Đoạt Được Mỹ Nhân


“Những người còn lại, theo tôi vào trong.

" Dứt lời, đoàn người mênh mông cuồn cuộn đi vào cao ốc, bước chân lưu loát, mười phần uy nghiêm, "Cảnh sát đến chấp hành pháp lệnh, mở cửa.


Giám đốc quản lý tài sản của cao ốc thấy tình thế này, không dám chậm trễ chút nào, vội vàng chạy tới, mở toàn bộ cửa ra.

“Có chuyện gì thế?” Người đi ngang qua đều liếc mắt, thấp giọng nghị luận.

“Hình như là lên tầng 15.


“Tầng 15? Tập đoàn Dương Thị?”

Hình ảnh xoay chuyển, quay về chỗ ba người vừa rồi còn đang nghị luận về kỳ nghỉ tết âm lịch vừa qua, bọn họ đã theo lệ thường bắt đầu cuộc họp hôm nay.

Cửa phòng họp đột nhiên bị người không chút khách sáo đẩy ra, ba người đồng loạt quay đầu lại, muốn xem là ai lỗ mãng như vậy.

Lời răn dạy còn chưa bật ra khỏi miệng, đã nghe người ở cửa ra lệnh: "Dẫn hết đi!"
Ba người ngẩn người, bên ngoài khu công nghiệp đã là một mảnh hỗn loạn, tất cả mọi người bị đuổi khỏi vị trí làm việc của mình, rúc vào góc văn phòng, hoảng loạn nhìn tình huống trước mắt.

Cảnh sát đã đi vào bộ phận kỹ thuật và tài chính, lục soát máy tính và tài liệu văn phòng.

“Dương tổng đâu?" Có người thấp giọng hỏi xem tổng giám đốc tập đoàn Dương Thị là Dương Thư ở đâu rồi.

“Không biết a!”
Đây chính là khởi đầu năm mới của tập đoàn Dương Thị.


Động tĩnh này đã ở trong thời gian cực ngắn truyền khắp trong ngoài khu công nghiệp, dù sao hơn mười chiếc xe cảnh sát cộng thêm mấy chiếc xe cảnh vụ bao vây lấy cao ốc, cũng không phải chuyện ngày ngày đều có thể thấy được.

Có người thì quay video, có người thì thấp giọng hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Ven đường có một chiếc Toyota màu trắng đỗ lại, giống như người đi đường đi ngang qua, đang đợi hóng chuyện.

Sau một lúc lâu, trong khu công nghiệp lục tục có người bị đưa ra, người phụ nữ trên xe nâng cửa sổ xe lên, đạp chân ga, rời khỏi khu công nghiệp.

Người này chính là bạn gái của tổng giám đốc tập đoàn Dương thị Dương Thư - Nhan Xảo.

Một góc khác của thành phố này, gió nhẹ thổi qua hàng cây trước cửa một tòa nhà văn phòng thấp bé, làm xào xạc rơi xuống hai chiếc lá.

Chiếc Toyota màu trắng mà Nhan Xảo lái hôm nay dừng lại dưới hàng cây ven đường trước tòa nhà kia.

Cô lấy từ trong cốp xe ra một thùng giấy lớn, đi tới trước cửa tòa nhà.

Bác trai của Dương Thư là Andrew đã chờ từ lâu, thấy người đến, ông ta vội vàng tiến lên, đưa tay tiếp nhận thùng giấy trên tay Nhan Xảo, cùng cô bước vào cửa: "Tình hình bên Dương Thư thế nào rồi?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận