Editor: Mèo (meoancamam)
“Thật ra thì về chuyện Sở Sở thích Thành Trì, tôi biết từ rất lâu rồi..”
Cố Ân Ân cùng Hàn Thành Trì nghe Thịnh Thế nói mà ngây ngẩn cả người.
Thịnh Thế tiếp tục mở to mắt mà nói dối, hoàn toàn không viết ra mà đánh bay nghi ngờ: “Khi Sở Sở thổ lộ với tôi cũng đã nói cho tôi biết, em ấy nói trước kia mình vẫn luôn cho rằng mình thực sự thích Hàn Thành Trì, kết quả cứ như vậy đến cuối cùng, thì ra không phải là thích Hàn Thành Trì, đó chỉ là tình cảm anh em, mà khi gặp tôi mới biết đến cái gì là tình yêu.”
Theo những lời Thịnh Thế nói ra thì vẻ mặt của Cố Ân Ân cũng từng chút từng chút trở nên tốt hơn.
Khúc mắc tồn tại trong lòng cô cũng theo đó tan thành mây khói.
Thì ra cho tới giờ chỉ là một hồi sai lầm không đúng.
Nếu không phải do chiếc cà vạt kia thì cô cũng không sẽ suy nghĩ miên man như vậy...
Nhưng mà cô cũng không hối hận về những lời mình nói hôm nay, những chuyện cô làm kia cho dù thực sự là cô đã quá trớn với Cố San San thế nhưng cô thực sự không hối hận, ít nhất cô cũng đã làm rõ được chân tướng sự việc, cô sẽ không còn suy nghĩ nhiều, hằng đêm không yên giấc nữa.
Hàn Thành Trì ngược lại vô cùng tự nhiên, bình tĩnh suy xét thì anh thật sự sợ chính là bây giờ Cố Lan San vẫn còn thích mình, nếu không thích thì vừa nãy anh bị bẽ mặt cũng là việc nhỏ không quan trọng, Hàn Thành Trì ổn định lại tâm trạng, tươi cười trên mặt cũng theo đó thật lòng hơn rất nhiều: “Vậy ra là San San theo đuổi lại Nhị Thập rồi!”
Thịnh Thế mặt không gợn sóng gật gật đầu, tuyệt không xấu hổ đồng ý.
Cái gì mà cô mất hết đầu óc? Cái gì mà cô tự nói ra? Khi nào thì cô lại thổ lộ với anh rồi?
Cố Lan San cảm thấy bản lĩnh nói dóc của Thịnh Thế vẫn rất lợi hại...
Nhưng mà lời xạo này cũng thực sự đã giúp cảm giác thích của cô, ít nhất thay cô che giấu toàn bộ rồi.
Nhưng lời xạo này cũng có chút tàn nhẫn, triệt để gạt bỏ hết toàn bộ mói thứ cùng cô và Hàn Thành Trì rồi.
Nghĩ một chút thì Cố Lan San cũng cảm thấy lời xạo này cũng rất tốt, điều không tốt duy nhất là cô bị ép gánh lên vai một biệt hiệu là gái theo đuổi trai rồi
Lo lắng trong lòng Hàn Thành Trì trở thành hư vô, anh cười vô cùng sán lạn “Thời gian cũng không còn nhiều, tiệc sinh nhật dưới tầng có lẽ cũng cần phải bắt đầu rồi, chúng ta xuống tầng đi.”
Dừng một chút, Hàn Thành Trì lại mở miệng với Cố Lan San, nói “Lan San, chuyện hôm nay hi vọng em bỏ qua cho, Ân Ân, cô ấy...”
Cố Lan San biết Hàn Thành Trì ám chỉ cái gì, vẻ mặt cô bình tĩnh lắc đầu, nhìn thoáng qua Cố Ân Ân phát hiện Cố Ân Ân xấu hổ cười cười với mình thì nháy mắt trong lòng Cố Lan San cũng tốt lên nhiều, giọng điệu cũng đặc biệt nhẹ nhàng: “Không sao cả, em cũng sẽ không để ý..”
Em sẽ không để bụng, anh sẽ để bụng!
Thịnh thế cái người lòng dạ hẹp hòi bên cạnh Cố Lan San âm thầm đáp lại trong lòng một câu, liền mạnh mẽ chặt đứt lời nói của Cố Lan San mà trực tiếp xen vào, nói: “Thành Trì, nhưng mà tôi nghĩ tôi vẫn còn cần phải tỉnh cảnh một câu, tuy Cố Lan San là em gái Cố Ân Ân nhưng các người đừng quên, cô ấy vẫn là cô gái của Thịnh Thế tôi, Thiếu phu nhân nhà họ Thịnh, về sau nhìn thấy cô ấy thì tốt nhất vẫn nên có chút khách sáo đi!”