Đoạt Được Mỹ Nhân


Đàn Ninh nhấc điện thoại lên “Văn Quân, gọi Nhan Xảo vào phòng họp của bộ phận mua bán bản quyền.


Lúc người của bộ phận mua bán bản quyền đi vào phòng họp, Nhan Xảo đã ngồi trong phòng họp rồi.

Mười phút trước, quản lý nhà ăn từ trong văn phòng đi ra: “Nhan Xảo… Đàn Ninh bảo cô tới phòng họp số 1 trên lầu hai một chuyến.


“Hả?” Nhan Xảo nắm chặt lòng bàn tay, không khỏi có chút khẩn trương.

Cô thấp thỏm lên lầu, đến phòng họp số 1, kết quả là chờ thấy Bernt cùng người của bộ phận mua bán bản quyền.

Cô nhận ra mấy người này, mấy người này hay xuất hiện cùng với Bernt vào buổi trưa để lấy sandwich và bánh ngọt.

Người của bộ phận mua bán bản quyền thấy Nhan Xảo mặc đồng phục nhà ăn ngồi trong phòng hội nghị, cũng kinh ngạc không kém gì.

Có phải nhầm lẫn gì rồi không? Hay là cô nhầm chỗ? Vào lúc Nhan Xảo đang định đứng dậy lui ra ngoài thì Văn Quân đi tới: “Tìm một chỗ ngồi đi cô Nhan, cuộc họp sắp bắt đầu rồi.



Nhan Xảo nghe vậy, đành phải ngồi xuống một lần nữa.

Rất nhanh, Đàn Ninh tiến vào, trước tiên anh quét mắt nhìn Nhan Xảo trong phòng họp, sau đó đóng cửa, lập tức bắt đầu cuộc họp hôm nay.

Lúc này Văn Quân đã mở TV lên chiếu một đoạn phim ngắn, đây là bộ phim truyền hình Kibble vừa mới phát hành gần đây, có nhiệt độ rất cao.

“Ai nói cho tôi biết, là ai chế tác đoạn phim này?” Phát xong đoạn phim kia, Đàn Ninh hỏi ra vấn đề đầu tiên.

Trong phòng họp không có người trả lời.

Đột nhiên Đàn Ninh lại duỗi tay chỉ về phía Nhan Xảo: “Cô nói đi.


Người trong phòng họp đồng loạt sửng sốt, bản thân vô duyên vô cớ bị triệu tập tới cuộc họp khiến người khác không hiểu ra sao này, lại còn ngồi lẫn với nhân viên trong nhà ăn, thế này là thế quái nào a.


Nghĩ nghĩ, Nhan Xảo đứng dậy khỏi chỗ ngồi, do dự một lát mới nói: “Chắc là tác phẩm của nhóm Animal Logic.


Lời này vừa thốt ra khiến cho một mảnh xôn xao, Animal Logic chính là đội ngũ chế tác phim của đối thủ cạnh tranh Sunday.

Có người cười mỉa: “Animal Logic cũng nói ra được, quá mù quáng rồi!”
Đàn Ninh làm lơ những thanh âm này, hỏi tiếp: “Lý do?”
“Xin lỗi, chỉ là tôi cảm thấy như vậy mà thôi.


“Lý do cảm thấy như vậy là gì?”
“Bởi vì, giống với phong cách của bên đó.


“Bộ nào?”
Nhan Xảo dừng một lát, nói ra tác phẩm của đối thủ cạnh tranh: “Hai mùa của bộ “Khách sạn ánh trăng”.


“Cô nói cho tôi biết, nếu tôi cho cô ngân sách là 3 triệu đô la, cô sẽ mua bộ nào trong hai bộ “Sử thi” với “Cầu nguyện”?”
“‘Cầu nguyện’.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận