Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Mới ra khỏi phòng Cô Thiên Ngạo thì có người đến báo, đã tìm ra cố chủ muốn giết Hách Liên Thành rồi. Ba người lập tức đi đến thư phòng. Đám người Vụ Huyền đã chờ sẵn ở thư phòng, nhìn thấy Dịch Thiên cùng Miểu Miểu vào cửa, đều hành lễ.

“Chủ thượng, năm nay Võ lâm đại hội cử hành trễ một tháng.” Vụ Huyền nói, “Bởi vì bên ngoài bây giờ đồn đại tiền nhiệm Minh chủ chết trong tay Vụ Thiên Các. Có người còn tận mắt thấy phu nhân xuất ra Ngân Tiêu, cho nên hiện giờ người trong giang hồ rất hoài nghi đối với giải thưởng của đại hội lần này là Ngân Tiêu, bọn họ muốn tìm chứng cứ chứng mình Tiêu là do Vụ Thiên Các chúng ta trộm đi.”

“Hơn nữa bây giờ biết được Tiêu đang ở trên tay phu nhân, rất nhiều người trong giang hồ cũng ngo ngoe muốn hành động, mấy ngày nay chúng ta đã đụng phải một vài kẻ không biết tốt xấu.” Vụ Liệt bổ sung thêm vào.

“Yah yah yah, là tên hỗn đản nào nói Tiêu là do ta trộm, lão nương giết hắn.” Miểu Miểu ở một bên nổi giận nói, không chiếm được Ngân Tiêu còn định vu vạ cho ta, muốn chết sao. Mọi người nói không nên lời, phu nhân tại sao lại hung hăng như vậy, trách không được chủ thượng bị nàng ăn sạch sẽ.

“Ngẫm lại thì biết, khẳng định là mấy tên chủ sự, những kẻ khác năng lực không đủ lớn, không dám chống lại Vụ Thiên Các, được rồi, ngươi có cách nào chứng minh Tiêu này vốn chính là của ngươi?” Tiểu Vũ nhướng mày hỏi, cái con người lắm phiền tóai này, người bị mệt ngọai trừ mấy người kia e là không thiếu hắn.


“Các ngươi có ai hiểu rõ nhất đặc điểm võ công năm đó của Tiêu công tử không, có cái gì mà trên giang hồ mọi người đều biết nhưng lại không thể bắt chước được, trừ phi do chính bản thân hắn truyền thụ?” Miểu Miểu hỏi, mấy cái này lão đầu vẫn chưa kịp nói cho nàng, hơn nữa võ công này đều là do lão truyền, chính mình cũng chưa sử dụng tòan bộ, thật đúng là không hiểu rõ lắm.

“Tẩu phu nhân, cái này tẩu cũng không biết, vậy võ công của tẩu vốn là học ra làm sao hả?” Lâm Phong rất là tò mò, đi theo Tiêu công tử học, không ít thì nhiều cũng phải biết chút gì đó chứ.

“Ta không có học, là lão truyền cho ta, vừa lúc nội công bắt đầu truyền vào, tòan thân ta thiếu chút nữa là phát nổ rồi.” Nhớ tới lúc đó cả người khí lưu tóan lọan, Miểu Miểu có chút rùng mình, đúng là không phải cảm giác dễ chịu gì nha. Dịch Thiên nghe vậy khẽ nắm lấy tay nàng, giống như đang an ủi. Miểu Miểu mỉm cười lại một cái, đã không có việc gì rồi.

“Oa, tẩu phu nhân, vận khí của tẩu thật sự tốt a, đó là điều biết bao nhiêu người cầu cũng không được a.” Nói xong nhìn Miểu Miểu một cách ngưỡng mộ, những người khác cũng bắn đến những ánh mắt hâm mộ giống vậy

“Đừng có nhìn ta như vậy, có thể là lão đói bụng, ta nướng vài con thỏ cho lão ăn, lão vui vẻ một chút, nhân tiện truyền cho ta thôi, có điều bây giờ xem ra lại là một điều phiền tóai.” Miểu Miểu bị mọi người nhìn chằm chằm như vậy, thật sự là bối rối nha, làm như vận khí của nàng không tệ, dùng tuyệt kĩ quay nướng mà thu phục được hai đại cao thủ a, một người vốn là Tiêu công tử, một người lại là Dược Vương.


“Đúng là vừa chiếm được tiện nghi lại còn mua bán có lời a, sư phụ của ta cũng là bị tỷ lừa gạt như vậy, lại còn dặn dò ta phải bảo trụ mạng của tỷ cho tốt, nếu không sau này không được ăn, có điều, tuyệt kĩ nướng đồ ăn của tỷ ta cũng đồng ý một chút.” Tiểu Vũ tuy không cam lòng nhưng cũng vẫn công bằng đánh giá.

Miểu Miểu cười hắc hắc rồi nói: “Được rồi, được rồi, việc đã qua rồi, trước hết nghe chuyện của cố chủ đã.” Mọi người lúc này mới nhìn về phía người đang chờ ở một bên đã lâu, bị đề tài của phu nhân thu hút, đi xa chủ đề quá rồi.

“Tra được như thế nào?” Dịch Thiên lên tiếng hỏi. Người đó chắp tay một cái nói: “Hồi chủ thượng, từ hôm đó chúng thuộc hạ vẫn theo dõi kẻ đến đưa nhiệm vụ đến Quang Đô, kẻ này hình như biết có người âm thầm theo dõi hắn, vì vậy liền dắt chúng thuộc hạ vòng vo mấy ngày ở Quang Đô. Sau chúng thuộc hạ án binh bất động, giảm bớt người theo dõi, mới biết được nguyên lai hắn là một thái giám.”

“Sau đó thì sao?” Miểu Miểu hỏi tiếp. “Sau khi theo thái giám vào cung, trong cung thủ vệ cẩn mật, đề phòng cũng rất sâm nghiêm, chúng thuộc hạ chỉ nhìn thấy hắn vào một cung điện tên Phân Phi* cung, tiếp theo không có gì xảy ra. Tuy nhiên chúng thuộc hạ đã tìm hiểu được, đó là nơi ở của một phi tử rất được Thần Quang đế sủng ái, người trong cung gọi nàng là Mỵ phi nương nương, nhưng không ai biết lai lịch của nàng, giống như từ trong không khí xuất hiện.” Người này hồi báo chi tiết một cách rõ ràng.

*nguyên văn là “纷飞 Phân Phi” dịch ra là bay tóan lọan, mọi ng` đừng nghĩ bậy nha =.=


Dịch Thiên nghe vậy khẽ gật đầu, cho người đó lui. Người trong cung phái đến chỉ có thể là người do Thần Quang đế phái tới, muốn mượn điều này chia rẽ quan hệ của Vụ Thiên Các cùng Hách Liên gia, một hòn đá ném hai chim. Mọi người trong đầu cũng hiện lên một tia ý nghĩ như vậy.

“Dịch Thiên, chàng thấy sao?” Miểu Miểu hỏi trước. “Trước tra rõ Mỵ phi kia thân phận như thế nào rồi định đọat sau.” Dịch Thiên bình thản nói. Mọi người đều gật đầu, Vụ Thiên Các cùng Hách Liên gia luôn luôn là nước giếng không phạm nước sông, không có giao tình gì, cũng không có thù hằn. Hôm nay thế lực Nam Cung gia đã yếu đi, Thần Quang đế rất có khả năng sẽ lợi dụng Vụ Thiên Các cùng Hách Liên gia long tranh hổ đấu, tốt nhất đấu đến ngươi chết ta sống, như vậy hắn có thể nhân tiện đắc lợi. Có điều Thần Quang đế cũng biết phu nhân cùng Hách Liên Thành có chút giao tình, chuyện này hơn phân nửa sẽ không thành, hắn làm như vậy có dụng ý gì?”

Tiểu Vũ thóang nhìn qua Miểu Miểu, rắc rối có thể chính là do ngươi đem đến. Lần trước chuyện tình Mỵ Thương xảy ra hắn cũng biết qua, xem ra tên Hoàng đế kia không dễ dàng hết hy vọng như vậy, nếu như không phải thật sự muốn giết Hách Liên Thành, như vậy chính là muốn dụ Miểu Miểu ra. Dịch Thiên tựa hồ cũng có đồng cảm giác, cùng Tiểu Vũ thóang đưa mắt.

“Được rồi, Dịch Thiên, lần trước Tĩnh Ngọc chết có điều tra được do ai gây ra hay không?” Miểu Miểu đột nhiên nhớ tới việc này, trong lòng nàng có một cảm giác rất mãnh liệt, hai người rất có thể là cùng một người. Dịch Thiên khẽ lắc đầu, lúc ấy đưa Tĩnh Ngọc trở về là Hách Liên gia hộ vệ, tất cả đều chết sạch, không thể nào xuống tay.

“Không phải là tỷ cùng với Hách Liên Thành có chút giao tình hay sao, lúc nào đó hẹn hắn ra tâm sự, có lẽ nhà bọn họ có đầu mối gì đó cũng nên.” Tiểu Vũ đề nghị, thuận tiện hỏi chuyện tình mẫu thân hắn một chút. Miểu Miểu nghe vậy gật đầu, quả thật, trực tiếp hỏi so với suy tới nghĩ lui thì tốt hơn nhiều, cùng lắm thì không có câu trả lời thôi. Dịch Thiên vẫn không phản đối, bây giờ là thời buổi rối ren, có thể giải quyết được chuyện gì hay chuyện đó, có điều tin tức Ngân Tiêu trên người Miểu Miểu đã truyền ra ngòai, sau này phải phái thêm người bảo vệ nàng.


“Được rồi, các ngươi còn chưa nói cho ta biết đặc điểm võ công của Tiêu công tử.” Đầu óc Miểu Miểu chuyển rất nhanh, nhanh chóng nhớ tới chuyện mới vừa rồi còn chưa có nói xong.

“Tiêu công tử nổi tiếng nhất chính là cây Tiêu của hắn rồi, ngoài ra nghe nói còn có ‘Tru Tâm Tuyệt’ trên người hắn.” Vụ Huyền khẽ trầm tư.

“Cái này thì ta biết, có gì khác?” Miểu Miểu còn tưởng rằng Vụ Huyền rút ra được kết luận gì khác, kết quả đều là thứ nàng đã biết.

“Tẩu phu nhân hẳn là biết “Tru Tâm Tuyệt” ở đâu đi.” Lâm Phong cũng có chút đầu óc.

“Đúng vậy, ta biết, có điều cuốn sách hỏng đó vô dụng, trước lúc ra khỏi thảo nguyên ta đem nó chôn rồi.” Miểu Miểu nhướng mày nói.

Mọi người lập tức nhất tề quay lại nhìn về phía nàng, vô dụng là ý gì, đó là thứ bao nhiêu người cầu cũng cầu không tới, phu nhân lại đương nhiên ném đi. Miểu Miểu hơi đen mặt, đừng có nhìn nàng như vậy, nàng biết đó là võ công bí tịch vô cùng lợi hại, nếu Dịch Thiên muốn, nàng đem nó móc ra là được, mang theo rất bất tiện a. Hơn nữa, có trưng ra một cuốn sách cũng vô dụng, nghe lão đầu nói trước đây vẫn là một bí mật, không ai được biết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận