu hỏi này.

Nhan Xảo ngồi trên ghế, ngây người nhìn Đàn Ninh ngồi ở đầu bàn hội nghị, cẩn thận trả lời: “Không phải anh biết sao?”
“Cô không thành thật trả lời tôi, có tin bây giờ tôi liền đuổi cô đi không? Khiến cô lập tức cút trở về!” Đàn Ninh nheo mắt, nhìn cô với ánh mắt sắc bén.

Nhan Xảo dừng lại một chút, ngẩng đầu hỏi: “Chẳng lẽ! hôm nay Cindy không hỏi những vấn đề mà tôi nói sao?”
“Vậy nên, rốt cuộc làm sao cô biết?”
Bấy giờ Nhan Xảo mới thở ra một hơi, ít nhất cô không làm chuyện gì sai, có lẽ cô đã giúp Đàn Ninh thành công tránh được một cuộc khủng hoảng công chúng.

Cô nghĩ vậy, đáp: “Dương Thư nói cho tôi biết đấy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận