Đoạt Được Mỹ Nhân


“Không phải...”
“Xem ra cô thật sự không hiểu Dương Thư một chút nào, thậm chí còn không hiểu biết đàn ông.

Tôi lại nói cho cô biết, đàn ông trên thế giới này đều giống như nhau hết, khi đặt ích lợi và tình cảm lên trước mặt bọn đàn ông thì hầu hết thứ bọn họ chọn chính là ích lợi! Cô cảm thấy tôi dơ bẩn không có điểm dừng, vậy thì Dương Thư cũng tuyệt đối không có.

Người phụ nữ mà Dương Thư mang đi trao đổi chính là chị gái cùng ba khác mẹ của cậu ta đấy!”
Trong lúc nhất thời Nhan Xảo không biết phải đáp lại thế nào… quả thật cô không nghĩ tới Dương Thư sẽ làm ra loại chuyện này.

“Mấy năm nay tôi cũng không phải không cho Dương Thư thời gian để phát triển, nhưng Dương Thư yêu thích kiếm tiền nhanh, kết quả gây ra vấn đề rất nghiêm trọng.

Dương Thư muốn chị gái mình đi ra ngoài tiếp một ông chủ lớn đã để mắt tới chị gái mình, cậu ta hợp tác với người nhà chuốc thuốc mê chị mình.

Còn chị gái cậu ta lại vừa vặn chính là mối tình đầu mà Tạ Tấn luôn canh cánh trong lòng nhiều năm! Đây mới chính là nguyên nhân gây ra mọi chuyện chứ không phải bản quyền dự án nào cả.”
Nghe thấy vậy Nhan Xảo lại sửng sốt hồi lâu, quả thật cô không biết nội tình rắc rối trong đó.


Cô vội vàng cúi đầu xin lỗi Đàn Ninh: “Thật sự xin lỗi, là tôi đoán mò, xin lỗi anh.”
Đàn Ninh nhìn cô hồi lâu, cuối cùng cũng không nói gì, đến khi đèn giao thông đầu phố chuyển sang đèn xanh lần thứ hai, anh mới dẫn đầu bước ra đường cái.
Đêm nay Đàn Ninh vẫn luôn ngồi trước cửa sổ phòng khách sạn ngắm nhìn cảnh đêm của thành phố bên ngoài.
Nhiều năm trước khi anh còn chưa có gì, lần đầu tiên bước vào khách sạn 5 sao, ở trong phòng cậu Tạ Tấn quan sát cảnh đêm của thành phố khác, đó là lần đầu tiên anh cảm nhận được quyền thế và dã tâm.
Nhiều năm về sau, anh đã có tư cách để xứng với tất cả thứ này.
Anh đã có thể mua được một chiếc vòng tay trị giá gần hai mươi nghìn Euro ở cửa hàng mà không hề do dự, cũng bình tĩnh dẫn dắt một cô gái nói chuyện với các nhà đầu tư trong phòng tiệc mà trong đó toàn là những người nổi tiếng.
Thật ra anh đã rất ghen tị với Dương Thư, một người bạn tốt từng học cùng đại học với mình.
Dù sao khi ấy anh cũng chỉ là một thằng nhóc nghèo phải dựa vào việc lấy học bổng và đi làm thêm để kiếm chi phí sinh hoạt, còn Dương Thư thì lại có tất cả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận